Báo, đài vẫn gọi là lũ; nhưng đối với người dân miền sông nước Cửu Long thì đây là mùa mong đợi. Một cách thân thương, người ta gọi nó là mùa nước nổi. Họ mong ngóng, họ chờ đợi, cùng vui, cùng buồn với con nước. Năm nào nước không về, hoặc về ít lòng họ buồn vô hạn.
Ở những vùng khác, khi nghe đến lũ thì ai cũng sợ. Sợ vì nước lũ cuồn cuộn chảy và sẵn sàng cuốn phăng tất cả những gì có trên đường đi của nó. Sau lũ thường là tan hoang, và người ta phải bắt tay xây dựng lại.
Về đến miền Tây thì lại khác. Dòng lũ hung hăng giờ trở nên hiền hòa vì được dãi đồng bằng bao la, bát ngát ôm lấy nó như xoa dịu, nhẹ nhàng dẫn ra biển Đông. Để đáp lại tấm thịnh tình đó, dòng nước lũ hào phóng ban tặng phù sa cùng bao sản vật quý báu cho dãi đồng bằng này. Chính điều này đã làm nên nét đặc thù hấp dẫn có một không hai của vùng đất phương nam.
![]()