Có thể vẫn có những ngoại lệ.
Như em có lần bán 50/1.4 AIS và Micro 55/2.8 AIS cho 1 bác ở Hà Nội. Em ở Thái Bình nhưng hôm đó có việc nên lên Hà Nội công tác. Em và bác ấy giao lưu ở quán cafe và thỏa thuận mua bán xong. Tuy nhiên bác ấy lại thiếu tiền (800k) và đề nghị em cho bác ấy số tài khoản ngân hàng để chiều hôm tối bác ấy chuyển vào sau. Tất nhiên em ko cả tin, cũng không dư giả gì mà cho 800k là không quan trọng. Tuy nhiên bằng sự nhìn nhận con người qua giao tiếp, em tin bác ấy nên đồng ý. Thú thực là lúc ấy em cũng chẳng hỏi địa chỉ hay gì khác, mà em cũng phải về lại Thái Bình luôn nên tất cả phụ thuộc ở người ta. họ cầm đằng chuôi và nếu như người ta không tốt như em nghĩ thì em cũng chẳng trách ai được. Nhưng may là em đã không nhìn lầm người nên em đã nhận lại đủ tiền.
Em mua bán rất nhiều trên net và vì ở tỉnh lẻ nên không xem trực tiếp được nên hầu hết em chuyển tiền trước. Vẫn là sự cảm nhận, xét đoán và tin tưởng vào mình, vào người bán. Cói thể sẽ có lần em nhìn nhầm nhưng em cố gắng cân bằng giữa nghi ngờ và tin tưởng. Có nghi ngờ để mình cẩn trọng và kỹ càng trong việc tìm hiểu, xét đoán; đủ tin tưởng để làm theo xét đoán ấy và để người khác (nếu tốt) cũng tin lại mình!
Trước khi muốn người ta tin mình thì mình phải tin người ta đã. Có lẽ xã hội thay đổi làm con người cũng đổi thay. Cái xấu nhiều lên nên làm cho sự đa nghi, đề phòng cũng tăng lên. Đó là điều bình thường nhưng thật đáng buồn!