Trang 20 / 304 Đầu tiênĐầu tiên ... 1018192021223070120 ... Cuối cùngCuối cùng
Hiển thị kết quả từ 191 đến 200 / 3034

Chủ đề: Ảnh Đời Thường

  1. #191
    Tham gia
    24-02-2006
    Bài viết
    239
    Cảm ơn bác loayhoay , tôi đã tăng Contract lên như bác khuyên đây , có khác :lol:


  2. #192
    Tham gia
    09-03-2005
    Bài viết
    1,069

    Nội dung ảnh

    Tôi nghĩ rằng muốn giải quyết vấn đề thì nên đi từ gốc, vì bộ môn có dây dưa tí ti sáng tạo này nó xuất phát từ trong đầu chứ không nằm ở máy móc, kỹ thuật. Tôi không có ý cực đoan khi chỉ khăng khăng cho rằng quan điểm của mình đúng trong mọi hoàn cảnh nhưng từ những thực tế và trải nghiệm của mình trong nhiếp ảnh tôi thấy nó có phần nhiều đúng đắn. Nếu bạn nào theo dõi ảnh của tôi trong quá trình khoảng 1 năm rưỡi trở lại đây thì sẽ thấy một sự chuyển biến rõ rệt (khoan nói đến chuyện đẹp hay không đẹp) về nội dung và ý nghĩa của những khuôn hình tôi đã làm. Vấn đề ở đây là suốt 10 năm trước chả ai nói cho mình biết và tự bản thân mình cũng không tự cố gắng tìm biết về vấn đề nội dung, ý nghĩa của ảnh mà cứ mải chạy theo cách thể hiện cho ảnh- nó giống như việc tô vẽ, quét sơn cho 1 ngôi nhà cấp 4- dù có giỏỉ giang đến đâu cũg không thể nào tốt được như 1 ngôi nhà cấp 3.

    Tự bản thân 1 cái ảnh chụp bất kỳ cũng đều có nội dung đấy chứ?! Đúng thế! Nhưng phim thì có phim hay, phim dở, phim oscar, phim cấp 3, phim sâu sắc và cả phim nước ốc... Nội dung ảnh cũng vậy, người chụp nhìn nhận vấn đề càng thấu đáo, sâu sắc bao nhiêu thì nội dung ảnh sẽ phong phú bấy nhiêu.

    Cá tính của người chụp quyết định nội dung!

    Chúng ta nhận biết được ảnh của Loayhoay do cái không khí mụ mị, thực mà không thực, vô nghĩa mà có nghĩa trong ảnh của anh ta- sao lại thế? Đó là con người của anh chàng này- hắn sống trong 1 thế giới riêng đầy ma mị, nơi những giấc mơ và cuộc sống hiện thực chen lẫn, overlapped lên nhau, ngày và đêm không diễn ra đúng qui luật thông thường, cái phớt đời và sự tinh quái được trộn lẫn trong 1 thứ máy xay sinh tố nào đó. Hay như ảnh của Lysonx; chất ma mị lại nằm ở mớ kiến thức (và có thể cả cuộc sống thực) đông tây kim cổ đặt trong lăng kính của Suzuki mà hắn trải nếm và gặm nhấm mỗi ngày. Mỗi ảnh của anh ta là 1 tuyên ngôn- nhiều khi ngôn ngữ hình ảnh và sự thấu thị phải oằn mình chuyên chở. Và nữa như Phoco, ảnh anh này là tấm gương rõ rệt nhất về con người lúc nào cũng "động" của hắn. Nhạy đến mức kinh ngạc, những cảnh đời thường được bắt dính trong những khoảnh khắc mà cặp mắt thường khó nhìn thấy, điều đó giúp anh này chụp những cảnh rất tấm thường thành ra bất thường. Còn bản thân tôi, tôi tự cho mình là hiểu cuộc sống đời thường, chịu được các va đập nhiều cung bậc từ đáy cho tới đỉnh xã hội, nên tôi tự biết cách phân tích và nhìn mọi đối tượng trong cuộc sống gần đúng với vị trí của họ và trong các mối tương tác.

    Thế thì, nội dung của ảnh là gì???

    Đó là những gì người chụp bằng chủ quan của mình nhặt vào trong ảnh. Dưới đây là 1 ví dụ, trong cùng 1 hoàn cảnh tương tự là chụp về xe bus, tôi lấy ra 3 cái ảnh được coi là rất tốt của những người nói trên (mà các bạn có thể cho là tương đối giống nhau khi chụp thể loại đời thường)

    Phoco chụp


    Loayhoay chụp


    Nason chụp


    Nhìn ảnh, chắc không cần phải nói nhiều về sự khác biệt và cá tính của mỗi người khi nhìn nhận 1 vấn đề, phỏng ạ.

    Thế thì, làm thế nào để ảnh có 1 nội dung tốt?

    Ngoài cái xuất phát điểm là cái tôi của mỗi người thì, theo tôi, đứng trước mỗi cảnh dịnh chụp chúng ta nên có 1 phút tính toán- để xem nên lấy cái gì, bỏ cái gì? cái nào ăn nhập với nhau, cái nào phản ánh được rõ nét công việc, cá tính, đời sống của chủ thể mình chụp? Cần lưu ý một vấn đề khá quan trọng là tính ĐIỂN HÌNH- 1 vấn đề (nhân vật) điển hình phải được đặt trong 1 hoàn cảnh, bối cảnh (không gian) điển hình.

    Thế nhưng, điều này nghe chừng hơi mâu thuẫn với những gì tôi "xui" các bạn ở thread trước- không nên chụp những gì người khác đã chụp, theo cách người khác đã chụp (ví như gánh gồng qua đồi cát)vì tính điển hình là điều có thể chuẩn mực hoá cũng như được đúc kết sẵn. Thực chất, 2 vấn đề trên không mâu thuẫn, mà đây là nơi mà dấu ấn cá nhân phải được đem ra, bằng không bạn lại vẫn cứ chụp đoàn người gánh gồng trên cát với bóng đổ dài như hàng trăm, ngàn tấm ảnh trước đây. Thử tưởng tượng theo cách của tôi nhé, chỉ là tưởng tượng thôi, cho vui và dễ mường tượng. Tôi nghĩ nếu anh Loayhoay chụp người gánh gồng trên cát, có thể anh ta sẽ chụp mỗi những dấu chân của họ với những người gánh thật làm hậu cảnh mờ phía xa (ặc... tôi lại cưỡng ép anh Hải rồi :lick: ), hay như anh Phoco, dám cá 10 ăn 1 là thể nào cũng có cận cảnh 1 cái chân bước "tớn" lên nhìn rất động, và anh Lysonx thì rất có khả năng chụp mỗi đồi cát vắng tanh chả có ai, chỉ còn vài dấu vết chứng tỏ vừa có đoàn người đi qua (hehe.... :thua: ) v.v và v.v

    Nói tóm lại, ảnh mà không có nội dung hay ho thì nên xem xét lại cách đặt vấn đề của người chụp xem liệu mình đã thực sự nghiêm túc và serious khi làm việc (chụp ảnh) chưa?

    còn tiếp....

    Những phần tới tôi muốn đề cập đến cách thể hiện để biểu đạt được những điều đã nói, mong các anh khác đóng góp những "chiêu", "mẹo"... khi chụp để đạt được ý đồ mình muốn. (Trong đó có cả cách tiếp cận đối tượng nữa đấy bác Lysonx ạ).
    Được sửa bởi Guest lúc 06:46 PM ngày 11-10-2006

  3. #193
    Tham gia
    21-10-2005
    Bài viết
    174
    Bravo, bravo bác nason
    Bác rút kết cô đọng dễ hiểu dễ mường tượng quá...sướng quá, đang chờ tiếp theo....

  4. #194
    Tham gia
    11-03-2005
    Location
    hanoi
    Bài viết
    1,231
    bác Sỏn nhân thể bốt vài cái ảnh oách của bác rồi kể luôn cách tiếp cận và chụp nó ra sao thì sẽ dễ hiểu hơn đấy. Coi như mỗi tấm ảnh là một câu chuyện. Đề nghị các bác từ giờ ai bốt ảnh thì chia xẻ luôn hoàn cảnh ra đời của cháu nó. Hy vọng như vậy sẽ bổ ích cho tất cả.

  5. #195
    Tham gia
    11-03-2005
    Location
    hanoi
    Bài viết
    1,231
    Quote Được gửi bởi CrazyCow
    Cảm ơn bác loayhoay , tôi đã tăng Contract lên như bác khuyên đây , có khác :lol:

    .. đúng là tăng tương phản hiệu quả hơn thật bác ah.. có điều bác thử điều chỉnh tương quan đậm nhạt giữa hai khuôn mặt thêm nữa xem sao.. tấm này giản dị và hiện đại lắm..

  6. #196
    Tham gia
    09-03-2005
    Bài viết
    1,069
    Quote Được gửi bởi loayhoay
    bác Sỏn nhân thể bốt vài cái ảnh oách của bác rồi kể luôn cách tiếp cận và chụp nó ra sao thì sẽ dễ hiểu hơn đấy. Coi như mỗi tấm ảnh là một câu chuyện. Đề nghị các bác từ giờ ai bốt ảnh thì chia xẻ luôn hoàn cảnh ra đời của cháu nó. Hy vọng như vậy sẽ bổ ích cho tất cả.
    Đấy, thấy tôi hiểu bạn tôi, anh Loayhoay ghê chưa?! Anh cứ bốt của anh và diễn giải đi, sao cứ xui tôi lên tuyến đầu- ảnh oách của anh thì cũng thiếu gì?

  7. #197
    Tham gia
    15-03-2005
    Location
    VNPHOTO
    Bài viết
    1,489
    Vấn đề mà anh Nason đặt ra trong phần Nội dung ảnh - để phân biệt ảnh người này với người khác dù chụp cùng một chủ đề - chính là phong cách. Nhưng theo em, để có được phong cách riêng thì phải qua 1 quá trình dài dài. Trong đó bao gồm cả việc bắt chước người khác để học tập họ. Và dù có bắt chước thì cũng ko bao giờ bắt chước giống hệt được bởi ảnh của mình chắc chắn chịu ảnh hưởng cá tính của mình. Cá nhân em chưa bao giờ cố bắt chước người khác, thậm chí cố gắng làm khác mọi người, thế nên đâm ra mù mờ, mất phương hướng. Vậy, có nên bắt chước ai đó để cho mình 1 hướng đi và sau này tự kết luận là: tôi chịu ảnh hưởng của ... không?

    Em rất muốn nghe các anh nói về cách tiếp cận đối tượng. Không phải lúc nào mình cũng có thể dành 1-2 ngày để làm quen. Vậy làm sao để tiếp cận họ, chụp họ mà như thể mình ko có mặt ở đấy. Và khi chụp xong, quay đi cũng ko áy náy vì để lại cho họ thắc mắc, khó chịu. ???

  8. #198
    Tham gia
    23-03-2006
    Bài viết
    653
    Đọc được một vài cách của tác giả Dave Beckerman . Em ghi lại vắn tắt vài mục bên dưới, đại ý :

    - 1. Dùng bạn gái hay ai đó để đánh lạc hướng. Cho họ đứng trước mặt bạn, giả vờ như chụp ngừoi bạn gái, nhưng thực ra là chụp người đàn ông đứng kế cô ta. Walker Evans dùng phương pháp này khá thường xuyên.

