(4) Tóm tắt lại lá thư của Zeb theo một chuỗi sự kiện để dễ dàng theo dõi:
4.1 Năm 16 tuổi, Zeb lần đầu quyết định không dùng máy ảnh do việc trong những chuyến đi tham quan khắp nơi đã không enjoy nó mà chỉ tập trung vào việc chụp ảnh.
4.2 Mười bốn năm tiếp theo trong đời, Zeb quyết định bỏ hoàn toàn không dùng đến máy ảnh.
4.3 Đến lúc Zeb dời về sống ở Portland (bang Oregon), Zeb quay trở lại với đam mê chụp ảnh của mình và vào lúc đó Zeb tham gia vào Flickr vừa mới hình thành.
4.5 Khi chụp ảnh để post lên Flickr, Zeb post theo hai phong cách:
4.5.1 Thể loại ảnh mà Zeb thích theo phong cách chụp của riêng mình; và
4.5.2 Thể loại ảnh mà Zeb chụp và chỉnh sửa theo "khẩu vị" của những người xem (viewers).
4.6 Dần dần, Zeb vô tình trở thành một người chụp ảnh, chỉnh sửa và post ảnh chỉ thiên về hướng sao cho phải càng được nhiều comments càng tốt hoặc chỉ có good comments mới chính là động lực chụp ảnh của Zeb.
4.7 Zeb mãi mê và dồn hết nỗ lực vào điểm 4.6 cho đến một ngày không còn nhận ra phong cách chụp mà bản thân mình muốn nữa. Nói cách khác đi, Zeb không còn là mình nữa mà chụp ảnh comments-focused. Bất chấp là gì, bất chấp từ bỏ quan niệm của mình hay không, miễn sao có nhiều comments là thích.
4.8 Zeb nhận ra được điểm 4.7 và quyết định từ bỏ nhiếp ảnh. Mỗi con người có một cách respond khác nhau và Zeb chọn cách đối phó với 4.7 bằng việc mang máy phim đi nhưng chụp không có phim.
4.9 Vào cuối lá thư, Zeb khẳng định rằng sẽ có một ngày anh quay trở lại chụp ảnh nhiều nhưng không phải chụp ảnh và post ảnh vì comments.
(5) Sau khi em đã tóm tắt lại toàn bộ sự kiện trong lá thư theo chuỗi thì ở phần này em nói lên cảm nhận của em là qua bức thư đó tác giả đã muốn nhắn nhủ với chúng ta một điều gì (nếu mọi người thấy em cảm nhận sai xin vui lòng post lên cho biết):
5.1 Zeb muốn nói rằng, trong cuộc sống của từng cá nhân, sẽ có lúc chúng ta dành hết tâm trí để làm cho thật tốt một điều gì đó. Tuy nhiên, khi chúng ta việc làm mà chúng ta cho là tốt đó, chúng ta đã đánh mất đi tiêu chuẩn mà chúng ta đã set cho cuộc đời của chính mình.
5.2 Nói cách khác, vào lúc đó, chúng ta đã vô tình quên đi hướng, hoặc cách sống, hoặc quan điểm sống, hoặc misssion statement mà chúng ta đã set cho cả cuộc đời chúng ta.
5.3 Ở một góc nhìn khác, Zeb nói rằng trong cuộc sống có lúc chúng ta làm một điều gì đó mà chúng ta xem suy nghĩ của người khác về chúng ta là tối thượng mà chúng ta quên đi phong cách hoặc quan điểm của riêng mình.