Phía tối tâm hồn tôi là những ước mơ nồng nàn hạnh phúc.
Tôi hiểu rằng trên con đường tôi đi dẫu có đôi lần gió giông, có trăn ngàn lối rẽ gập ghềnh khúc khuỷu thì với tôi vẫn mơ ước một mái nhà. Nơi tôi trở về là bến đậu yên bình nhất sau mỗi chặng đường đời giông gió đi qua. Nơi ấy có mái nhà tôi, có những người thân yêu nhất của cuộc đời tôi. Mái nhà ấy đã cho tôi tìm thấy chính mình.
Theo thời gian tôi đã đi qua suốt chiều dài một cuộc đời người lính. Dấu chân đã in hằn nơi hải đảo xa xôi, nơi góc trời biên giới, hay cửa cảng thân yêu, bao miền đất lắng đọng triong tôi ngập tràn kỷ niệm. Nhưng sâu thẳm trong trái tim tôi vẫn đau đáu một lối về: Ngõ nhỏ. Nơi ấy là bình yên. Nơi ấy là niềm hạnh phúc. Nơi ấy đã cho tôi tìm được khoảng không gian cho tầm mắt và thời gian cho ước mơ. Nơi ấy là ngọn lửa thiêng liêng cháy bùng xuyên suốt một đời tôi dù có cả những đớn đau hay hạnh phúc, no đủ hay đói nghèo. Với tôi. Lối về là tất cả. Mái ấm gia đình tôi một đời ấp ủ.
Các hình ảnh trong Topic này tôi đã chụp bằng nhiều loại máy khác nhau và hình cũng trải qua nhiều thời gian và tất cả dù xấu đẹp thì cũng sẽ mãi mãi trở thành kỷ niệm yêu thương và trong ngần thánh thiện. Xin cảm ơn anh em bè bạn đã xem hình và chia sẻ...
1.
2.
3.