Trang 89 / 124 Đầu tiênĐầu tiên ... 3979878889909199 ... Cuối cùngCuối cùng
Hiển thị kết quả từ 881 đến 890 / 1240

Chủ đề: Ăn chơi phải sướng

  1. #881
    Tham gia
    21-01-2011
    Bài viết
    46
    Một khi đã máu xin đừng hỏi bố cháu là ai...
    Topic cũ mà bây giờ mới đọc được, hay lắm

  2. #882
    Tham gia
    21-02-2011
    Bài viết
    190
    Quote Được gửi bởi khoai lang tây View Post
    Vô cùng cám ơn các bác đã quan tâm góp ý. Mai em sẽ gom tiền sắm đồ.
    Bác cyan ơi, em mới mua máy DSLR lần đầu, nhưng em củng thích làm bộ khá khá dù không xài tiền chùa, còn đụng nóc thì không dám ạ...
    bác khoai lang tây ơi,bác có mua đồ chưa vậy?

  3. #883
    Tham gia
    15-04-2011
    Bài viết
    106
    Thanks với bài viết rất hay với lối hành văn đời thường

  4. #884
    Tham gia
    04-09-2010
    Bài viết
    2,361
    Thường xuyên vào đọc cái topic này để học hỏi thấy mà sướng luôn nhưng cũng nhận ra có bác cũng tinh vi tủ ly tủ tường quá. Đời thật lắm cái trớ trêu quá.
    Tôi yêu say đắm những miền đất tôi bước chân qua!!!

  5. #885
    Tham gia
    28-04-2011
    Bài viết
    13
    Hì, topic của bác JD cứ sau 1 thời gian lại có người nhảy vào lôi lên, thành ra lúc nào cũng thấy bác đứng top cả b-)

  6. #886
    Quote Được gửi bởi James Duong View Post
    Dạo này JD chả chụp choẹt gì mấy, có đôi chút thì giờ làm thử 1 bài tư vấn để giúp đỡ anh em những lúc khó khăn về tinh thần khi chọn mua đồ chơi và cũng để chúng ta tổng kết sơ qua quá trình và kinh nghiệm chơi đồ hàng.

    Thực tế thì kinh nghiệm của JD cũng không có bao nhiêu nhưng JD nghĩ cũng đu đủ để có thể chia sẻ với anh em, giúp đỡ cho dân tinh ăn chơi cho đúng cách. Phần lớn chúng ta, nếu không muốn nói là tất cả, ban đầu khi đến với nhiếp ảnh đều xuất phát từ thú vui, nói cách khác là chơi ảnh. Như anh Hairy Tĩnh trong box phim nói 1 câu mà JD rất tâm đắc, 'ăn chơi thì cách chơi là rất quan trọng'. JD xin sửa 1 chút cho thật chính xác, "Ăn chơi thì phải sướng". Chơi cái gì cũng phải biết cách, nếu không sẽ trở thành 1 dạng đú bẩn, tốn tiền và tốn thời gian, tưởng là sướng nhưng đéo sướng, hoặc cũng sướng nhưng không thể cực khoái, kiểu nửa mùa.

    Cho nên, "Ăn chơi phải sướng" sẽ đi theo tiêu chí giá tiền hiệu năng, hiệu quả cao nhất so với đồng tiền bỏ ra. Cái này không những áp dụng cho anh em chơi bời mà còn ít nhiều có thể tham khảo cho các cụ thợ ảnh hay các em mới vào nghề kiếm tiền.

    Trước khi đi vào bài vở thì JD muốn chúng ta cùng chung 1 quan điểm với nhau: "chơi ảnh không chơi máy". Bức ảnh sau cùng phải có giá trị sung sướng cao nhất. Bức ảnh là thước đo chính xác nhất của độ sướng. Tất nhiên, cảm giác chụp ảnh, cảm giác lang thang, cảm giác nọ, cảm giác kia cũng là cái sướng nhưng chúng không thể vượt qua được bức ảnh sau cùng. Nhiều ông nhan nhản kêu "ảnh đẹp xấu quan trọng chó gì, được cầm máy lang thang là sướng rồi." Ờ, đến lúc về nhà cắm thẻ vào máy, ảnh như cục cứt xem có sướng được nữa không. Tất nhiên, mỗi người một suy nghĩ, nhưng JD thấy cái suy nghĩ đấy rất dởm đời, thậm chí là bốc phét. Thể loại đấy không nên đọc tiếp. Đối với JD và nhiều bác, bức ảnh sau cùng chính là giai đoạn cực khoái, là giây phút thăng hoa. Nói thật với các bác, có nhiều assignment JD phải chụp, lúc chụp chán bỏ mẹ, chả thấy sướng chỗ nào, nhưng khi về nhà, có được bức ảnh đẹp và đúng ý mình thì niềm vui cứ dạt dào. Chụp ảnh làm gì khi chúng ta không quan tâm đến ảnh.

