Trang 1 / 15 12311 ... Cuối cùngCuối cùng
Hiển thị kết quả từ 1 đến 10 / 141

Chủ đề: Yên tâm làm đường sắt cao tốc

  1. #1
    Tham gia
    21-02-2006
    Bài viết
    1,069

    Yên tâm làm đường sắt cao tốc

    Copy and pass về nhà mình cùng đọc và suy nghĩ.
    Bỏ qua động cơ và mục đích cũng như các yếu tố liên quan đến chính trị, chính em. Chúng ta phát biểu và nêu lên suy nghĩ của mình với cái tâm là công dân của nước Việt Nam.

    Đại biểu Dương Trung Quốc (Đồng Nai) chuyển đến Quốc hội ý kiến của nhiều chiến sĩ ở Trường Sa mà ông nhận được, “nhắc đến đường sắt cao tốc anh em rất phấn khởi”, đồng thời cũng nhắc lại lời dặn của Bác Hồ “chắc thắng thì hẵng đánh”.

    Các bác có thể đọc tất cả các dự thảo về dự án này tại đây:
    http://duthaoonline.quochoi.vn/du-th...tp-ho-chi-minh

    Thông qua website trên, Quý vị có thể tiếp cận toàn văn các dự thảo, dự án đang được QH, UBTVQH xem xét, thảo luận. Quý vị có thể đóng góp ý kiến của mình về nội dung của các dự án, dự thảo. Các ý kiến của Quý vị sẽ được tổng hợp và gửi đến các cơ quan có thẩm quyền để nghiên cứu tiếp thu vào việc xây dựng và chỉnh lý dự thảo văn bản.


    Phương án đầu tư:
    Trên cơ sở nghiên cứu yêu cầu vận chuyển đối với đường sắt trên trục dọc Bắc - Nam, đã nghiên cứu 4 phương án gồm:

    Phương án 1: Mở rộng đường sắt hiện tại (đường đơn, khổ 1.000mm) thành đường khổ 1.435mm bằng cách mở rộng nền đường, thay tà vẹt 3 ray để chuyển sang đường khổ 1.435mm và làm thêm đường mới khổ 1.435mm bên cạnh. Phương án này không khả thi và hiệu quả thấp vì đường 1.000mm và đường 1.435mm có nhiều tính chất kỹ thuật rất khác nhau; không đáp ứng được nhu cầu vận tải.

     Phương án 2: Nâng cấp tuyến đường sắt hiện tại thành đường đôi, khổ 1.435mm với tốc độ 200 km/h (tương đương thời gian chạy tàu từ Hà Nội – Thành phố Hồ Chí Minh khoảng 10 giờ) với mục tiêu vừa chuyên chở hàng hoá vừa chuyên chở hành khách. Phương án này có nhược điểm là khi thi công sẽ đình trệ toàn bộ tuyến đường sắt khổ 1.000mm hiện tại, không kinh tế và gây ùn tắc giao thông vận tải trục Bắc – Nam.

     Phương án 3: Nâng cấp tuyến đường sắt hiện tại để đáp ứng nhu cầu trước mắt đồng thời xây dựng mới tuyến đường đôi, khổ 1.435mm để vừa chuyên chở hành khách và hàng hoá với tốc độ 200 km/h (vì tốc độ lớn hơn thì không thể khai thác tàu hàng). Phương án này có nhược điểm là việc nâng cấp tuyến đường sắt hiện tại sẽ thỏa mãn nhu cầu vận tải khách địa phương và vận tải hàng hóa; tuy nhiên, việc xây mới tuyến đường 1.435mm không đạt được mục tiêu vận tải khách với tốc độ cao.

     Phương án 4: Nâng cấp tuyến đường sắt hiện tại để đáp ứng nhu cầu vận chuyển hàng hoá và hành khách địa phương đồng thời xây dựng mới tuyến đường sắt với tốc độ 300 km/h chuyên chở hành khách.

    Sau khi phân tích kỹ các phương án, để đáp ứng các yêu cầu về vận tải đối với tuyến Bắc - Nam, đề nghị lựa chọn phương án 4 là xây dựng đường sắt mới có tốc độ khai thác 300 km/h (vận tốc thiết kế 350 km/h) phục vụ vận chuyển khách.
    .
    .
    .
    Trên cơ sở xem xét toàn diện các vấn đề theo quy định, Chính phủ kiến nghị Quốc hội khóa XII Kỳ họp thứ 7:

    1. Quyết định chủ trương đầu tư Dự án với những nội dung chủ yếu như sau:

    a) Tên Dự án: Đường sắt cao tốc Hà Nội – Thành phố Hồ Chí Minh.
    b) Chủ đầu tư: Tổng công ty Đường sắt Việt Nam.
    c) Nhiệm vụ của Dự án: Chuyên chở hành khách trên tuyến Hà Nội – Thành phố Hồ Chí Minh.
    d) Qui mô Dự án: Xây dựng mới tuyến đường sắt cao tốc với tốc độ khai thác 300 km/h (V thiết kế = 350 km/h) chuyên chở hành khách, đường đôi, khổ 1.435mm, điện khí hoá.
    đ) Công nghệ áp dụng: Công nghệ động lực phân tán – EMU (đoàn tàu Shinkansen của Nhật Bản).
    e) Diện tích sử dụng đất: Tổng số nhu cầu sử dụng đất là 4.170 ha, trong đó 383,7ha là đất ở khu dân cư tại vùng đô thị, 813,1ha là đất ở khu dân cư vùng nông thôn, 1.589,3ha là đất nông nghiệp và 1.383,9ha là đất rừng.
    g) Tổng mức đầu tư sơ bộ: 55,853 tỷ USD (khoảng 35,6 triệu USD/km)
    h) Dự kiến tiến độ thực hiện: Dự án bắt đầu thiết kế xây dựng vào năm 2012.
    - Giai đoạn I: Đến 2020 đưa vào khai thác đoạn Hà Nội - Vinh và đoạn Nha Trang – Thành phố Hồ Chí Minh;
    - Giai đoạn II: Đến 2030 đưa vào khai thác đoạn Vinh - Đà Nẵng và hoàn thành toàn tuyến vào 2035.

    2. Giao Chính phủ chỉ đạo thực hiện các bước tiếp theo đúng quy định của pháp luật về công trình quan trọng quốc gia.

    3. Giao Chính phủ quyết định đầu tư Dự án; phê duyệt theo thẩm quyền những nội dung thay đổi và tổng mức đầu tư hiệu chỉnh trong quá trình thực hiện Dự án.

    4. Giao Chính phủ quyết định cơ chế, chính sách đặc thù áp dụng đối với Dự án.
    Chính phủ xin báo cáo Quốc hội xem xét quyết định.


    --------------

    Dự án đường sắt cao tốc được Chính phủ trình xin ý kiến Quốc hội tại đầu kỳ họp và dự kiến thông qua vào ngày 19/6. Trong các ý kiến tranh luận trực tiếp tại Quốc hội, tỷ lệ ủng hộ đang tăng lên, song vẫn còn không ít đại biểu băn khoăn về hiệu quả đầu tư, khả năng vay nợ và cân đối ngân sách để thực hiện dự án

    Trong phiên chất vấn Phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng sáng nay, chỉ hai đại biểu đặt câu hỏi liên quan đến chủ trương đầu tư dự án đường sắt cao tốc, song đều là các câu hỏi xoáy, sắc và thậm chí có thể khiến người nghe tái mặt nếu không đủ bản lĩnh.

    "Tôi muốn biết Phó thủ tướng có yên tâm với dự án đường sắt cao tốc hay không. Trong khi nhiều cái nhỏ ta chưa làm được, đầu tư cái lớn sẽ ra sao?", đại biểu Đặng Như Lợi hỏi xoáy, ám chỉ tới phiên chất vấn Bộ trưởng Giao thông Hồ Nghĩa Dũng, tại đó người đứng đầu ngành thừa nhận không thể giải quyết ngay tình trạng dự án thi công chậm trễ, hay thiếu cầu để người dân phải đu dây vượt sông.

    "Tôi yên tâm. Yên tâm rằng phải làm. Yên tâm cùng Chính phủ xin Quốc hội chủ trương để làm. Yên tâm là Quốc hội và Chính phủ tính được bài để làm", Phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng không ngại ngần nêu thẳng quan điểm cá nhân về chủ đề nhạy cảm này. Ông đưa ra nhiều lý do giải thích tại sao cần làm dự án, tại sao đường sắt cao tốc của Việt Nam dài đến vậy.

    Và, bằng hiểu biết, kinh nghiệm của người từng đảm đương chức vụ Bộ trưởng Tài chính, ông trình bày cặn kẽ bài toán vay mượn, cân đối ngân sách để trả nợ cho dự án. Theo số liệu Phó thủ tướng công bố, tổng sản phẩm quốc nội (GDP) của Việt Nam năm nay ước đạt 106 tỷ USD. Với đà tăng trưởng hiện nay, đến 2020, GDP sẽ đạt gần 300 tỷ USD; 2030 là 700 tỷ USD; 2040 đạt 1.200-1.400 tỷ USD và đến 2050 sẽ gấp đôi số đó. GDP bình quân đầu người đến 2050 dự kiến lên 20.000 USD, thay vì mức hơn 1.000 USD hiện nay. Nếu cứ lấy ngưỡng an toàn vay nợ là 50% GDP, đến 2020, Việt Nam có thể vay 150 tỷ mà vẫn an toàn.

    "Với mức vay nợ như vậy, chúng ta có thể làm được. Mà thưa các đồng chí, có phải chúng ta làm ngay ngày mai đâu. Còn tính toán, cân lên đặt xuống và xin ý kiến Quốc hội nhiều lần nữa trước khi triển khai", ông nói chắc nịch, sau khi rành mạch công bố một loạt số liệu mà chỉ nhầm một chút về ước tính GDP 2040 của Việt Nam (thay vì 1.200-1.400, nói nhầm thành 1,2-1,4 triệu tỷ USD).

    Là người chất vấn cuối cùng, đại biểu Dương Trung Quốc không hỏi về hiệu quả đầu tư hay tính kinh tế của dự án. Ông quan tâm đến thể diện dân tộc khi cứ mãi phải lệ thuộc vào đồng vốn ODA, thứ mà ông coi chỉ là nguồn lực nhất thời.

    "ODA là khoản vay có điều kiện của nước giàu đối với nước nghèo, thực chất là phương thức đầu tư tài chính, công nghệ và chính trị mang lại lợi ích cho chủ nợ. Việc vay vốn ODA là cần thiết, nhưng chỉ nên coi là nhất thời, giống như đứa trẻ cần bú sữa mẹ, vú nuôi hoặc xin sữa hàng xóm. Các nước đều nỗ lực giảm vay ODA, giống như đứa trẻ cứng cáp cần cai sữa mẹ. Chính phủ đã có kế hoạch cai ODA hay chưa?", ông Quốc vẫn giữ cách hỏi ví von, đầy ẩn ý khi biết ODA là phần vốn quan trọng để triển khai dự án đường sắt cao tốc.

    Phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng không mấy khó khăn để trả lời câu hỏi sốc này. Giữ nét mặt điềm tĩnh, tươi tắn và thỉnh thoảng cười hóm hỉnh, ông khẳng định Việt Nam không chấp nhận các dự án mà nhà tài trợ có động cơ, mục đích chính trị đằng sau. Tuy nhiên, ông thừa nhận Việt Nam chịu một số ràng buộc về kinh tế và công nghệ khi vay ODA.

    "Bú sữa hàng xóm đúng là khó đấy. Vay ODA mà họ cho mình tự quyết thì tốt hơn. Chúng ta vay thực tế có chịu ràng buộc và có thiệt về kinh tế. Song tính chung lại, đánh giá các mặt cho thấy sử dụng vốn ODA là có hiệu quả. Năm vừa rồi mặc dù thế giới khó khăn mà họ vẫn cam kết cho mình vay với mức kỷ lục", ông nói. Tuy nhiên, theo Phó thủ tướng, trong điều kiện hiện nay, Việt Nam vẫn phải tranh thủ nguồn ODA càng dài càng tốt.

    http://vnexpress.net/GL/Kinh-doanh/2010/06/3BA1CDF5/
    Được sửa bởi lubu lúc 03:31 PM ngày 15-06-2010
    Chỉ còn Tripod

  2. #2
    Tham gia
    21-02-2006
    Bài viết
    1,069
    Tàu cao tốc Pháp đang hụt hơi còn Nhật thì lỗ nặng vì Shinkansen

    http://tuoitre.vn/The-gioi/384198/Ta...g-hut-hoi.html
    Chỉ còn Tripod

  3. #3
    Tham gia
    21-02-2006
    Bài viết
    1,069
    Phát biểu tâm huyết của giáo sư Phạm Phụ

    Không bao lâu nữa Quốc hội sẽ đặt tay “bấm nút” quyết định cho các “siêu dự án” (trong đó có đường sắt cao tốc Bắc - Nam) mà mỗi dự án đều có tầm ảnh hưởng hết sức lớn đến quốc kế dân sinh và có vốn đầu tư lên đến năm, bảy chục tỉ USD. Những con số chưa từng có trong lịch sử đầu tư công ở VN.

    Tôi còn nhớ mới cách đây chỉ hơn mười năm, VN cũng có một dự án đầu tư công lớn, đó là thủy điện Sơn La. Khi ấy việc lựa chọn phương án quy mô lớn hay nhỏ cho Sơn La có vốn đầu tư chỉ từ 2,4-3,6 tỉ USD mà cả nước, kể cả Quốc hội và Chính phủ, đã phải “quần quật” đến gần mười năm trời từ 1992-2001 để có thể đi đến quyết định cuối cùng. Trong quá trình đó, đã có hàng chục cuộc hội thảo để tranh luận trên cả hai miền Nam - Bắc với hàng trăm cán bộ khoa học phản biện, có vai trò là “nhân vật thứ ba”. Và cũng có đến ba tổ chức tư vấn độc lập của nước ngoài.

    Nay thông tin về các “siêu dự án” thực tế mới đến được với công chúng và các nhà khoa học nhiều lắm cũng chỉ được tính bằng số tháng. Có lẽ vì vậy mà công chúng đang rất lo lắng về việc “bấm nút” của Quốc hội, lo lắng về, ít ra là ba câu hỏi mà họ đang còn “lờ mờ”.

    Thứ nhất, “bấm nút” cho cái gì, cho chủ trương hay cho quyết định lựa chọn phương án, kể cả việc phân đoạn đầu tư? Khi còn ở mức chủ trương đầu tư, các vấn đề quyết định thường chỉ là định hướng có tính chất mục tiêu chiến lược, ví dụ như đến năm 2030 phải hình thành cho được tuyến đường sắt Bắc - Nam tương đối hoàn chỉnh sao cho: (1) Tạo được điều kiện để nền kinh tế phát triển, đảm bảo lưu thông cho cả hành khách và hàng hóa suốt trên trục Bắc - Nam đến tận đồng bằng sông Cửu Long; (2) Tạo việc làm và tạo điều kiện để phát triển cân đối giữa các vùng miền; (3) Có hiệu quả kinh tế cao, thu hồi được vốn để trả nợ vốn vay...

    Nếu chỉ với những định hướng chiến lược như vậy, có lẽ Quốc hội sẽ cân nhắc và “bấm nút” thì công chúng không đến nỗi lo lắng. Nhưng nếu “bấm nút” để lựa chọn phương án, như phải “là đường sắt cao tốc 300km/giờ”, thì trước hết thiết nghĩ “cao tốc” đâu có phải là “mục tiêu của chúng ta” mà VN phải phấn đấu (!) như lời ông Nguyễn Hữu Bằng - tổng giám đốc Tổng công ty Đường sắt VN - trên Tuổi Trẻ ngày 6-6. Nhưng điều quan trọng hơn là khi đó các đại biểu Quốc hội “có trách nhiệm, có bản lĩnh, có lương tâm...” càng cao thì lại càng khó có thể “bấm nút” (!). Từng là đại biểu Quốc hội, tôi cũng từng gặp phải tâm trạng đó. Vì vậy, nảy sinh câu hỏi tiếp theo liên quan đến “quy trình dự án”.

