Được gửi bởi
huyquantic
Dịp cuối năm em vừa nhận được 1 món quà hết sức đặc biệt. Năm ngoái vào dịp Tết, người bà con của em dẫn 1 người bạn nước ngoài đến nhà em ăn Tất Niên. Ông khách này cũng đã lớn tuổi, là 1 nhạc công chơi nhạc jazz người Luxembourg đồng thời cũng yêu thích nhiếp ảnh. Trong buổi tiệc, em có đem khoe vài máy ảnh cổ của Đức (Voigtlander) mà em sưu tầm được. Sau đó, ông về Luxembourg và cũng không có liên lạc thường xuyên lắm. Tết năm nay bất ngờ người bà con nhắn lên nhà lấy quà, đến nơi mới biết là ông khách Luxembourg năm nào gửi tặng cho em 1 bộ máy cổ Agfa Karat 36 (1948-1955) còn rất đẹp và hoạt động tốt (xem hình bên dưới), và đặc biệt nhất đây là chiếc máy ảnh mà cha của ông ấy đã mua để ghi lại những bức ảnh từ lúc ổng mới sinh ra đến khi lớn lên, và sau đó đến lượt ông ấy dùng nó để ghi lại hình ảnh của con ông ấy. Chiếc máy ảnh này giờ đây ngoài giá trị sưu tầm thì nó lại càng có ý nghĩa khi gắn liền với những khoảnh khắc kỷ niệm của cả 1 đời người.
[
Chiếc máy của được xem là chiếc máy cầu kỳ và đẹp nhất của những chiếc folder đấy. Mình cũng có 2 chiếc nhưng không đẹp bằng. Chiếc bên trái là RF đời đầu nên vẫn dùng loại Agfa casette chỉ load được 12 tấm, cần lên phim và cocking shutter riêng. Chiếc Karat thì lên film, cocking chung và dùng film thường nhưng ngược lại trông quá đơn giản nên mất đi nét classic.
"Il n'y a rien de plus subjectif que l'objectif." Doisneau.