    Muốn sướng, muốn ảnh đẹp thì phải trau dồi kiến thức. Thiết bị xét cho cùng cũng chỉ để hỗ trợ thôi. Cái này biết rồi khổ lắm nói mãi, nhưng có mấy ai thực hiện được ?!?!!? Thay vì mỗi ngày bỏ ra 1 tiếng để thẩm du thiết bị thì chỉ cần bỏ ra 15 phút lang thang dpreview, nikonrumor, còn 45 phút nên mò vào five prime flickr, flickriver, và google những giáo trình dạy chụp ảnh, đặc biệt về ánh sáng. Đồng ý chơi thiết bị cũng có cái sướng, nhưng cái sướng đấy so với cái sướng chụp được ảnh đẹp thì không so nổi. Sướng vì ảnh đẹp là cái sướng vĩnh cửu, sướng riêng của bản thân. Ai cũng có thể mua thiết bị để sướng, nhưng không phải ai cũng có thể chụp ra ảnh đẹp để sướng đâu.

    Nói dông dài để thống nhất tinh thần là thế, bố nào thấy không vừa ý thì thoát ra ngoài luôn, ông nào nhất trí thì chơi tiếp. JD sẽ không bao giờ khuyên các bác đi theo lộ trình nào cả. Bản thân JD cũng đã từng đi theo lộ trình, rất ngu và phí tiền, chỉ béo mấy thằng bán máy. Có bao nhiêu thì chơi bấy nhiêu, đừng bao giờ "cố thêm tí, thêm tí nữa, sau này sẽ đổi lên ...". Không sướng được đâu !!!

    Theo kinh nghiệm của JD cùng những bài học ngu nhưng đầy thấm thía, JD hy vọng các anh em sẽ tránh những bãi cứt mà JD đã dẫm phải để có thể đi thênh thang trên đại lộ ảnh sướng. Trước khi mua sắm, chúng ta phải xác định chúng ta là đối tượng nào, từ đó có thể suy ra nhu cầu. Mỗi đối tượng sẽ có nhu cầu khác nhau, thậm chí cùng 1 đối tượng sẽ có nhiều nhu cầu. Nhìn trước nhìn sau, nhìn trái nhìn phải, JD thấy xung quanh mình có những đối tượng này:

    1. Những ông bố trẻ.
    2. Các cháu dậy thì.
    3. Tuổi già ham chơi.
    4. Niềm vui chợt đến.
    5. Làm nghề tay trái.

    Tất nhiên sẽ có những đối tượng khác nữa nhưng 5 đối tượng này là chủ đạo. Với 5 đối tượng này thì sẽ có những nhu cầu chụp ảnh sau:

    1. Gia đình vợ con bạn bè.
    2. Phong cảnh thiên nhiên thơ thẩn.
    3. Đời thường lang thang.
    4. Gái teen xóa phông.
    5. Có tiền bấm mạnh.

    Khi đã xác định được mình thuộc đối tượng nào và có nhu cầu gì thì chúng ta sẽ bàn đến vấn đề tiền nong, có bao nhiêu để đầu tư, quan trọng hơn là máu đến đâu.

    Mời các bạn đón đọc tiếp ở phần sau.
    Chưa đọc bài viết của bác, đi đâu cũng thấy trích dẫn ăn chơi phải sướng của bác, tò mò đọc thử, hay phết nhỉ :D

  7. #887
    Tham gia
    28-03-2011
    Location
    anywhere
    Bài viết
    33
    lâu lâu không thấy bác JD "sáng tác " tiếp, đọc lại mấy bài cũ và "tự sướng" ) ! Đang sướng tới trang 60 rồi !!! ;)

  8. #888
    Tham gia
    27-02-2010
    Location
    Tiền Hải-Thái Bình
    Bài viết
    55
    Bài viết hay và bổ ích,thank bác

  9. #889
    Tham gia
    24-07-2008
    Location
    Vietnam
    Bài viết
    2,153
    ... đã lâu ko vào đây viết bài vì thực sự là quá bận, hết việc này đến việc khác. Hôm nay trời cao trong xanh, sương sớm long lanh, mình xin nói về 1 chủ đề nhiếp ảnh quan trọng nhất nhưng dường như đang bị lãng quên: Nhiếp ảnh gia đình.

    Ai ai có máy ảnh cũng chụp gia đình mình nhưng một khi đã biết chụp thì nhiều người lại bỏ quên cái chủ đề này, đặc biệt là đối tượng "Niềm vui chợt đến." Nhiều thằng đú bẩn cứ ôm cái tư duy rẻ tiền chụp gái mới sướng. Nhiều thằng khác lại tưởng mình nghệ hơn, "chụp gái thường quá, bố chụp đời thường mới nghệ, đời thường mới có khoảnh khắc, mới ra chất lang thang." Ngu vật. Đã là chụp ảnh thì không thể phân biệt chủ đề theo kiểu trên cao dưới thấp vì xét cho cùng, khi chúng ta chụp những con người xa lạ đó, hôm nay trông có vẻ hay, có vẻ đẹp nhưng ngày mai cũng chỉ là những bức ảnh tầm thường thôi.

    Chỉ có một chủ đề duy nhất có thể mang ý nghĩa thời gian, mang lại cho chúng ta những cung bậc tình cảm, đó chính là bức ảnh của người thân. Hai chữ người thân ở đây không giới hạn ở chính gia đình mình, hiểu nghĩa rộng ra, chính là bạn bè, hàng xóm và những con người có ý nghĩa trong cuộc sống của chúng ta.

    Nhiếp ảnh gia đình rơi vào phạm trù nhiếp ảnh con người. Với cách hiểu nôm na, nhiều người sẽ cho rằng: nhiếp ảnh con người rơi vào 2 thể loại: chân dung sắp đặt và khoảnh khắc tự nhiên.

    1. Chân dung sắp đặt:

    Chụp gái chụp mẫu nói chung. Những người mới bắt đầu chụp thường rất máu chụp mấy con ôn trông có vẻ ngon ngon, kiểu: hàng càng ngon thì bố mày càng bấn. Mê gái chứ đéo phải mê ảnh. Tele nét căng, phông xóa mơ màng, con hàng ưỡn ẹo, up lên facebook, cả nhà vỗ tay. Nội dung chính của tác phẩm là Phò, càng căng càng chuẩn. Ngoài ra không có gì khác.

    2. Khoảnh khắc tự nhiên:

    Chụp khoảnh khắc đời sống, có thể là nụ cười em trẻ, bà gánh hàng rong, cũng có thể chả thấy mặt người đâu cả, đơn giản là khoảnh khắc ánh sáng hay một bố cục lạ lùng.


    Từ đó chúng ta sẽ thấy một điều: tư duy của chúng ta đang bị hạn hẹp bởi số đông. Cứ chân dung sắp đặt là phải gái xinh (mà thực ra toàn mấy con hàng trông như bị bệnh). Cứ khoảnh khắc tự nhiên là phải chạy ra phố cổ đón lõng dân tình vỉa hè. Tại sao chúng ta không thể áp dụng 2 phong cách này vào chính gia đình và người thân của mình ???

    Theo JD nghĩ, có 3 lý do đang tồn tại khiến cho dân tình éo thích chụp gia đình:

    1. Chụp cẩu thả, cứ lấy máy ra bầm thằng cu con trong nhà kiểu ko cần suy nghĩ, khiến cho bức ảnh chụp ra không ra gì cả. Để trong nhà xem thì còn được, mang ra ngoài thì người ta chửi cho.

    2. Kín đáo: gia đình mình ko thích mang ra cho bàn dân thiên hạ ngắm nhìn và bình phẩm. Cái này do suy nghĩ của mỗi người thôi, JD tôn trọng và ko có quyền đánh giá.

    3. Lý do này hơi cá biệt một tý: gia đình nhiều ông chả ra cái Lờ gì, nhìn nhau đã thấy ngứa mắt, chụp làm chó giề.

    Với 3 lý do khiến chúng ta quên đi việc chụp ảnh gia đình thì lý do thứ 2 thuộc về tư duy tư tưởng, lý do thứ 3 thuộc về hoàn cảnh khác quan. Những thứ đó khó có thể khác phục được. Chỉ có lý do 1 thì còn thuốc chữa.
    Thay vì chụp ào ào, bắn ầm ầm, "ờ, thằng cu con nhà mình mà, chụp lúc đéo nào chả được, lo giề", chúng ta nên coi mẫu nhà như mẫu đường, cho nó ăn mặc tử tế, set up mọi thứ đàng hoàng như mẫu xịn. Chắc chắn bức ảnh sẽ chất lượng hơn theo phong cách chân dung sắp đặt.

    3 bức dưới đây JD chụp mấy đứa cháu trong phòng khách, bảo mẹ nó cho ăn mặc đẹp, ngồi vào vị trí rồi bấm. Set up cũng rất đơn giản, 1 đèn SB-600 với soft box, nhờ ông bố cầm hộ, cứ thế mà bấm, vừa vui, vừa đơn giản, chất lượng mà lại ý nghĩa. Ông bà họ hàng ai xem cũng vui. Mang ảnh mấy con chân dài ra, chó nó thèm để ý.







    Do đó, với phong cách chân dung sắp đặt, chúng ta hoàn toàn có thể áp dụng các kĩ thuật nhiếp ảnh để chụp cho gia đình mình, ví dụ cụ thể ở những bức ảnh trên là strobist.

    Với phong cách khoảnh khắc tự nhiên, chúng ta cũng hoàn toàn vô tư thoải mái bóp cò. Đặc biệt ở VN, họ hàng cô bác suốt ngày tụ tập, tha hồ mà bắn phá trong nhà. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, do đó, tùy vào từng gia đình mà ta tìm khoảnh khắc khác nhau.

    Ví dụ, thằng bạn mình mới có con thì mình tìm những pha vui vẻ ngộ nghĩnh





    Còn bức dưới đây thì cô bạn này độc thân nuôi con đã mấy năm nay nên mình chọn góc hơi buồn 1 chút, 1 bên là khu bếp trống trơn, 1 bên là đứa con nhỏ.



    Với phong cách chụp tự nhiên phóng sự, chúng ta sẽ có nhiều cơ hội để sáng tạo hơn. Ví dụ như kiểu bố cục xa xa gần gần như sau:



    Như đã trình bày ở trên, mỗi người trong chúng ta có một hoàn cảnh khác nhau, từ đó dẫn đến những lối sống và thói quen khác nhau. Chính vì vậy, ảnh gia đình của mỗi người sẽ có cá tính riêng rất rõ ràng. Khác hẳn với việc 10 ông chụp gái, ảnh nào cũng như nhau. JD không bảo các bác phải đi chụp chó nhưng JD rất thích chó và đi dã ngoại cho nên JD rất nhiều ảnh chó và ảnh đi rừng. Cái thú của việc chụp những bức ảnh này chính là ở khía cạnh nhật ký, tự mình nhìn những bức ảnh của những việc thân quen cùng những vật thân thuộc làm cho lại thấy nhiếp ảnh có ý nghĩa nhiều hơn, gần gũi hơn, và sâu sắc hơn.






    Lời nói dông dài nhưng không thể kễ xiết. Khi chúng ta sinh ra, ai ở bên cạnh chúng ta, khi chúng ta nhắm mắt lìa đời, ai sẽ ở bên cạnh chúng ta, chắc chắn sẽ không phải các con mẫu chân dài hay ông bà hàng rong. Chúng ta sống và làm việc để cho bản thân ta và quan trọng hơn, cho cả những ai nữa ? Gia đình và bạn bè vẫn luôn luôn là điều thiêng liêng và quan trọng nhất. Thời gian càng trôi qua, bức ảnh về gia đình và bạn bè càng ý nghĩa hơn. Nếu có thể ghi lại những khoảnh khắc đẹp của đời, chúng ta hãy ghi lại những khoảnh khắc của người thân yêu nhất.

    "Ăn chơi phải sướng" tồn tại được đã lâu, luôn luôn được sự ủng hộ của anh em nhiếp ảnh. Mục đích của topic này như JD đã nói từ trang đầu: chia sẻ kinh nghiệm và cảm nhận để chúng ta ăn chơi cho đúng cách. JD học được rất nhiều từ vnphoto nên cũng mong muốn chia sẻ những gì mình biết cho diễn đàn. Những gì phổ biến nhất liên quan tới nhiếp ảnh phổ thông thường nhật, có lẽ JD đã trình bày và hy vọng các anh em thấy nó có ích. JD xin dừng ở đây mặc dù biết rằng nhiếp ảnh là bất tận. Chúc cho tất cả chúng ta ăn chơi phải sướng.

  10. #890
    Tham gia
    28-02-2011
    Bài viết
    220
    Cảm ơn bác thật nhiều vì đã sẻ chia những kinh nghiệm quý báu và những lời khuyên hữu ích. Đây là topic đầu tiên mà tôi có thể đọc cả 89 trang thế này
    Nhiếp ảnh gia đình thay cho lời kết của bác cũng rất hay, rất ý nghĩa!
    Chúc bác luôn may mắn và đạt được nhiều thành công trong cuộc sống!
    Được sửa bởi levuphuc lúc 02:11 AM ngày 18-05-2011

Trang 89 / 124 Đầu tiênĐầu tiên ... 3979878889909199 ... Cuối cùngCuối cùng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Tags for this Thread

Quy định

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •