59.
Chiều quê dài những mênh mông
Dấu xưa in bóng giữa đồng cỏ khô
Mây bay về nẻo hư vô
Cho ta lặng lẽ điểm tô bầu trời
Em đi dạo ấy tinh khôi
Bước chân em kéo chiều rơi xuống đời
Cho ta sưởi ấm đôi môi
Lén hôn thật nhẹ em cười nhếch môi
Dòng sông bên cạnh đời tôi
Em bên còn lại rạng ngời dưới trăng
Ngày xưa có kẻ lang thang
Tìm em từ cỏi muộn màng yêu đương
Chiều ơi hãy xuống nửa chừng
Chờ người trở lại giọt rưng rưng buồn
Bóng ai phản phất chút hương
Cho tôi còn mãi vấn vương tình người
[VVKH]