Haikieu
1. Trong lần trước bạn đã trả lời cho mình biết là bạn không có nhiều thời gian để đi theo học apprentice với một phóng viên ảnh thể thao cấp chuyên nghiệp. Ở vấn đề này thật sự mình không biết ở Việt Nam thế nào, và vấn đề dấu nghề ở Việt Nam ra sao, chứ ở nước phát triển chuyện đi theo học kinh nghiệm như thế này là việc bình thường thậm chí các tòa soạn báo còn có chương trình riêng dành cho các sinh viên học năm cuối vào thực tập. Đối với người hướng dẫn mentor, họ xem việc dạy lại cho bạn là chuyện bình thường, vì bạn làm việc của bạn họ làm việc của họ cho dù bạn có sẽ giỏi hơn họ thì thế giới họ sống là một thế giới cạnh tranh không có bạn cũng có người khác cho nên đó cũng là một động lực cho họ phải tiếp tục phát triển tay nghề của họ.
2. Mình có đọc được dòng đó nhưng lúc đó mình bận không trả lời lại và thường mình viết bài ở forum này là bài viết phải có thông tin (phải mang đến cho người đọc một cái gì đó về kiến thức) nếu không mình không bao giờ viết cho nên mình đã không viết chờ cho đến khi có dịp như lúc này.
3. Để có kỹ năng như người chuyên nghiệp thì học kiểu tập sự là tốt nhất nếu không là phải biết tự học bằng hai cách:
(i) phải đi học kiến thức nền tảng trong lĩnh vực muốn theo; và
(ii) phải liên tục xem ảnh của professionals chụp và học tập theo họ. Cho dù hiện tại bạn có giỏi đi chăng nữa bạn cũng phải liên tục tự nâng cao kỹ năng cho mình bằng cách mở rộng cách nhìn của mình đối với ảnh (của thể loại theo đuổi) từ professionals.
4. Đây là nhận xét chung tất cả thể loại ảnh thể thao bạn chụp. Nếu trong một ảnh chụp thể hiện con người, ảnh đó phải thể hiện được emotion hoặc tính dữ dội intensity của con người đó thể hiện trên mặt của họ trong ảnh. Nếu không, ảnh đó không đạt đến trình độ. Một số ảnh của bạn không những chụp non-action mà còn không có emotion trong đó. Nó không thể nào là ảnh thể thao.
5. Về ảnh bóng đá, có một số ảnh bạn chụp rộng quá nghĩa là trong kỹ năng của bạn bạn chưa hiểu thật tốt về điểm gây sự chú ý center of focus trong một tấm ảnh. Anh XL hay nói từ này là bạn muốn nhấn ở điểm nào trong ảnh. Nếu có, điểm đó phải là vượt trội hoàn toàn.
6. Về ảnh bóng chuyền volleyball:
(i) Những tấm ảnh không có action không có gì đề mình bàn cả.
(ii) Với vị trí ảnh bạn chụp đang smash bóng, vị trí đó không phải là vị trí đỉnh (khó chụp nhất) trong loại ảnh này nghĩa là ảnh chụp vẫn còn ở level thấp. Hãy xem lại bài viết của mình về Kỹ Thuật Chụp Ảnh Thể Thao Phần II lý do tại sao.
(iii) Tốc độ chưa đủ cao làm cho trái bóng bị nhòa.
(iv) Chọn background không tốt nhất là tấm số 1. Ảnh chưa close-up làm cho ảnh rất bị loãng.
(v) Một số ảnh chụp ngay trước mặt vẫn chưa thấy được emotion. Những lúc đó rất là dễ chụp vì động tác rất là chậm. Càng dễ chụp tay nghề càng thấp.
(vi) Cuối cùng, phải nghiên cứu xem ảnh của Getty chụp và phân tích tại sao nó lại chụp được vị trí này và phải bắt chược chụp cho được (hoặc gần được) như vậy. Đây là điều có lẽ bạn đã chưa làm. Cùng một vị trí chụp smash ngay lưới, hãy xem nó thể hiện như thế nào để loại trừ background. Về điều này, mình để cho cậu tự xem của Getty và tự học vì chỉ có như thế thì mới tự tiến bộ được và không cần đến ai lúc nào cũng phải đi theo hướng dẫn cho mình.
7. Bài này xem như là nói một lần áp dụng cho cả hiện tại và tương lai sau này bạn sẽ không còn cần đến mình nữa. Nếu như bạn cho rằng không cần thiết phải đạt đến mức chụp gần như ảnh Getty thì hãy bỏ qua những điểm đã nói trên. Trong room này có nhiều bạn không phải là phóng viên ảnh thể thao chụp nhưng có rất ít bạn có khả năng có được hệ thống máy tốt đủ để chụp ảnh thể thao như bạn. Nếu như bạn chỉ cần học kỹ năng đi từ cơ bản nền tảng mà lên bạn sẽ có thể phát triển nhiều.
8. Nhiếp ảnh, khác với luật sư bác sĩ, không cần phải đào tạo kiến thức quá lâu. Quan trọng là phải học đúng bài bản nền tảng ngay từ đầu, biết được cách tự rèn luyện thường xuyên, và liên tục thực tập sẽ trở nên giỏi.