Cảm ơn các bác đã quan tâm theo dõi ạ...
Dạ, cháu cũng lấy cảm hứng mùa thu từ những topic lãng mạn của bác daubac mà ra đấy ạ! ^^
Cảm ơn bác lebinh.
Hì hì, tks bác. Hôm nào hội D90 ọp ẹp nhớ hú 1 tiếng nhé!
Tks bác nhannt.
Cảm ơn các bác đã quan tâm theo dõi ạ...
Dạ, cháu cũng lấy cảm hứng mùa thu từ những topic lãng mạn của bác daubac mà ra đấy ạ! ^^
Cảm ơn bác lebinh.
Hì hì, tks bác. Hôm nào hội D90 ọp ẹp nhớ hú 1 tiếng nhé!
Tks bác nhannt.
ĐƯỜNG MÂY (TT)
Rời khỏi đỉnh Jiajin sau khi tung tăng ảnh ọt, chúng tôi bắt đầu mê mệt vật vờ trong xe, cái cảm giác khó thở, đau đầu và nôn nao trong bụng làm chúng tôi lả người đi trong đoạn đường nhập nhoạng ánh chiều. Đoạn đường gần đến núi Tứ Cô Nương (Siguniang Shan) hết sức liêu trai! Chạng vạng tối, khi giọt nắng cuối cùng cũng trốn khỏi những đỉnh núi xa xa, những ngôi nhà Tạng sặc sỡ trôi tuột qua cửa kính, bỗng dưng...
"Cây gì trái lúc nhúc giống cây hồng vậy cà?!! Vùng này làm gì có hồng nhỉ?!... Ơ... táo táo táo táo táo... !!!!"
Ông tài xế đang phăng phăng gần 80km/h giựt mình hoảng vía thắng xe lại... két... két... étttt... Cả xe bừng tỉnh khỏi giấc mơ màn và lao nhanh xuống đường, mặc cho đầu óc vẫn còn đờ đẫn vì độ cao.
Quả thật là những cây táo lúc lỉu những trái chín, những vườn táo đang mùa thu hoạch của người Tạng bản xứ. Táo ở đây không to, nhưng chắc và ngọt lịm, dòn tan. Bà chủ vườn gốc người Hoa vui vẻ trèo lên cây hái mấy trái chín xuống dúi vào tay chúng tôi.
Trời trong vắt, nắng vàng ươm, mùa thu ở phương Bắc đẹp quá, bác chủ chụp ảnh cũng rất đẹp. T4S
Amateurs talk about equipment-Pros talk about money-Masters talk about light
www.phucthang.net
thích nhất là mấy tấm ảnh đầu tiên
Chúng tôi đến thị trấn nhỏ nằm dưới chân 4 ngọn núi hùng vĩ Siguniang Shan (núi Tứ Cô Nương). Cũng như Hoàng Long hay Cửu Trại Câu, khu bảo tồn thiên nhiên Tứ Cô Nương cũng thuộc vùng tự trị của người Tạng Aba và người Choang (Qiang). Một vùng sinh thái rộng hơn 2.000 km vuông với cảnh quan non núi hùng vĩ bao bọc lấy những thung lũng rộng, những đồng cỏ bao la, những rừng cây lá thấp đang chuyển vàng bởi mùa thu phương Bắc.
Bước xuống xe trong cái lạnh xuyên thấu vào da thịt, chúng tôi liêu xiêu bước vào nhận phòng khi đầu còn nhức bưng bưng vì độ cao, không khí loãng... Bữa cơm tối hôm đó không mấy hào hứng, vì đã có 1 chiến sĩ gục ngã tại phòng và 1 chiến sĩ gục tại bàn ăn, tất nhiên, sự thay đổi độ cao đột ngột ko mang lại một cảm giác dễ chịu lắm. Phần nữa, cơm vừa mang tới bàn ăn thì cái lạnh làm cho khô khốc lại, trợn mắt nuốt cũng không vô nổi. Tuy nhiên, cuối cùng nhờ vào tô canh rau nóng hổi cùng dĩa thịt treo bếp xào tỏi tây, cả nhóm cũng cố nuốt vào gọi là bữa tối. Ăn uống ở Tứ Xuyên không phải luôn là những trải nghiệm thích thú!
Đã tham khảo từ những nhóm đi trước, chúng tôi mặc cả và thỏa thuận thuê ngựa để đi vào Haizigou, một trong 3 con đường được thết kế cho khách du lịch vào khám phá khu bảo tồn thiên nhiên Tứ Cô Nương, hai nhánh còn lại là ChangPing Gou và ShuangQiao Gou.
Cảm giác đầu tiên là chênh vênh! Mặc dù ngựa thuê đã được huấn luyện và có người dắt ngựa đi theo cạnh, nhưng các chú chiến-binh-đồng-cỏ này lắm lúc lại dở chứng trên đường trường: có lúc cứ thong thả đứng im gặm cỏ, có lúc lại nhởn nhơ lủi vào suối uống nước không thèm đi nữa, lắm khi là giành nhau vị trí trước sau...
Nhưng nếu bỏ qua cái sự rề rà của mấy chú chiến mã, bỏ qua cái đau thắt cả người vì bị xốc, nhúng cả ngày thì rõ ràng chuyến du hành này rất đáng giá: qua khỏi những đồng cỏ bao la, từng đàn bò yak nhởn nhơ gặm cỏ, đoàn người ngựa lại men theo con đường mòn chui vào những cánh rừng lá thấp đầy rêu phong, những con suối nhỏ chảy qua những rặng cây lá đỏ rực một màu rực rỡ, tiếng chim líu lo trên cành, thỉnh thoảng lại có tiếng ngựa hí vang. Thế rồi xa xa lưng trời, lại hiện ra từng cánh rừng thông tùng vàng rực rỡ, điểm tô cho ngọn núi tuyết trằng xóa, dòng suối róc rách dưới thung lũng vắt vẻo ngang những lùm cây đầy sắc màu. Con đường hôm đó thật đẹp một cách phiêu lãng...
Hãy cứ thong thả buông cương, trong tiếng lọc cọc của bầy ngựa, trong cái không gian mát lành lạnh của núi rừng, hãy thả hồn mình vào những cảnh sắc thần tiên tưởng chừng chỉ có trong chuyện cổ tích. Con hồ rộng phía xa, những ngôi nhà được xếp bằng đá, bầy ngựa không yên cương cúi đầu ăn cỏ hiền lành, rừng thu, núi tuyết và những gương mặt rạng rỡ, những tiếng cười nói xôn xao... Tất cả dường như chỉ để trả lời 1 câu hỏi duy nhất: Ta đang còn tìm kiếm gì trong thế giới bao la và huyền bí này?!!...
Nhưng đường về, lại là những cảm giác khó chịu, khi phải đong đưa cả ngày trên lưng ngựa cùng cái ba lô nặng trịch, cơn đau hông, lưng và vai làm tôi gần như tắt thở! Và không chỉ mình tôi... Âu cũng là cái giá, cho những lãng khách đồng bằng ưa thích những trải nghiệm mới, và có vẻ, cái giá này vẫn còn quá hời so với những gì ta nhận được...
hay quá! Cám ơn bluesky chia sẻ, chờ xem tiếp hành trình mùa thu của bạn
Who travels for love finds a thousand miles not longer than one..
Nhìn mà thèm, ảnh đẹp quá.
Bác post ảnh to lên chút cho nó phê bác ơi.
I knew the moment had arrived
For killing the past and coming back to life
Các bác đi Trung Quốc nhiều ghê
Nói theo phương ngử nam bộ nhen.
Đọc và xem tới đâu, khoái tới đó. Khà khà...
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)