Link chuyển nhanh đến những phần của bài cảm nhận:
1. Giới thiệu về lens Heliar - Hyper Wide 10/5.6 E-mount
2. So sánh kích thước cùng một số lens góc rộng khác
3. Màu sắc, độ tương phản và khả năng chống Flare
4. Kiểm soát tối góc, viền tím và độ nét rìa
5. Kiểm soát Color Cast và độ méo
6. Một vài nhược điểm, Kết luận và link ảnh tốt hơn từ Flickr
Với người chơi các dòng máy film rangefinder ngàm Leica M39 trước kia, Voigtlander là hiệu ống kính rất quen thuộc vì chất lượng tốt và giá thành hợp lý. Hơn thế nữa, Voigtlander còn là người dẫn đầu trong viêc cung cấp các giải pháp lens góc siêu rộng cho hệ máy rangefinder với các ống kính độc nhất kiểu rectilinear (không phải fish-eye). Nổi bật trong số đấy là 2 ống kính Voigtlander Heliar - Super Wide 15mm f4.5 và ống Voigtlander Heliar - Ultra Wide Heliar 12mm f5.6. Tại thời điểm ra đời, đây là các ống kính rectilinear góc rộng nhất trên thị trường.
Sau khi Leica đưa ra những chiếc máy film rangefinder ngàm Bayonet M, Voigtlander cũng nâng cấp các ống kính 12/5.6 và 15/4.5 này sang thành đời 2 với ngàm M thay vì M39 đồng thời tích hợp thêm hood kim loại (không tháo rời được) và vòng lắp filter cho các ống kính này để tăng tính tiện dụng.
Vào thời điểm Leica cho ra đời chiếc máy ảnh rangefinder kỹ thuật số full frame đầu tiên là chiếc máy M9, lớp kính lọc phía trước cảm biến (sensor của máy) dày hơn hẳn so với lớp vật liệu hữu cơ trên bề mặt film nên các thiết kế của các ống kính Voigtlander 12/5.6 và 15/4.5 bắt đầu không còn phù hợp. Trên các máy số full frame, các ống kính Voigtlander 12/5.6 hay 15/4.5 đời 1 hay đời 2 đều bị hiện tượng tối góc (vignetting) rất nặng, hiện tượng lem màu ở các cạnh và góc (color cast) cũng rất nặng và đặc biệt hơn là độ nét ở rìa ảnh bị giảm đi vô cùng nhiều so với độ nét của các ống kính này khi dùng trên máy film.
Khi Sony cho ra đời hệ máy ảnh không gương lật full frame đầu tiên (dòng máy A7, A7x), một lượng lớn người chơi máy rangfinder bắt đầu chuyển sang dùng các dòng máy A7x này và dùng các ngàm chuyển để tận dụng các ống kính rangefinder ngàm leica M39 hay Leica M. Và cũng như khi sử dụng trên Leica M9, các ống kính rangefinder góc rộng và siêu rộng đều bị giảm chất lượng ở rìa ảnh.
Độ phổ biến của các dòng máy A7x có lẽ là lý do khiến Voigtlander tiếp tục cải tiến dòng lens rangefinder góc rộng và siêu rộng của mình với việc cho ra đời phiên bản 3 của chiếc lens 15/4.5. Việc cải tiến này giúp giảm hẳn hiện tượng vignetting cũng như các hiện tượng color cast cũng như cải thiện độ nét ở rìa. Ống kính Voigtlander Heliar - Super Wide 15mm f4.5 V3 này được làm đầu tiên cho ngàm Leica M và sau đấy là phiên bản ngàm Sony E-mount. Phiên bản ngàm Sony E-mount cho phép lắp trực tiếp trên các dòng máy không gương lật của Sony đồng thời thể hiện tiêu cự cũng như khẩu độ trên máy.
Cho đến khoảng 2 năm trước đây, Voigtlander Heliar - Ultra Wide 12/5.6 vẫn là chiếc lens rectilinear full frame rộng nhất trên tất cả các hệ máy (không chỉ rangefinder). Sau khi Canon cho ra đời ống kính EF 11-24mm f4 L thì Canon trở thành hãng có ống kính rộng nhất. Đến tháng 10 năm 2015, Voigtlander công bố ống kính Voigtlander Heliar-Hyper Wide 10mm f5.6 cho ngàm Sony E-mount (cùng với việc cải tiến ống Voigtlander Heliar-Ultra Wide 12/5.6 lên thành đời 3 cho cả ngàm Leica M và ngàm Sony E-mount) và quay trở lại thành người dẫn đầu trong việc chế tạo ống kính rectilinear góc siêu rộng.
Ống kính Voigtlander Heliar-Hyper Wide 10mm f5.6 này được thiết kế hoàn toàn mới và áp dụng các cải tiến của ống kính 15/4.5 đời 3 và chỉ làm ngàm Sony E-mount nên hoạt động rất tốt trên các dòng máy Sony A7x.
#01:
#02: