Khi nói đến classic Leica rangefinder, người ta thường nhắc đến M3 như một cải tiến vượt bực và gần như hoàn hảo vì từ khi nó ra đời, 1955 cho đến MP 2007, Leica không thay đổi mấy về hình dáng và kích thước. Tuy nhiên, M3 chỉ là một trong những cải tiến không ngừng từ khi chiếc máy Barnack đầu tiên ra đời. M3 vẫn giử cái dáng tròn trơn tru ở hai cạnh và lắp film đằng đuôi như các máy về sau như M6, M7, MP. Đây là đặc điểm chẳng có gì quan trọng nhưng lại giúp leica khác biệt với các máy đương thời. Khi dùng quen tay thì mới thấy điều này giúp người dùng có cảm giác như chiếc máy được "lọt thỏm" và dính trong lòng bàn tay(riêng chỉ có M5 đi ra ngoài thông lệ này và đã bị chống đối, tẩy chay mặc dù M5 là máy có đo sáng). Từ đời M3 về sau, có cửa mở sau lưng để việc gắn film dễ dàng hơn tuy vẫn gắn từ đáy lên. Leica cho rằng điều này cần thiết để giúp thân máy liền lạc và kiên cố.
Trên M3 còn có cần gạt lên film thay thế nút vặn và phần rangefinder và viewfinder được kết hợp chứ không rời nhau như các máy trước. Quan trọng hơn hết, M3 được thêm chức năng parallax compensation để framing chính xác hơn. Tương tự như IIIG, M3 còn có 3 frame (50-90-135) tự động thay đổi khi thay OK.
Speed setting:
Từ M3 về sau, máy chỉ có một nút chỉnh tốc độ duy nhất từ B cho đến 1/1000 thay vì hai nút rời cho low speed và high speed như IIIG.
M3 được SX liên tục từ 1954 cho đến khoảng 1967 với gần 500,000 máy. Người dùng leica lần đầu thường chọn M3/M2 vì máy này có nhiều dễ tìm được máy tốt, giá rẻ và dễ xử dụng. Khi khá quen với RF thì họ mới lần đến các máy xưa hơn như IIIF, IIIC. M3 với khung ngắm 50-90-135 thích hợp nhất với người dùng OK normal trong khi M2 tiện hơn cho người chuyên dùng OK 35mm.
Nếu muốn chơi leica và không ngại "đo sáng bằng niềm tin" thì nên chọn M3 dù giá còn cao 600-700 và OK summicron 50f2.0 (400us) là những món lừng danh làm nên tên tuổi leica. Ít nhất là summitar 50f2.0 (150us) tuy kém contrast nhưng vẫn sắc nét và vẫn mang cá tính classic của leica. Nếu chưa có đủ tiền thì có thể mua body M3 và xài chung với OK canon 50f1.8, 50f1.9 (100-120us).
Về các loại leica Barnack ( nói chung các loại leica thread mount, LTM) thì nên tìm it nhất là IIIC hoặc IIIF Red Dial (RD) vì các máy này SX sau thế chiến 1945 nên tương đối còn nhiều máy tốt. Nên nhớ là máy M thì dùng được mọi OK leica kể cả OK có chân vặn (LTM) qua adapter trong khi máy screwmount thì không xài được lens M mount. Lens leica từ đời summicron về sau rất hiếm có chân vặn nên rất đắt tiền.
Gần đây vì quá bận rộn nên ko có nhiều thời gian dành chụp hình nên chẳng có gì để post. Thôi thì viết bậy một bài tuy là đề tài cũ rích với hy vọng là các bác sẽ tham gia để cập nhật thêm những ý kiến quan điểm mới cho cái thú táy máy đồ cũ. Riêng tôi thì trong thời gian qua tuy sở thích chưa thay đổi nhiều nhưng kiến thức nhiếp ảnh và cách nhìn chung quanh đã thay đổi rất nhiều nhờ học hỏi từ những thành viên VNphoto nhiều kinh nghiệm và nhiệt thành. Trước đây đã có rất nhiều bài viết rất hay về máy film và thú chụp film nhưng có lẽ đề tài này bị bỏ quên rồi. Hy vọng chúng ta sẽ có dịp nhắc lại những bài cũ để đóng góp những ý kiến mới.
Thanks