Hiển thị kết quả từ 1 đến 8 / 8

Chủ đề: Ka Đơn, con người và cuộc sống

  1. #1
    Tham gia
    28-05-2005
    Bài viết
    101

    Ka Đơn, con người và cuộc sống

    Nơi tôi sinh ra và lớn lên, ở đó chỉ có đất đỏ, đá cằn và những nỗi nhọc nhằn. Ở đó tôi có hàng xóm, bạn thời thơ ấu, có tình yêu với gia đình. Mỗi tấm ảnh, tự bản thân nó đã nói lên nhiều điều. Nhưng đằng sau nó nữa, là cả những câu chuyện lãng đãng, nhẹ nhàng, mong chút gì chia sẻ được với các bạn.


    1.Ông Lợi



    Tấm ảnh này, tôi chụp vào một buổi sáng khi tôi về Ka Đơn với mẹ. Mẹ tôi bán bún riêu, cái nồi ngay cái cửa đó. Mỗi sáng sớm tôi ăn xong tô bún là tôi mở máy hình ra, nhà tôi có cái cửa đó “lợi hại” lắm. Ánh sáng buổi sáng bị che bởi hai bức tường nên có ai đứng vào góc đó là lên ánh sáng “đã” lắm. Ông già trong khung ảnh là ông Lợi. Sáng hôm đó, ông lên nhà tôi mua bún về cho bà Lợi ăn, bà đang bị đau lại thèm ăn bún nên ông cầm cái tô sang. Lúc đó chỉ còn một tô cuối, mẹ tôi tính ăn vì bao giờ mẹ tôi cũng ăn sau cùng. Mẹ trút hế cho ông và ông nở một nụ cười rất tươi. Tôi bấm vội khoảnh khắc này.

    Tôi mới tìm thấy tấm này



    Một tuần sau, mẹ tôi gọi cho tôi báo là bà Lợi mất rồi. Sinh, lão, bệnh, tử, đó là quy luật của cuộc sống. Cũng là hàng xóm của nhau, từ ngày tôi đi làm ăn xa, những người lớn tuổi trong làng cứ lần lượt ra đi, từ ngày có máy ảnh, tôi hay lang thang, chụp lại những khoảnh khắc chân dung của mọi người. Còn nhớ hôm đó, sau khi chụp xong, tôi đi lên Đà Lạt ngay, quên không để hình lại, hôm sau mẹ nhắc tôi email tấm hình ông Lợi về, tôi email về, mẹ mở cho ông Lợi xem, ông cười bảo: hôm nào nó về cho tôi xin tấm hình này, chừng nào bà ấy đi, tôi đi theo, có cái hình cười tươi thế này, con cái tụi nó có thấy cũng thấy một niềm vui nhỏ....

  2. #2
    Tham gia
    28-05-2005
    Bài viết
    101
    2.Con cô Nữ



    Còn tấm ảnh này, tôi chụp con bé con này trong một dịp cắm trại của nhà thờ Ka Đơn tổ chức. Cứ vài tuần, tùy theo lứa tuổi, cha xứ cho các em dùng khuôn viên sân sau nhà thờ làm sân chơi chung. Các lều trại, trò chơi tập thể, tiếng cười và cả những niềm vui nho nhỏ như làm tan đi những lo toan khác. Tôi cũng bon chen tham gia, cũng bấm máy như anh phó nháy chuyên nghiệp, từng khuôn mặt rạng rỡ, từng tiếng cười giòn tan.

    Và tôi bắt gặp thấy em, một bé con mà đúng ra trên khuôn mặt chỉ có nụ cười, nhưng ngay cả khi em đang nhìn mọi người cười đùa, khuôn mặt em cũng toát nên một nỗi niềm khó tả. Tôi đang hăm hở lia máy theo từng động tác, từng trò chơi thì trong ống kính hiện ra khuôn mặt em đang theo dõi mọi người chơi đùa. Tôi chùng lại, vội bấm nút.

    Nheo nhóc, một từ mà khi còn đi học, ít nhiều ai cũng học qua, nhưng để hiểu hai từ này thì tôi nghĩ, không phải ai cũng hiểu hết. Chính tôi cũng thế, cho đến khi tôi đến nhà của bé con này. Hai vợ chồng chị Nữ, mẹ của em, học ít, thậm chí mù chữ. Suốt ngày hai vợ chồng vào sâu trong rừng để làm rẫy, để mặc nhà cửa cho 4,5 anh chị em che chở cho nhau. Mỗi ngày đều có gạo để nấu cơm sẵn, con chị chỉ việc đặt nồi cơm. Đến bữa thì mỗi đứa 1 tô, xịt xì dầu và xong bữa. Sát nhà em là lò bánh mì của ông Tiến, bên đó có nhà nền xi măng, tivi, toàn những thứ mà cả em và các em của em cũng không bao giờ nghĩ tới. Chỉ có hàng ngày vào lúc TV có phim thì tất tần tật lại sang. Bà Tiến hay nói đùa: nhà này khỏi cần lau, chúng nó sang lê la một lúc là sạch. Thật vậy, đứa bé mặc áo đứa lớn, đứa lớn lau mũi dãi cho đứa nhỏ. Nheo nhóc. Đói. Nghèo khổ. Thất học. Tôi nghĩ, cũng khó mà mở được một nụ cười đúng nghĩa trên gương mặt trẻ thơ kia.

  3. #3
    Tham gia
    28-05-2005
    Bài viết
    101
    3.2 đứa trẻ



    Tôi bắt gặp hai chị em đang lúi húi chui vào vườn cà chua nhà người ta để hái trộm. Tôi bật cười trong đầu vì nhớ lại, khi bằng mấy đứa này, tôi với đám bạn cũng vẫn thường hay chui vào vườn nhà người ta để ăn trộm lặt vặt cây trái lằng nhằng. Quả nhiên là tuổi thơ ở một vùng quê cũng có cái hay của nó.

    Không hiểu sao, cái khoảnh khắc mà tôi bấm máy, cả hai khuôn mặt của hai chị em nhìn đều có cái gì đó không vui, tôi thấy vậy và người xem cũng thấy vậy. Noel 2004 vừa rồi, tấm ảnh này đã được in thành postcard gửi đi khắp nơi trong hệ thống nhà thờ công giáo. Cha xứ Ka Đơn quyết định chọn tấm này để làm postcard với thông điệp cho năm 2005 là “năm cho trẻ thơ”. Có lẽ, thực sự, không cần nói quá nhiều về cuộc sống của các em, một tấm ảnh như thế này giữa hàng tá những tấm ảnh các em cười đùa vui vẻ cũng là một sự “chỏi” tông.

    Mỗi tấm ảnh, một câu chuyện. Mỗi tấm ảnh, một thông điệp. Nhưng câu chuyện về bức ảnh này là gì, có lẽ tôi suy nghĩ quá nhiều nên không thể viết tiếp được, vì nó sẽ lộn xộn ý tứ. Nhưng mỗi tấm ảnh, một thông điệp, vậy thông điệp là gì. Thực sự, khi tôi nói ra, nó cũng không có ý nghĩa với các bạn lắm. Nhưng nó có ý nghĩa với các em nhỏ ở Ka Đơn: Đừng ăn trộm các trái cây đang trồng, người ta xịt thuốc sâu thường xuyên, nguy hiểm lắm.

  4. #4
    Tham gia
    09-03-2005
    Bài viết
    44
    Ảnh của bạn rất hay và còn thú vị hơn khi bạn chia sẻ cho mọi người những kỷ niệm của tấm ảnh đó
    Rất hay tiếp đi bạn
    " Nhớ đến mọi người , để nhớ một người "

  5. #5
    Tham gia
    28-01-2005
    Location
    HCMC, Vietnam
    Bài viết
    30,985
    Tuyệt vời anh Phong ạ, câu chuyện của anh kể cảm động lắm
    Thêm nữa là ảnh của anh rất có chiều sâu nếu xem kỹ
    Phạm An Dương
    Whatever has been done, can be outdone.

  6. #6
    Tham gia
    10-03-2005
    Location
    Georgia - US
    Bài viết
    2,235
    demdalat2004 thân mến, tôi thực sự xúc động với những cảm nghĩ bộc bạch của bạn. Với bạn chiếc máy ảnh trở nên phương tiện để diển tả cảm nghĩ của riêng mình về cuộc sống hơn là một công cụ sáng tác ảnh nghệ thuật. Ảnh và bài viết của bạn rất thô, rất thật, nhưng rất cảm động. Bạn đã cho tôi một khoảnh khắc để suy gẫm. Xin cám ơn và hãy tiếp tục. Đây cũng là lối đi cho sáng tác nghệ thuật nói chung vậy.

  7. #7
    Tham gia
    13-03-2005
    Bài viết
    3,397
    trên khu vực Lâm Đồng ngoài DL và BL trù phú, các huyện lân cận đều rất nghèo,,,như Tà In,,vv...còn nhiều cảnh đời lắm,,,

  8. #8
    Tham gia
    28-01-2005
    Bài viết
    2,032
    Loạt ảnh của bác rất hay, và hay hơn nữa là những cảm xúc của bác khi bấm máy. Cám ơn bác chia sẻ với mọi người. Chúc bác vui vẻ.

    Ducnc :up:
    Cựu Chủ tiệm tạp hóa CANON cuối phố

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Quy định

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •