Số shots đã chụp của máy ảnh (shutter count) có thật sự quan trọng không? và lúc nào/với ai thì quan trọng?
...
Thật ra thì Zin tui cũng chả muốn đề cập chuyện này làm gì, mất hình tượng "dịu dàng thùy mị" hết, nhưng xét thấy, vì lợi ích của nhiều người, nhất là các newbie lơ ngơ láo ngáo vừa bước chân vào nghiệp chụp choẹt nên đành phải nói ra.
Thêm một yếu tố nữa là trước đây dù Zin tui cũng gặp vài trường hợp khai báo không thật thà ...quá mức cần thiết, nhưng vẫn tin vào phần thiện trong con người nên cố mà nghĩ rằng, chắc chỉ là hiện tượng không phổ biến, nên thôi, cho qua. Nhưng dạo này rộ lên nhiều vụ việc liên quan đến việc khai báo "ảo tung chảo" quá nên không thể im lặng nữa.
Số là lúc 6h chiều nay Zin tui có hẹn đến thu mua 1 em D300s và 2 cái lens của 1 bác trên này, bác í rao rằng số shots khoảng 2k, fullbox, còn bảo hành Liêm Nga này nọ, giá 26tr.
Ừ, nếu đúng thế thì Zin tui cũng vẫn có thể kiếm ăn được, ok nhào dzô, nhưng sau khi test máy móc các kiểu đều ok hết, sắp chung tiền thì Zin tui mới hỏi lại lần nữa cho chắc ăn là số shots bác bảo bao nhiêu, bác í bla bla bla rằng khoảng 2k, thì là mà, em chụp ít lắm, cả tháng chỉ loanh quanh vài trăm shots là cùng, vài tháng vị chi là 2k, rằng ai em chả phải dân buôn bán ...
Zin tui nghe cái giọng này quen quá liền lôi laptop ra để check,12.221 shots. Wow, hú hồn, mém dính chưởng.
Tôi vẫn chấp nhận mua, nhưng đề nghị tính lại giá tương ứng với tình trạng máy thì được bạn í phán một câu xanh rờn, ôi dào 2 ngàn với hơn 12 ngàn khác gì nhau đâu.
...
Lại nhớ cái vụ lần trước, tương tự, cách đây cũng khá lâu, có 1 bác mũ cao trọng vọng trên diễn đàn này, nghề nghiệp bác sĩ hẳn hoi, nick là T.P.T chuyên chụp xoáy vòng một các chị mãn teen post tá lả trên này, ai góp ý trái chiều là bị đập lại cho mất mặt luôn.
Bác í cũng rao bán một em D700 fullbox "mới lắm luôn", lời bác í ạ, số shots sau khi xác nhận bằng Phone và PM hẳn hòi à dưới 2k, Zin tui cũng tin tưởng vào cái mác trí thức của bác í nên đến mua mà không check shots tại chỗ, về đến nhà (30 phút) chụp thử cô công chúa yêu, mở lên laptop thì chình ình 4986 shots. Tôi liền gọi ngay cho bác í để nói chuyện thì bác í cả vú lấp miệng em bằng một bài thuyết giảng marathon 65 phút về cái sự "thoáng của nghệ sĩ nhiếp ảnh", rằng máy còn mơi lắm luôn bla bla bla, tôi xin lỗi ngắt lời định thỏ thẻ chút ý kiến mọn thì bác í cắt cụp điện thoại, tôi bực quá gọi lại yêu cầu trả lại máy cho bác í, không mua nữa dù giá bao nhiêu, nhưng bác í chốt hạ rất ư dễ thương, xài hết rồi, không có tiền trả lại (chỉ 30 phút). Bó tay.
Mà bác í cũng có cùng cái bài ngây thơ cụ như bác hồi chiều..."i em không biết check shots, rằng số shots không quan trọng bla bla bla.." dù cả hai bác đều dùng qua vài đời máy Nikon, sắp lên đời D800 và D4 cả đấy.
Vâng nó không quan trọng với các bác nghệ sĩ nhiếp ảnh hay các bác có tâm hồn rộng rãi như biển thái bình, chứ với tui, một "con buôn", thì nó rất quan trọng ạ, vì nó được qui thành tiền hết đấy các bác.
...
Quả là các bác rất ngây thơ, nhưng mà ngây thơ khôn bỏ xừ.
...
Các bạn đi mua hàng, với body, xin cẩn thận nhé, cứ mất lòng trước đặng lòng sau, test thật kỹ, cả số shots nhé. Ôm về rồi là đứng chiếu dưới mà khóc ròng đấy.
...
Zin
P/S: Nói riêng với 2 bác tôi đề cập trong bài viết này, rằng tôi xin lỗi đã public chuyện riêng tư này, rằng tôi không ghét bỏ hay để bụng gì các bác cả, rằng nếu các bác rộng lòng, hôm nào rảnh tôi xin mời các bác ly cà phê để tạ lỗi, và chúng ta lại bàn luận chuyện văn chương nghệ thuật nhé.