    Thứ hai, soạn thảo và trình dự án như thế nào để Quốc hội có thể “bấm nút” về việc lựa chọn phương án? Đường sắt Bắc - Nam là loại dự án có nhiều mục tiêu và từ đó có thể hình thành nhiều tiêu chí (không có cùng độ đo) để lựa chọn phương án, ở dạng thủ tục “ra quyết định đa tiêu chí”. Khi đó việc xây dựng các phương án, kể cả cách thức phân đoạn đầu tư, sao cho các cứ liệu có độ tin cậy cao, có khả năng thực thi, “định giá” các tiêu chí, phân tích rủi ro, đánh giá tác động môi trường... là trách nhiệm của tổ soạn thảo và các chuyên gia phản biện. Với phần lớn đại biểu Quốc hội, khó có thể có chuyên môn đủ để phán xét và “bấm nút” về những vấn đề như vậy.

    Để Quốc hội có thể “bấm nút”, Chính phủ, sau khi “sàng lọc” các phương án, ít ra là phải trình Quốc hội vài ba phương án tốt, gọi là phương án “không bị trội” (non-dominated) cùng các “độ đánh đổi” (trade-offs) giữa các phương án đó. Ví dụ, có hai tiêu chí là A và B, và hai phương án trình Quốc hội là I và II. Hai phương án I và II được gọi là “không bị trội” vì không thể có một phương án nào khác tốt hơn I và II trên cả hai tiêu chí.

    Còn giữa I và II, I tốt hơn II về tiêu chí A nhưng II lại tốt hơn I về tiêu chí B. Nếu không chọn I mà chọn II thì A giảm bớt đi bao nhiêu và B tăng thêm được bao nhiêu, tỉ lệ các phần thêm và bớt này gọi là “độ đánh đổi”. Các đại biểu Quốc hội khi đó, trên cơ sở này sẽ cân nhắc “độ đánh đổi” giữa thêm và bớt để “bấm nút” lựa chọn I hay II.

    Quốc hội Phần Lan khi lựa chọn giữa ba phương án: (I) Không có nhà máy điện lớn, (II) Nhà máy điện đốt than, (III) Nhà máy điện nguyên tử đã dựa trên ba tiêu chí: (A) Kinh tế quốc gia, (B) Sức khỏe và môi trường an toàn, (C) Các yếu tố chính trị, trong đó có vấn đề độc lập và quan hệ quốc tế, cũng đã lựa chọn phương án theo thủ tục tương tự như vậy. Từ bối cảnh nói trên, lại xuất hiện một câu hỏi khác.

    Thứ ba, có nên “bấm nút” theo cách chỉ là hoặc “có” hoặc “không”? Dự án Tam Hiệp ở Trung Quốc, khi có nhiều ý kiến không đồng tình, chính phủ đã dừng lại để tổ chức dự án một cách “dân chủ hơn và khoa học hơn”. Từ đó họ đã thành lập một tổ lãnh đạo gồm 13 người do bà Bộ trưởng Tiền Chính Anh làm tổ trưởng, làm cố vấn có 21 chuyên gia nổi tiếng từ 12 bộ và hai tỉnh, lập ra 14 tổ chuyên đề tập trung 412 chuyên gia giỏi của 17 bộ, 12 viện thuộc Viện Hàn lâm khoa học và 28 trường đại học. Cách làm việc là công khai, không ai được áp đặt gò bó, ai đồng ý đều có ký tên chịu trách nhiệm cho từng vấn đề.

    Vậy phải chăng còn có “nút bấm thứ ba”, nút “tạm dừng lại việc quyết định” để tiếp tục tổ chức dự án một cách tốt hơn?

    http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/T...%E2%80%9D.html
    Chỉ còn Tripod

  4. #4
    Tham gia
    05-03-2010
    Bài viết
    159
    Cứ làm đi có gì chúng ta sẽ ....rút kinh nghiệm.

    Chỉ số IQ em thấp nên em không đồng ý làm ( cái này có bác nào ở Quốc hội nói: " ở các nước có chỉ số IQ cao người ta đều có làm đg cao tốc")

    Hehe, chán.

  5. #5
    Tham gia
    07-06-2010
    Bài viết
    731
    thiet nghi chung ta can wan tam nhieu hon den giao thong nong thon, day la soi day ket noi tu cac nguon nguyen lieu den cac nguon phan phoi va tieu thu, nhin vao su kien du day wa song PoKo o Kum tum ma thay xot long....hay lam tot tu nhung thu nho nhat nhung thiet thuc nhat roi hay nghi den nhung thu lon hon... thiet nghi voi cac sieu du an tu duong sat cao toc roi den quy hoach thu do...ma cu mai dua vao ODA, vay muon ...dung de con chau chung ta sau nay phai gong minh ma tra cac khoan sieu no cho the he ong cha chung....

  6. #6
    Tham gia
    24-02-2010
    Bài viết
    454
    Em hoan nghênh ý kiếm của bác xavi,nhưng lần sau bác ráng "uýnh" có dấu nha bác,ko là bị cholên cây oan uổng.hihi

  7. #7
    Tham gia
    28-02-2006
    Bài viết
    2,290
    Bản thân mình phản đối việc này vì việc làm tàu cao tốc hiện giờ là chưa cần thiết, trong khi đó chúng ta còn rất nhiều thứ cấp thiết hơn để giải quyết như vấn đề giao thông đô thị, nạn kẹt xe, ngập lụt, cải cách giáo dục,....Bây giờ có người phát biểu là bảo đảm, yên tâm này nọ nhưng không biết lấy gì bảo đảm ??? hay chỉ vài năm sau đã hạ cánh an toàn, để lại cho con cháu 1 số nợ khổng lồ...và rất rất nhiều thứ nhưng không tiện bàn dài ở đây. Còn cái chuyện IQ thấp , IQ cao, nghe mà nực cười! botay.com!!!!!

  8. #8
    Tham gia
    24-09-2009
    Location
    HCMC
    Bài viết
    1,493
    Nhớ cách đây kg lâu, ra đg đâu đâu cũng gặp lô cốt, tưởng sẽ thoát cảnh ngập lụt...Giờ thấy dẹp kha khá òi mà ngập càng lúc càng nặng hơn...Hix...Chắc về quê cắm câu sống qua ngày quá...Để ý chuyện đại sự như mấy "bố" nhức đầu quá.
    EOS M2 + 22mm f2 STM

  9. #9
    Tham gia
    17-10-2009
    Bài viết
    995
    Quote Được gửi bởi chebuxi View Post
    Cứ làm đi có gì chúng ta sẽ ....rút kinh nghiệm.

    Chỉ số IQ em thấp nên em không đồng ý làm ( cái này có bác nào ở Quốc hội nói: " ở các nước có chỉ số IQ cao người ta đều có làm đg cao tốc")

    Hehe, chán.
    Chú Trần Tiến Cảnh chứ ai... chả biết IQ chú đó cao tới đâu mà phát biểu thần thánh quá... =))
    http://nguyenvantuan.net/news/6-news...n-canh-fallacy

  10. #10
    Tham gia
    21-02-2006
    Bài viết
    1,069

    Đường sắt cao tốc Bắc-Nam: Có cần, có nên làm?

    Đường sắt cao tốc Bắc-Nam: Có cần, có nên làm?

    LTS: Nhiều chuyên gia tiếp tục góp ý về tính khả thi của siêu dự án này. Theo TS Lê Đăng Doanh, một dự án lớn khi quyết định cần phải nhìn một cách tổng thể bối cảnh chung của nền kinh tế.

    Cứ cho Nhật Bản xây với thể thức BOT hay BOO

    TS Phạm Sĩ Liêm cảnh báo việc thẩm định dự án có vấn đề khi được làm trong một thời gian quá gấp. TS Nguyễn Xuân Đào lưu ý vấn đề quan trọng là chọn thời điểm và cách làm. Tuy nhiên, tất cả đều đồng ý rằng nếu làm thì nên làm từng đoạn chứ không làm liền một lèo.


    Tiến sĩ LÊ ĐĂNG DOANH, chuyên gia kinh tế cao cấp:

    Dự án lớn, sai một ly, đi một dặm

    . Dự án đường sắt cao tốc (ĐSCT) Bắc-Nam đang gây ra nhiều quan điểm trái chiều. Là chuyên gia kinh tế, ông nhìn nhận thế nào về tính khả thi của dự án?

    + Đây là một dự án của sản phẩm công nghệ cao mà chỉ có các nước giàu mới làm. Việt Nam chúng ta nếu có nhiều tiền mà xây dựng ĐSCT thì tốt quá rồi. Nhưng đi vay một số vốn rồi thuyết phục, biện minh để làm thì dường như chúng ta đã quá say sưa về công nghệ, quên mất rằng những vấn đề về tài chính mới là quyết định.

    Trước hết, phải nhìn nhận rằng nền kinh tế nước ta còn gặp nhiều khó khăn, bội chi ngân sách, nợ quốc gia còn lớn nên khi nào nhiều tiền thì hãy làm.

    Khi dự án này được đưa ra Quốc hội, tôi cũng đã hỏi nhiều người Nhật về ĐSCT. Họ nói rằng ở Nhật không phải người dân nào cũng đi được tàu cao tốc vì giá vé rất cao. Bản thân họ là giáo sư nhưng cũng không có nhiều tiền để đi lại. Họ còn khẳng định khi nào chính phủ có chính sách hỗ trợ thì họ mới đi ĐSCT.



    Điều đáng lo ngại mức đầu tư đường sắt cao tốc sẽ không dừng lại ở 56 tỉ USD theo dự toán ban đầu.

    Điều này cho thấy một sản phẩm như thế, vấn đề quan trọng nhất là khả năng về tài chính của cả quốc gia lẫn người sử dụng.

    . Trong bốn phương án mà Chính phủ đưa ra để xây dựng ĐSCT, với góc độ nhà kinh tế, ông lựa chọn phương án nào?

    + Như tôi đã nói, vấn đề quan trọng nhất là hiệu quả kinh tế. Bỏ một đống tiền ra làm ĐSCT mà chỉ chuyên chở vận tải hành khách thì sẽ rất khó khăn trong việc thu hồi vốn. Do đó, tôi cho rằng trước mắt cần hiện đại hóa hệ thống đường sắt cũ. Đồng thời phát triển hệ thống đường sắt có khả năng vừa chở hàng, vừa chở khách theo phương án ba.

    . Nhưng có nhiều ý kiến cho rằng có thể làm ĐSCT và chỉ làm một đoạn ngắn để thử nghiệm, ông đánh giá sao về ý kiến trên?

    + Đây cũng là một giải pháp mà nhiều nước trên thế giới đã áp dụng. Ngay Trung Quốc cũng chỉ làm thử một đoạn ngắn rồi sau đó mới phát triển dài ra. Cách làm này là hết sức thận trọng, do đó Việt Nam cũng có thể xem xét áp dụng theo. Nếu hiệu quả ta sẽ đầu tư làm tiếp, không hiệu quả thì thôi. Chứ làm cả một đoạn dài, trường hợp các dự báo, tính toán sai thì hậu quả kinh tế sẽ hết sức nặng nề.

    . Theo ông, trách nhiệm của đại biểu Quốc hội đến đâu với dự án trên?

    + Như tôi đã nói, chúng ta không thể quá say sưa về công nghệ. Các đại biểu cần phải đặt dự án vào bối cảnh chung của nền kinh tế một cách tổng thể, nhất là theo quy hoạch chúng ta sẽ làm cả đường bộ cao tốc, đường thủy, phát triển hàng không, mà cái gì cũng cần thiết.

    Chúng ta không thể vì nhiệt tình dẫn đến duy ý chí trong việc đưa ra một quyết định vội vàng. Bởi một dự án lớn sai một ly sẽ đi một dặm.

    THÀNH VĂN thực hiện

    http://phapluattp.vn/201005271246505...co-nen-lam.htm
    Chỉ còn Tripod

Trang 1 / 15 12311 ... Cuối cùngCuối cùng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Quy định

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •