Trang 32 / 136 Đầu tiênĐầu tiên ... 2230313233344282132 ... Cuối cùngCuối cùng
Hiển thị kết quả từ 311 đến 320 / 1359

Chủ đề: Tôi nói đồng bào nghe rõ không?

  1. #311
    Tham gia
    20-02-2006
    Bài viết
    934

    Một thanh niên học hành xuất sắc nộp đơn vào chức vụ quản trị viên cho một công ty lớn. Anh ta vừa xong buổi phỏng vấn đầu tiên, ông giám đốc phỏng vấn lần cuối để quyết định nhận hay không nhận anh ta.

    Viên giám đốc khám phá học bạ của chàng thanh niên, tất cả đều tốt và năm nào, từ bậc trung học đến các chương trình nghiên cứu sau đại học, cũng đều xuất sắc, không năm nào mà anh chàng thanh niên không hoàn thành vượt bực.

    Viên giám đốc hỏi “Anh đã được học bỗng nào của trường?” Chàng thanh niên đáp “Thưa không”

    Viên giám đốc hỏi “Thế cha anh trả học phí cho anh đi học?” Chàng thanh niên đáp “Cha tôi chết khi tôi vừa mới một tuổi đầu. Mẹ tôi mới là người lo trả học phí”

    Viên giám đốc lại hỏi “Mẹ của anh là việc ở đâu?” Chàng thanh niên đáp “Mẹ tôi làm việc giặt áo quần”. Viên giám đốc bảo chàng thanh niên đưa đôi bàn tay cho ông ta xem. Chàng thanh niên đưa hai bàn tay mịn màng và hoàn hảo của chàng cho ông giám đốc xem.

    Viên giám đốc hỏi “Vậy trước nay anh có bao giờ giúp mẹ giặt giũ áo quần không?” “Chưa bao giờ, mẹ luôn bảo tôi lo học và đọc thêm nhiều sách. Hơn nữa, mẹ tôi giặt áo quần nhanh hơn tôi.” Chàng thanh niên đáp.

    Viên giám đốc dặn chàng thanh niên “Tôi yêu cầu anh một việc. Hôm nay khi trở lại nhà, lau sạch đôi bàn tay của mẹ anh, và rồi ngày mai đến gặp tôi. ”

    Chàng thanh niên cảm thấy khả năng được công việc tốt này rất là cao. Khi vừa về đến nhà, chàng ta sung sướng thưa với mẹ để được lau sạch đôi bàn tay của bà. Mẹ chàng cảm thấy có gì đó khác lạ, sung sướng, nhưng với một cảm giác vừa vui mà cũng vừa buồn, bà đưa đôi bàn tay cho con trai xem.

    Chàng thanh niên từ từ lau sạch đôi bàn tay của mẹ. Vừa lau, nước mắt chàng tuôn tràn. Đây là lần đầu tiên chàng thanh niên mới khám phá đôi tay mẹ mình, đôi bàn tay nhăn nheo và đầy những vết bầm đen. Những vết bầm làm đau nhức đến nỗi bà đã rùng mình khi được lau bằng nước. Lần đầu tiên trong đời, chàng thanh niên nhận thức ra rằng, chính từ đôi bàn tay giặt quần áo mỗi ngày này đã giúp trả học phí cho chàng.

    Những vết bầm trong tôi tay của mẹ là giá mẹ chàng phải trả cho ngày chàng tốt nghiệp, cho những xuất sắc trong học vấn và cho tương lai sẽ tới của chàng.

    Sau khi lau sạch đôi tay của mẹ, chàng thanh niên lặng lẽ giặt hết phần áo quần còn lại của me.
    Tối đó, hai mẹ con tâm sự với nhau thật là lâu. Sáng hôm sau, chàng thanh niên tới gặp ông giám đốc.
    Viên giám đốc lưu ý những giọt nước mắt chưa ráo hết trong đôi mắt của chàng thanh niên, và hỏi “Anh có thể cho tôi biết những gì anh đã làm và đã học được hôm qua ở nhà không?”

    Chàng thanh niên đáp “Tôi lau sạch đôi tay của mẹ, và cũng giặt hết phần áo quần còn lại.” Viên giám đốc hỏi “Cảm tưởng của anh ra sao?”

    Chàng thanh niên đáp, “Thứ nhất, bây giờ tôi hiểu thế là ý nghĩa của lòng biết ơn; không có mẹ, tôi không thể thành tựu được như hôm nay.

    Thứ hai, qua việc hợp tác với nhau, và qua việc giúp mẹ giặt quần áo, giờ tôi mới ý thức rằng thật khó khăn và gian khổ để hoàn tất công việc.

    Thứ ba, tôi biết ơn sự quan trọng và giá trị của quan hệ gia đình.”

    Viên giám đốc nói, “Đây là những gì tôi tìm kiếm nơi người sẽ là quản trị viên trong công ty chúng tôi. Tôi muốn tuyển dụng một người biết ơn sự giúp đở của những người khác, một người cảm thông sự chịu đựng của những người khác để hoàn thành nhiệm vụ, và một người không chỉ nghĩ đến tiền bạc là mục đích duy nhất của cuộc đời. Em được nhận.”

    Sau đó, chàng thanh niên làm việc hăng say, và nhận được sự kính trọng của các nhân viên dưới quyền. Tất cả nhân viên làm việc kiên trì và hợp tác như một đội. Thành tựu của công ty mỗi ngày được nhiều cải thiện.

    Một đứa bé, được che chỡ và có thói quen muốn gì đước nấy, có thể sẽ phát triển “tâm lý đặc quyền” và sẽ luôn nghĩ đến mình trước. Hắn sẽ thờ ơ về các nỗ lực của cha mẹ.
    Khi làm việc, hắn giả thiết rằng mọi người phải vâng lời hắn, và khi trở thành một quản trị viên hắn có thể sẽ không bao giờ biết sự chịu đựng của các nhân viên dưới quyền và luôn đổ thừa cho người khác.

    Đối với loại người này, có thể học giỏi, có thể thành công một thời gian ngắn nhưng thật sự sẽ không cảm nhận được ý nghĩa của thành tựu. Hắn sẽ cằn nhằn, lòng chất đầy oán ghét và đấu tranh để có được nhiều thứ cho mình. Nếu chúng ta thuộc loại cha mẹ chuyên bao che con cái như thế này, phải chăng chúng ta đang cho chúng thấy tình thương của cha mẹ hay thay vì đang tàn phá chúng?

    Bạn có thể cho con cái sống trong những căn nhà lớn, ăn thức ăn ngon, học dương cầm, xem TV màn ảnh rộng. Nhưng khi chúng ta cắt cỏ, xin vui lòng cho chúng làm việc đó. Sau bữa cơm, hãy để chúng rữa chén bát cùng với anh chị em chúng. Không phải vì các bạn không có tiền để mướn người làm trong nhà, nhưng bởi vì bạn nên thương con đúng cách.

    Bạn muốn chúng hiểu rằng, bất kể cha mẹ giàu có cỡ nào, một ngày tóc họ cũng sẽ bạc như mẹ của người bạn trẻ kia. Điều quan trọng nhất là con cái của bạn học để biết hơn sự khó khăn, học khả năng cùng làm việc với những người khác để hoàn thành công việc.

  2. #312
    Tham gia
    20-02-2006
    Bài viết
    934
    5 phụ kiện cho máy ảnh bạn nên có!
    Trong 5 phụ kiện này, thiết bị dùng để gắn 3 lens khác nhau một lúc vô cùng tiện lợi và hữu dụng.


    5 Best DSLR Camera Accessories You Must Have!

  3. #313
    Tham gia
    12-06-2012
    Location
    Toronto
    Bài viết
    827
    Quote Được gửi bởi NaTra View Post

    Một đứa bé, được che chỡ và có thói quen muốn gì đước nấy, có thể sẽ phát triển “tâm lý đặc quyền” và sẽ luôn nghĩ đến mình trước. Hắn sẽ thờ ơ về các nỗ lực của cha mẹ.
    Khi làm việc, hắn giả thiết rằng mọi người phải vâng lời hắn, và khi trở thành một quản trị viên hắn có thể sẽ không bao giờ biết sự chịu đựng của các nhân viên dưới quyền và luôn đổ thừa cho người khác.
    Ừa, quá đúng luôn nì, thế là ngài tập bắc kinh chỉ đạo cho ngăn cản tàu cá thèng việt cộng gặp nạn bị chìm, hắn đếu cho thèng con cháu Minh râu ra trục vớt tề ! hế hế hế

    Ngư dân kể lại việc Trung Quốc ngăn cản trục vớt tàu gặp nạn




    ĐÀ NẴNG- Hai tàu cảnh sát biển Trung Quốc liên tục áp sát, không cho nhóm ngư dân cứu con tàu có nguy cơ chìm ở rạn đá gần đảo Bạch Quy (quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam).

    Trở về sau hơn 10 ngày bám trụ vùng biển Hoàng Sa để cứu con tàu mắc cạn của mình, ông Nguyễn Đình Bê (56 tuổi, quê Quảng Ngãi) không giấu được vẻ mệt mỏi và giận dữ vì nỗ lực bất thành.


    Theo báo đảng việt cộng: https://vnexpress.net/thoi-su/ngu-da...n-3994571.html

    Giờ ni con thú cưng việt cộng vẫn cứ thèm bú cu cho ngài tập, hế hế hế
    Được sửa bởi crazyfoto lúc 03:04 PM ngày 10-10-2019

  4. #314
    Tham gia
    20-02-2006
    Bài viết
    934
    Câu chuyện thú vị và thâm thúy này đã được rất người Trung Quốc chuyền tay nhau, chia sẻ để truyền cảm hứng:
    Triệu Tử Hào làm ăn kinh doanh rất phát đạt. Anh quyết định mua một mảnh đất rộng ở ngoại ô, xây một biệt thự, bên trong có vườn, ao cá rất đẹp.

    Sau nhà còn có một cây vải cổ thụ trăm tuổi. Sở dĩ vì nhắm đến cây vải mà Triệu mới mua mảnh đất này vì vợ anh thích ăn vải.

    Khi sửa sang nhà cửa, bạn bè khuyên anh tìm một thầy phong thủy về xem giúp để tránh phạm phải những điều kiêng kỵ.

    Triệu tự lái xe đến Hồng Kông mời một đại sư họ Tào, đã có hơn 30 năm kinh nghiệm, rất có tiếng trong giới phong thủy.
    Triệu lái xe đưa thầy phong thủy về biệt thự nhà mình.
    Trên đường đi, gặp bất cứ xe nào muốn vượt, anh đều nhường.

    Vị đại sư cười nói: "Ông chủ Triệu lái xe thật chậm rãi."
    Triệu đáp: "Những người vượt phần lớn đều là đang có chuyện gấp, không nên cản trở, làm mất thời gian của họ"
    Xe về đến thị trấn, một đứa trẻ đang vừa cười vừa từ trong ngõ nhỏ chạy thẳng ra đường.

    Triệu vội phanh xe tránh, đứa trẻ cười tít mắt chạy qua, anh vẫn chưa đi tiếp mà ngó vào trong ngõ, dường như đang đợi điều gì. Một lát sau, lại có một đứa trẻ khác chạy ra, đuổi theo đứa trẻ lúc trước đã đi khá xa.

    Tào hỏi: "Sao anh biết phía sau vẫn còn một đứa trẻ nữa?"

    Triệu: "Trẻ nhỏ đều thích chơi trò đuổi bắt, nếu chỉ chơi một mình, đứa trẻ chẳng thể cười vui như thế được."

    Vị đại sư giơ ngón tay cái ra trước mặt khách hàng của mình, tỏ ý tán dương: "Có tâm".

    Đến biệt thự, vừa xuống xe, vài con chim bất giác bay từ sân sau ra phía trước. Nhìn thấy vậy, Triệu liền dừng xe trước cổng và nói với Tào: “Phiền đại sự đợi ở đây một lát"
    "Có chuyện gì vậy?" – Tào lại một lần nữa ngạc nhiên.
    "Sau vườn chắc chắn là có trẻ con đang hái trộm vải, bây giờ mà chúng ta vào, chúng sẽ hoảng sợ, không may rơi từ trên cây xuống đất sẽ rất nguy hiểm", Triệu cười đáp.

    Tào trầm ngâm giây lát, nói: "Phong thủy nhà anh không cần phải xem nữa."

    Lần này, đến lượt Triệu ngạc nhiên: "Đại sư, sao ông lại nói như vậy?", "Những nơi có anh ở đều là những nơi có phong thủy tốt cả rồi" - Tào đại sư đáp.

    NHÂN KIỆT ĐỊA LINH, PHONG THỦY TỐT NHẤT ĐỜI

    NGƯỜI CHÍNH LÀ TÂM CỦA MỖI NGƯỜI.

    Con người nếu có tâm, có phúc, sống tại nơi có phong thủy xấu rồi cũng sẽ có ngày chuyển thành đẹp. Ngược lại, nếu sống tại nơi có thế phong thủy đẹp, thế đó rồi cũng sẽ tự bị phá vỡ.

    Không phải cứ ở nơi có phong thủy tốt, cuộc sống của chúng ta khắc sẽ thuận lợi viên mãn. Phong thủy tốt hay xấu phụ thuộc vào tấm lòng, vào tâm đức, phúc phận của con người.

    Chúng ta cần không ngừng tu dưỡng mỗi ngày.

    Tu dưỡng để sống thiện lương, tu dưỡng để sống hiếu thuận, đặt mình ở vị trí thấp hơn người khác để thấu hiểu, bao dung và cảm thông, tu dưỡng để biết đủ, hài lòng với những gì mình có, không tham sân si, không oán trách, thuận theo lẽ tự nhiên...

    Bất cứ ai, một khi trong lòng đã tiếp nhận niềm vui, an lạc của người khác, biết nghĩ cho người khác thì người có lợi, không chỉ là người khác mà còn bao gồm cả bản thân chúng ta.

  5. #315
    Tham gia
    12-06-2012
    Location
    Toronto
    Bài viết
    827
    Quote Được gửi bởi NaTra View Post
    Câu chuyện thú vị và thâm thúy này đã được rất người Trung Quốc chuyền tay nhau, chia sẻ để truyền cảm hứng:


    Mi làm tau mắc đi cầu quá rồi hề !

  6. #316
    Tham gia
    12-06-2012
    Location
    Toronto
    Bài viết
    827

  7. #317
    Tham gia
    12-06-2012
    Location
    Toronto
    Bài viết
    827
    Các bé thú cưng cộng sản, dư lôn viên hãy lắng nghe và học tập nhá, đừng có suốt ngày chỉ lo đẩy mạnh học tập theo tư tưởng thèng súc vật Minh râu nữa hỷ. Tau khuyên chân tình đấy!

    Làm gì ? trong chế độ cộng sản đầy rẫy sự dối trá, bất công và tham nhũng... !


  8. #318
    Tham gia
    20-02-2006
    Bài viết
    934
    Từ 3 điều ước của lão nông dân, nhìn thấu tâm đố kỵ của con người

    Có câu chuyện kể rằng, một vị Thiên sứ đến nhà một người nông dân và nói với ông ấy: “Thượng đế thấy con tốt bụng, nên ban cho con ba điều ước. Nhưng kèm theo một điều kiện: dù là con ước điều gì thì người hàng xóm của con đều có cơ hội được hưởng phúc gấp hai lần con”.

    Người nông dân đó quá đỗi vui mừng, nói: “Hãy ban cho con một núi thóc gạo, để một năm trời con không lo thiếu lương thực”. Sáng sớm ngày hôm sau, quả nhiên trước cửa gạo chất thành đống tựa như một quả núi nhỏ. Lão nông dân vô cùng cao hứng, chuẩn bị tu sửa kho thóc để chứa số gạo kia.

    Thế nhưng, chợt ông lão nhìn thấy trước cửa nhà hàng xóm có đến hai đống gạo tựa như hai quả núi nhỏ, cặp vợ chồng hàng xóm này bình thường rất nghèo khó, nên mừng quýnh lên và vội vội vàng vàng ra sân mà vơ lấy, điều này khiến lão nông kia trong tâm không sao chịu nổi.

    Mấy hôm sau, vị Thiên sứ kia lại đến, lão nông dân liền ước điều ước thứ hai: “Ước sao Thượng đế ban cho con một mụn con”. Quả nhiên, mười tháng sau, vợ của người nông dân liền sinh hạ một bé trai rất kháu khỉnh. Người nông dân vui mừng, mình đã có con trai, một việc đại hỷ đến nhường nào! Hàng xóm sau khi nghe tin vui, liền mang trứng gà sang chúc mừng, đồng thời cũng vui mừng mà báo tin vui cho lão nông dân kia: “Đêm hôm trước, bà nhà tôi cũng vừa sinh hạ, còn sinh đôi nữa”.

    Lão nông dân trong tâm vô cùng khó chịu, hàng xóm kia vừa nghèo vừa không có khả năng, người vợ thì mặt toàn nếp nhăn, vừa thấp vừa xấu, vì cớ gì mà lại sinh đôi được một trai một gái kia chứ?

    Nhá nhem tối ngày hôm đó, Thiên sứ lại một lần nữa hạ thế, muốn lão nông dân đề xuất điều ước thứ ba của mình. Lúc này, lão nông dân quỳ trên mặt đất thống khổ nói: “Thưa Thiên sứ, cầu xin người hãy chém đứt một tay của con được không?”.

    Thiên sứ ngạc nhiên: “Vì sao lại thế?”. Lão nông dân nói: “Con quả thực không sao hiểu nổi, tại sao người hàng xóm của con lại được gấp đôi phúc báo? Tại sao thế ạ? Con thà mất đi một cánh tay, cũng là vì muốn cho ông ta bị mất đi hai cánh tay, làm vậy thì trong tâm con mới thấy đôi chút dễ chịu”.

    Một lúc lâu không thấy Thiên sứ nói gì, lão nông dẫn liền ngẩng đầu lên nhìn Thiên sứ, thấy Thiên sứ lệ rơi đầy mặt, nói: “Ngươi hà tất phải hủy hại bản thân, lại còn làm hại người khác nữa? Ngươi biết không? Ngươi từng tu đạo, chính vì bởi tâm tật đố không buông bỏ được mà tu không thành, kiếp này rơi rớt đến cõi hồng trần này mà chịu khổ.

    Còn người hàng xóm của ngươi, đã từng là sư phụ của ngươi, phúc đức của ông ấy vĩnh viễn lớn hơn của ngươi gấp bội, ông Trời hồi báo cho ông ấy là chủ yếu, ngươi vì sao không nghĩ cho thấu đáo thế?

    Hơn nữa việc này, cũng là đã được an bài cả rồi. Nếu như ngươi có thể không đố kỵ như vậy, khi thấy hàng xóm có chuyện tốt, thì lẽ ra nên nói lời chia vui với họ, thì sinh mệnh của ngươi cũng sẽ đắc phúc báo còn hơn rất nhiều”.

    Lão nông dân liền tỉnh ngộ, đáng tiếc là hiểu ra quá muộn màng, không còn cơ hội nữa, ông ấy nhìn Thiên sứ biến mất, mà ra sức đập đầu của mình xuống đất tỏ ý hối tiếc khôn thấu.

    Người khác có chuyện tốt, thì nên vui mừng cho họ, cảnh giới này nhất định tu dưỡng mới có được. Trong mấy năm qua, tôi thường gặp chuyện tương tự, người khác có chuyện tốt à? Trong tâm liền ít nhiều cảm thấy khó chịu, tuy nhiên không có nghiêm trọng như lão nông dân kia, nhưng tôi nghĩ rằng tâm tật đố này chính là một tâm đại kỵ, nhất định phải diệt trừ tận gốc rễ.

    Chẳng hạn như nghe tin bè bạn làm ăn không tốt, liền có chút mừng thầm; có người bạn mua được xe tốt, liền nghĩ: “Anh ta mua xe xịn sao? Anh ta lấy tiền đâu mà mua xe xịn thế? Hay là đi vay?” Có người bạn, có con đánh lộn bị bắt giữ, tôi một mặt đến gặp anh ấy để an ủi, nhưng một phần lại có tâm hẹp hòi mà có chút mừng thầm trong bụng: “Gặp chuyện không hay rồi nhé?, con trai tôi còn gặp chuyện phiền phức hơn thế nhiều”.

    Có người thân thích buôn bán làm ăn lớn, của cải vốn liếng có vài tỷ, gia đình trước kia rất nghèo khó, lúc có thể ăn cơm cùng nhau, tôi liền lên lớp anh ấy: “Tiền chính là dùng đức mà đổi lấy, khi sinh không mang theo đến, khi chết không mang theo đi, cũng chỉ sống vài chục năm thôi, vậy thì đáng gì chứ? Bạn cần phải coi trọng đức nha”. Tôi làm như thể bản thân đã rất hiểu biết, nhưng thực ra là tật đố với người khác mà tự an ủi bản thân, chẳng khác gì con cáo không sao với được chùm nho liền bảo rằng nho chua không ăn được.

    Tâm đố kỵ không những hại mình mà còn hại ngươi khác, đối với người tu luyện lại càng cực kỳ nghiêm trọng. Vậy nên, chúng ta nhất định cần phải tu bỏ.

  9. #319
    Tham gia
    12-06-2012
    Location
    Toronto
    Bài viết
    827
    Giờ ni súc vật việt cộng mà dám mang chuyện tu hành thần phật ra nói hỷ. Bọn cộng sản vốn bản chất là mất hết nhân tính, tức là vô thần và vô nhân tính tề. Cộng sản chúng mày có biết quả báo không hỷ. Thèng súc vật quang lớn nó đã đầu thai ra thành con lợn rồi tê. Hắn còn làm thân lợn nhiều kiếp vì lúc sinh thời hắn hám ăn quá với lại ra lệnh chỉ đạo bắt giết nhiều người nên ắt phải nhận quả báo là ni. Cộng sản vốn là đám lưu manh côn đồ nên kết cục cũng chẳng tốt đẹp chi. Bằng cách ni hay cách khác tiền chúng bây ăn hối lộ, vơ vét được từ nhân dân thì chúng mày cũng bị tai nạn, bệnh tật chết thôi. Đừng có xạo xạo nói kinh phật ra thế ni. Phật không phù hộ lũ cộng sản súc vật chúng bây mô.

    Hãy quay đầu vào bờ mà tu, bỏ tư tưởng súc vật minh râu đi thì họa may còn thay đổi ác nghiệp của chúng bây đã tạo. Hãy nghe và hành thiện với nhân dân tề

    Làm gì ? trong chế độ cộng sản đầy rẫy sự dối trá, bất công và tham nhũng... !

    Được sửa bởi crazyfoto lúc 06:37 PM ngày 10-10-2019

  10. #320
    Tham gia
    20-02-2006
    Bài viết
    934

    PHẬT DẠY LA HẦU LA

    1/ Này La Hầu La, con hãy học cách hành xử của Đất:

    Dù người ta có đổ hay rải lên đất những thứ tinh sạch và thơm tho như hương hoa, nước ngọt, sữa thơm...hoặc những thứ hôi hám và dơ dáy như máu mủ, nước tiểu phân rác.. thì đất cũng tiếp nhận những thứ ấy một cách rất thản nhiên, không vướng mắc, tự hào, cũng không oán hờn tủi nhục... Tại sao? Tại vì đất là địa đại có dung tích rộng lớn, có khả năng tiếp nhận và chuyển hoá.

    Nếu tâm con rộng lớn vô lượng như đất, thì con cũng có thể tiếp nhận và chuyển hoá tất cả mọi bất công, oan ức.. và những thứ ấy không thể làm cho con buồn tủi và khổ đau.
    Được sửa bởi NaTra lúc 03:24 AM ngày 11-10-2019

Trang 32 / 136 Đầu tiênĐầu tiên ... 2230313233344282132 ... Cuối cùngCuối cùng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 2 users browsing this thread. (0 members and 2 guests)

Quy định

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •