Được gửi bởi
Văn Khoa
Gia đình phải vay mượn 7, 8 ngàn đô la để mua được một chân lao động bên Nhật với số lương trung bình gấp 7 lần lương ở VN. Thảo nào không là giấc mơ. Nhưng thực tế phũ phàng, lao công bị bóc lột nhưng không được bảo vệ, một ngày làm mười mấy tiếng mà chủ chỉ trả 7 tiếng. Dù Nhật có luật lệ, lao công tản mát khắp nơi, không rành ngôn ngữ, kêu ca thì bị đuổi, đồng nghĩa với cuốn khăn gói về nước, nên không ai dám thưa gửi. Lối thoát khỏi bóc lột là bỏ trốn, tự mưu sinh bất hợp pháp, trong đó có đi ăn cắp vặt. Trong khi đó gia đình vẫn còn nợ và tiền lời chồng chất lên càng nhiều.
Lỗi ở bọn trung gian lao động làm tiền với bánh vẽ béo bở là một phần, lỗi dân chúng nghèo đói bị rơi vào bẫy là một phần khác. VN hưởng lợi trong chiến tranh thương mại Mỹ-Trung Cộng, liệu có nên chấm dứt xuất cảng lao động không?