Cả 4 sách Phúc Âm trong Thánh Kinh đều ghi lại Cuộc khổ nạn của Chúa. Riêng Phúc Âm theo thánh Gioan có ghi thêm câu chuyện sau:
Đức Giê-su bị lưỡi đòng đâm thâu
Hôm đó là ngày áp lễ, người Do-thái không muốn để xác chết trên thập giá trong ngày sa-bát, mà ngày sa-bát đó lại là ngày lễ lớn. Vì thế họ xin ông Phi-la-tô cho đánh giập ống chân các người bị đóng đinh và lấy xác xuống. Quân lính đến, đánh giập ống chân người thứ nhất và người thứ hai cùng bị đóng đinh với Đức Giê-su. Khi đến gần Đức Giê-su và thấy Người đã chết, họ không đánh giập ống chân Người. Nhưng một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì, máu cùng nước chảy ra. Người xem thấy việc này đã làm chứng, và lời chứng của người ấy xác thực; và người ấy biết mình nói sự thật để cho cả anh em nữa cũng tin. Các việc này đã xảy ra để ứng nghiệm lời Kinh Thánh: Không một khúc xương nào của Người sẽ bị đánh giập. Lại có lời Kinh Thánh khác: Họ sẽ nhìn lên Đấng họ đã đâm thâu.
Tại sao phải đánh giập ống chân?
Ngày sa-bát của người Do Thái là một ngày dành cho Thiên Chúa. Không được làm việc gì cả mà chỉ dành cho phụng sự Thiên Chúa thôi. Đến ngày hôm nay, nếu các bác đến Đất Thánh thì đến ngày sa-bát, các cửa tiệm, xe bus, điện ngầm đều đóng cửa.
Thứ bảy là ngày sa-bát. Theo phong tục người Do Thái, khi mặt trời lặn là bắt đầu một ngày mới. Vậy ngày sa-bát bắt đầu lúc chiều hoàng hôn thứ sáu. Mà ngày lễ lớn, trùng với ngày sa-bát Gioan nói đến chính là Lễ Vượt Qua.
Luật Do Thái cũng buộc xác tử tội không được để qua đên trên cây (xem Đnl 22:23). Vì các lý do đó nên người Do Thái mới xin Philatô cho đánh giập ống chân các người bị đóng đinh. Nếu đánh giập ống chân thì người treo trên thập giá sẽ bị sức nặng của thân thể kéo xuống, không thể đứng lên để thở. Và chỉ một lát sau thì tử tội sẽ chết.
Nhưng khi thấy Chúa đã chết thì quân lính mới lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người thay vì đánh giập ống chân. Và những việc này xảy ra là để ứng nghiệm lời tiên tri trong Thánh Kinh Cựu Ước.
**
Đây là tấm hình gần hơn bàn thờ nơi cắm Thánh Giá Chúa. Tất cả đều làm bằng bạc.
Golgotha by Joseph luong, on Flickr
Giờ đây mời các bác đọc đoạn Tin Mừng theo Thánh Luca tường thuật lại ngày Chúa bị đóng đinh trên thập giá.
Đức Giê-su chịu đóng đinh vào thập giá
Khi đến nơi gọi là “Đồi Sọ”, họ đóng đinh Người vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên phải, một tên bên trái. Bấy giờ Đức Giê-su cầu nguyện rằng: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.” Rồi họ lấy áo của Người chia ra mà bắt thăm.
Đức Giê-su bị nhục mạ
Dân chúng đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo: “Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn!” Lính tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống và nói: “Nếu ông là vua dân Do-thái thì cứu lấy mình đi!”38 Phía trên đầu Người, có bản án viết: “Đây là vua người Do-thái.”
Người gian phi sám hối
Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người: “Ông không phải là Đấng Ki-tô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với!” Nhưng tên kia mắng nó: “Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ! Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái!” Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su: “Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!" Và Người nói với anh ta: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng.”
Đức Giê-su trút hơi thở cuối cùng
Bấy giờ đã gần tới giờ thứ sáu, thế mà bóng tối bao phủ khắp mặt đất, mãi đến giờ thứ chín. Mặt trời ngưng chiếu sáng. Bức màn trướng trong Đền Thờ bị xé ngay chính giữa. Đức Giê-su kêu lớn tiếng: “Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha.” Nói xong, Người tắt thở.
(Lc 23:33-46)