    2/ Chụp ảnh nơi phố xá đông đúc, chợ phiên . Sau khi thực hiện cú bấm máy, tiếp tục giữ máy ảnh ngang tầm mắt (để bấm cú khác), sẽ không ai biết thực ra bạn đã chụp hình họ, hay ngừoi ở phía sau họ.

    3/ Sử dụng ống kính góc rộng, 21mm chẳng hạn, canh nét sao cho mọi thứ từ 3 feet tới vô cực đều in focus.

    4/ Đến một điểm du lịch, nơi có nhiều người có máy ảnh. Với tôi, đó là bên ngoài the Metropolitan Museum. Bạn có thể ở đó chụp ảnh như thể bạn có chiếc áo khoác vô hình .

    5/ (Added by Grant Heffernan, 1/9/02) Chụp hình khi thời tiết giá lạnh, ví dụ dưới 35F. Ngừoi ta bận lo tìm chỗ ấm, họ hầu như không quan tâm đến ta.

    Và trên hết, nhớ là dáng vẻ, thái độ của bạn rất quan trọng. Nếu bạn tỏ vẻ sợ sệt, và không có câu trả lời thoả đáng khi ngừoi ta hỏi "bạn đang làm cái quái gì thế" thì bạn sẽ gặp phiền phức. Tôi luôn tươi cười, cám ơn họ, hầu như 100 lần, tôi đều nhận lại được nụ cười .

    Kể cả khi ngừoi ta có thái độ tiêu cực, vậy thì sao ? Nụ cười, cái nhăn mặt, mẩu đối thoại, cuộc cãi cọ. .. Đó là các phần của cuộc sống, nhất là cuộc sống qua ống kính.

    Xem đầy đủ ở đây :
    http://www.photoslave.com/misc/streettechnique.html

  9. #199
    Tham gia
    15-03-2005
    Bài viết
    225
    3xu

  10. #200
    Tham gia
    09-03-2005
    Bài viết
    1,069
    Quote Được gửi bởi DANG_BLUE
    Vấn đề mà anh Nason đặt ra trong phần Nội dung ảnh - để phân biệt ảnh người này với người khác dù chụp cùng một chủ đề - chính là phong cách. Nhưng theo em, để có được phong cách riêng thì phải qua 1 quá trình dài dài. Trong đó bao gồm cả việc bắt chước người khác để học tập họ. Và dù có bắt chước thì cũng ko bao giờ bắt chước giống hệt được bởi ảnh của mình chắc chắn chịu ảnh hưởng cá tính của mình. Cá nhân em chưa bao giờ cố bắt chước người khác, thậm chí cố gắng làm khác mọi người, thế nên đâm ra mù mờ, mất phương hướng. Vậy, có nên bắt chước ai đó để cho mình 1 hướng đi và sau này tự kết luận là: tôi chịu ảnh hưởng của ... không?

    Em rất muốn nghe các anh nói về cách tiếp cận đối tượng. Không phải lúc nào mình cũng có thể dành 1-2 ngày để làm quen. Vậy làm sao để tiếp cận họ, chụp họ mà như thể mình ko có mặt ở đấy. Và khi chụp xong, quay đi cũng ko áy náy vì để lại cho họ thắc mắc, khó chịu. ???
    Việc bắt chước, học tập, nhiễm phong cách của ai đó là điều tốt. Đừng sao chép là được. Nhưng nên có sự phân tích, chọn lọc người để mình học- theo tôi đã là học thì nên học những gì oách thực sự, hiện đại chứ bây giờ là năm 2006 mà vẫn học theo cách của những vị từ thập niên 50-60 thì không nên. (Mà rất tiếc ở VN mình lại đang có tình trạng này khá phổ biến).

Trang 20 / 304 Đầu tiênĐầu tiên ... 1018192021223070120 ... Cuối cùngCuối cùng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Quy định

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •