Chủ nhật vừa rồi, em có dịp về Bến Tre có chút việc. Từ thành phố Hồ Chí Minh về Bến Tre, em phải qua một bến phà, đó là Phà Rạch Miễu.
Bến Phà Rạch Miễu
01.
Bến phà Rạch Miễu (hay bến phà Tân Thạch) nằm trên quốc lộ 60 nối liền 2 tỉnh Tiền Giang và Bến Tre, với bờ phía Tiền Giang đặt tại phường 6, thành phố Mỹ Tho, và bờ phía Bến Tre đặt tại xã Tân Thạch, huyện Châu Thành. Rạch Miễu là một thị tứ ở bờ phía Bến Tre.
Thuỷ trình qua sông Tiền của phà Rạch Miễu dài khoảng 3,2 km, đi vòng qua cồn Phụng và cồn Thới Sơn. Thời gian vượt sông của phà loại 100 tấn khoảng 25-30 phút, phà tốc hành 40 tấn khoảng 13-14 phút và phà 60 tấn gần 20 phút.[1]
Bến phà Rạch Miễu đóng vai trò là cửa ngõ chính vào tỉnh Bến Tre (hai cửa ngõ còn lại là bến phà Đình Khao nối với Vĩnh Long qua Chợ Lách, và bến phà Cổ Chiên nối với Trà Vinh qua Mỏ Cày).
Những chuyến phà cuối cùng trước khi thông Cầu Rạch Miễu
02
03
04
05
Những chuyến phà cuối cùng trước khi thông Cầu Rạch Miễu
Trên hành trình, phà sẽ chạy ngang qua Cồn Phụng. Cồn Phụng nằm trên một cù lao nổi giữa sông Tiền thuộc xã Tân Thạch, huyện Châu Thành, Bến Tre, cách trung tâm thị xã Bến Tre 12km (đường bộ) và 25km (đường sông).
Cồn Phụng có diện tích 50ha, dân cư sống chủ yếu bằng nghề làm đồ thủ công mỹ nghệ từ cây dừa và trồng cây ăn trái.
Cồn Phụng có di tích Đạo Dừa trên diện tích chừng 1.500m², hiện được bảo tồn nguyên trạng các hạng mục kiến trúc được xây dựng từ thời giáo chủ Đạo Dừa là Nguyễn Thành Nam: sân 9 con rồng; tháp Hoà bình (cửu trùng đài) - nơi ông Đạo Dừa ngồi giảng kinh pháp và truyền bá đạo giáo, toà tháp có kiến trúc lạ mắt với những mảng đắp chạm rồng, phượng được gắn bằng những mảnh vỡ của bát đĩa, ấm chén; một đỉnh lớn. Nguyễn Thành Nam tự xưng là "Xứ giả của hòa bình", chủ trương mang lại hoà bình từ mọi tôn giáo, sống bằng hoa trái (không ăn các sản vật khác).
Đến Cồn Phụng du khách có thể đi xuồng máy dọc cồn thăm các cơ sở sản xuất kẹo dừa, sản xuất đồ lưu niệm từ cây, vỏ trái dừa... lên xe ngựa thăm vườn cây ăn trái, dừng chân ngồi nghỉ dưới ngôi nhà lợp lá dừa để uống trà với mật ong và quất, thưởng thức các món ăn trái cây miền nhiệt đới, nghe nhạc đờn ca tài tử.
Tại đây có nhiều món đồ lưu niệm: từ những chiếc mặt nạ xanh đỏ, khung ảnh, chiếc xe ba gác, đến đồ dùng nhà bếp như chén, bát, muỗng, thìa... hầu hết được chế tác từ những chế phẩm của cây dừa.
Khách sạn Cồn Phụng nhìn từ trên Phà
06.
Khu du lịch Cồn phụng
07
08
Du khách đến tham quan Cồn Phụng phải đi ghe
09
Hiện nay tại Cồn Phụng còn nhiều di tích Đạo Dừa trên diện tích chừng 1.500m², hiện được bảo tồn nguyên trạng các hạng mục kiến trúc được xây dựng từ thời trước : sân 9 con rồng; tháp Hoà bình (cửu trùng đài)....
10
Qua Cồn phụng, từ trên phà, dukhách sẽ thấy một cồn khác là Cồn thới Sơn. Trên cồn này, người dân làm nhiều nghề để sinh sống.
Nhà hàng ven sông
11.
Làng chài
12.
Ngoài những chuyến phà chở khách qua sông, người dịa phương dùng những chiếc tàu nhỏ để kiếm thêm thu nhập bằng việc chở khách du lịch tham quan Cồn Thới Sơn và chở khách ngắm cảnh
13.
Xa xa là chiếc cầu Rạch Miễu đang trong quá trình hoàn thành.
14
Trên phà nhìn ra cửa biển chỉ thấy mây nước mênh mông hòa quyện vào nhau làm lòng em một cảm giác khó tả và em tự nói với lòng mình: Bên Tre ơi, một ngày gần đây ta sẽ trở lại.
15
p/s: Thông tin về Bến Tre em lấy từ nguồn Wikipedia.