1/ Xem ảnh này, tôi nhìn thấy vài điều :
- Ảnh muốn cho người xem thấy hậu quả của tình trạng : người chưa biết lội trong hồ cạn, bày đặt "vượt kẽm gai" ra "bơi" ngoài biển lớn .
( Biển trống trơn không bóng người ==> người đã bị sóng đưa đi mất tích ! )
- Cái "hút mắt" đầu tiên, là sọc màu trắng chạy dài trên bãi cỏ.
Trò chơi khăm của một đàn chim ăn no rồi tới "bậy" ra bãi cỏ một cách "có hàng có lối" chăng ?
- Sự "liên tưởng" về nhân vật MA MA MU CHỈ và bầu đoàn tán tụng "ô quần áo đẹp quá" (trong khi thực tế MA MA MU CHỈ đang truổng cời ! ) lại đến với tôi !
(Nhân vật này trong vở "Trưởng giả học làm sang", nếu tôi không lầm )
2/ Một tấm ảnh mà phải dùng câu chữ lê thê lòng thòng để giải thích, người xem mới "cảm" được, là tấm ảnh dở. Giải thích lòng thòng lê thê rồi, người xem không chấp nhận, không "cảm" nổi, vẫn "chày cối" tiếp, là ảnh càng hỏng bét hơn. Nếu xoay qua chỉ trích người xem vì đã "không cảm" được ảnh của mình, là càng hỏng nặng hơn nữa.
Nhiếp ảnh có ngôn ngữ của nó. Nhà nhiếp ảnh giỏi, biết cách để tấm ảnh tự nó "nói chuyện" với người xem.
Chẳng hạn một số ảnh sau, không cần giải thích lòng thòng, tự thân bức ảnh biết "nói chuyện"/"kể chuyện" cho người xem :
( Nguồn youtube, tác giả ModelShootist
http://www.youtube.com/watch?v=oSaIMMetVUI)