Chiều tan sở, mây trời và gió giữ chân tôi lại bên thềm Đại Lộ Đông Tây. Vài bức ảnh lưu trữ khoảng không nhám nhem đan xen những vệt ngày và đêm....
Chợt nhớ tới câu hát : "Chiều một mình qua phố, âm thầm nhớ nhớ tên em.
Có khi nắng khuya chưa lên mà một loài hoa chợt tím...."
![]()