Trang 19 / 27 Đầu tiênĐầu tiên ... 91718192021 ... Cuối cùngCuối cùng
Hiển thị kết quả từ 181 đến 190 / 261

Chủ đề: Chụp bằng IP5, những ảnh mà tôi thích nhất.

  1. #181
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Quote Được gửi bởi Redpcshop View Post
    Lâu lâu vô ngắm hình của bác chụp bằng IP5.
    Giờ có thêm cả S7e nữa rồi bác ạ. Sửa tiêu đề là chụp bằng đt thôi mà không đc. :(

    --

    Anh có thích một bộ trang phục cổ điển không? by kachikun, on Flickr

    "Anh có thích một bộ trang phục cổ điển không?
    Em thì rất thích một bộ như thế này này.

    Cô bất chợt quay lại nói với anh khi đi ngang qua cửa hàng bán quần áo trên phố. Ánh mắt cô long lanh, đầu hơi nghiêng nghiêng ngắm nhìn bộ áo váy đó qua lớp kính trong suốt.

    Bất chợt, ánh nhớ lại hình như mình cũng đã nghe câu nói đó tương tự ở đâu đó rồi. À, là trong phim Me Before You, có một cảnh khi Will (nam chính) đang ốm nặng phải nằm bẹp trên giường, không thể cựa quậy, Will nói với Lou (nữ chính) rằng hãy kể điều gì đó thú vị cho anh nghe đi. Cô hát cho anh nghe một bài hát trẻ con và kể về món đồ yêu thích nhất của cô khi còn nhỏ, đó là chiếc quần tất với những sọc đen và vàng xen kẽ như ong nghệ.

    Với tính cách hồn nhiên của mình, Lou nhanh chóng quên đi câu chuyện đó, nhưng còn Will thì không. Anh vẫn nhớ như in nụ cười hạnh phúc của cô khi cô nói về chiếc quần tất ấy. Bẵng đi một thời gian, ngay trong sinh nhật của cô, anh đã tặng cô món quà khiến cô phấn khích đến nỗi nhảy cẫng lên và phải chạy đi thử ngay lập tức. Món quà đó chính là đôi tất ong nghệ với kiểu dáng cổ điển như cô đã từng mặc lúc còn bé. Món quà tuy không mắc tiền nhưng lại rất có ý nghĩa đối với cô, khiến cô phải thốt lên đó là “đôi tất tuyệt vời nhất trên đời". Trong khi cũng ở buổi sinh nhật đó, Patrick - người bạn trai lâu năm của Lou lại tặng cô một món quà đắt tiền hơn, nhưng đó lại là món quà mà cô không mấy hào hứng, thậm chí còn có phần cảm thấy nhạt nhẽo, vô vị.

    - Tất nhiên rồi. Anh cũng thích như thế!
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  2. #182
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Ảnh chụp từ ip5c trước và sau khi "makeup" :D

    Trước và sau by kachikun, on Flickr
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  3. #183
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Create & destroy by kachikun, on Flickr
    Được sửa bởi lionheart19239 lúc 04:27 PM ngày 12-02-2018
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  4. #184
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Olympus 1 by kachikun, on Flickr

    Olympus 2 by kachikun, on Flickr
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  5. #185
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Thưởng trà by kachikun, on Flickr

    Thèm bấy lâu nay một ngụm trà
    Ngóng người tri kỷ tận nơi xa
    Hương trà xứ ấy lòng còn lắng
    Dẫu có bao đông vị chẳng nhoà
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  6. #186
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Mẫu ruột 4 by kachikun, on Flickr
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  7. #187
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Chiều cao ngọn hải đăng by kachikun, on Flickr

    "Có một đề thi vật lý trong trường đại học như sau: "Hãy xác định chiều cao của một ngọn hải đăng bằng một cái phong vũ biểu”.
    Một sinh viên bị đánh trượt vì lời giải: “buộc một sợi dây vào chiếc phong vũ biểu, sau đó thả từ tháp ngọn hải đăng xuống mặt đất. Độ dài của sợi dây cộng với chiều dài của chiếc phong vũ biểu sẽ là chiều cao của ngọn hải đăng."

    Khi sinh viên đó đề nghị phúc tra, nhà trường cho rằng đáp án của anh ta thực ra là đúng, nhưng chưa áp dụng kiến thức vật lý nào ra hồn, nên quyết định cho học sinh đó 30 phút để thi lại, vấn đáp trực tiếp với hội đồng chấm thi.

    Trong 29 phút đầu cậu sinh viên ngồi im lặng suy nghĩ và viết. Khi giáo viên nhắc rằng thời gian đã gần hết, cậu trả lời:

    - Cách thứ nhất, nếu tháp có 1 cái thang thoát hiểm bên ngoài, có thể áp cái phong vũ biểu rồi vạch phấn lên tường từng phát từ mặt đất đến chóp tháp. Chiều cao hải đăng bằng tổng số vạch phấn nhân với chiều cao cái phong vũ biểu. Học sinh cấp 1 cũng tính được.

    - Cách thứ hai, nếu đang có nắng, các thày có thể đo chiều cao của cái phong vũ biểu sau đó đặt thẳng đứng và đo bóng đổ của nó. Sau đó các thày đo chiều dài bóng đổ của ngọn hải đăng. Công thức tính hình tam giác đồng dạng để tìm ra chiều cao hải đăng chắc học sinh cấp 2 cũng tính được.

    - Cách thứ ba, các thày có thể mang cái phong vũ biểu lên trên tầng thượng, thả nó và bấm giờ nó rơi chạm đất. Chiều cao của ngọn hải đăng bằng 1/2 gia tốc trọng trường nhân với thời gian rơi bình phương. Học sinh cấp 3 cũng làm được. Nhưng em nghĩ các thày không nên làm thế, lãng phí một cái phong vũ biểu sẽ bị vỡ nát.

    - Cách thứ tư, nếu các thày chỉ đơn thuần muốn một cách tẻ nhạt và chính thống về câu trả lời mà các thày đang chờ đợi, tất nhiên có thể dùng cái phong vũ biểu để đo áp suất khí quyển tại nóc hải đăng và tại mặt đất, và sau đó quy đổi theo công thức từ milibar sang mét để có chiều cao của ngọn hải đăng, y như những sinh viên hàng năm các thày vẫn dạy.

    - Cách thứ năm, các thày có thể buộc một sợi dây ngắn vào cái phong vũ biểu và đu đưa nó giống như con lắc, trước hết ở mặt đất và sau đó ở trên mái tầng thượng. Chiều cao được tính ra bằng các tính toán dài và phức tạp mà có thể các thày chưa chắc đã hiểu được, em đã viết sẵn trong tập giấy này.

    - Cách thứ sáu, chả cần phải học bất cứ trường lớp nào, bất cứ ai cũng có thể gõ cửa và hỏi chính người trông coi ngọn hải đăng "tôi sẽ tặng ngài chiếc phong vũ biểu này chỉ để ngài cho tôi biết chiều cao của ngọn hải đăng này.”

    Đáp án vậy các thầy đã hài lòng chưa?

    Và cậu sinh viên đó là Niels Bohr thời còn đi học, ông là nhà vật lý đặt nền tảng cho lý thuyết cấu trúc nguyên tử và cơ học lượng tử, đoạt giải Nobel Vật lý năm 1922.
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  8. #188
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  9. #189
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  10. #190
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Xuyến chi by kachikun, on Flickr

    Đúng rồi.
    Loài hoa ấy nào đâu có đẹp?
    Loài hoa ấy nào đâu có tỏa hương?
    Loài hoa ấy mộc mạc thế thôi. Giản đơn thế thôi.

    Hoa ko sắc, hoa ko hương, hoa ko có gì ngoài sức sống mãnh liệt của nó. Nó sống là để chờ đợi, để níu kéo, để khao khát yêu thương và sự nâng niu...

    Đã từng có ai 1 lần bước qua đám cỏ xuyến chi vì chút xao xuyến chưa? Hay là phủi đi phũ phàng với những hạt gai của loài cỏ ấy bám lên?

    Chỉ có những loài côn trùng bị níu chân vì tiếng hát du dương của vẻ đẹp giản đơn của nó, chỉ chút xao xuyến rồi lại bay đi....lại rũ bỏ.

    Tại nó nào có đẹp? Và nó còn bám lên cả quần áo, rũ mãi ko chịu đi!

    Ừ thì nó ko đẹp!

    Chuyện kể rằng ngày xưa, rất lâu rồi đã từng có 1 người con gái như thế. Nàng là 1 người con gái, 1 giọng hát du dương đủ làm ta say mê tất cả nhưng nàng ko hề xinh đẹp. Nếu ko muốn nói là nàng xấu xí.

    Trong suốt quãng đời của nàng, chưa 1 lần nào nàng cảm nhận đc sự quan tâm nên nàng ko bao giờ hiểu quan tâm là gì? Và nàng sống cả đời trong sự cô đơn lặng lẽ, bởi chính nàng cũng ko nhận ra mình đang cô đơn.

    Và rồi cho đến khi có 1 người lữ khách đã say mê vì giọng hát của nàng, người ấy đến ở bên nàng, trò chuyện cùng nàng. Nhưng ko 1 lần nào người ấy đối diện với khuôn mặt ấy. Nàng ko bao giờ nhận ra điều đó! Nàng chỉ biết rằng, lần đầu tiên, lần đầu tiên nàng hiểu thế nào là đc quan tâm và nàng hạnh phúc.... Thời gian dần trôi, người lữ khách đã muốn ra đi...

    Níu kéo!...Níu kéo làm sao 1 người lữ hành?
    Níu kéo!...Níu kéo làm sao khi người ta ko muốn nhìn ta nữa?
    Níu kéo...Sự níu kéo vô vọng,...biết vậy sao vẫn muốn níu...

    Thời gian trôi, người con gái ấy đã hiểu thế nào là cô đơn...Người con gái ấy vẫn mong chờ, vẫn hy vọng sẽ có 1 ngày 1 người nào đó sẽ đến và dắt nàng ra khỏi SỰ CÔ ĐỘC. Thế nhưng, thời gian trôi, nỗi cô đơn ấy giết dần chính nàng, nàng héo khô như 1 bông hoa - 1 bông hoa xấu xí...

    Nàng chết đi, trở thành 1 loài hoa. Hoa ko đẹp, ko mĩ miều, ko thơm ngát như những loài hoa khác... Nhưng khóm hoa ấy cứ mãi sinh sôi, nhanh thật nhanh như muốn vươn ra để kiếm tìm hơi ấm. Mỗi khi ta vô tình bước qua những hàng hoa xuyến chi xanh ngắt pha những trắng, vàng của đóa hoa nhỏ ta lại bị những hạt giống bám đầy trên áo, phủi mãi ko buông! mà nó nào có đẹp đâu? những hạt ấy chỉ mang 1 màu xấu xí. Nó cứ muốn níu kéo. Níu kéo ta mãi như như níu lấy bước chân người lữ hành.

    Ừ thì hoa ko đẹp.
    Ừ thì hoa ko thơm.
    Ừ thì hoa chẳng có gì cả.

    Mỗi đóa hoa mỏng manh, dễ vỡ, nhưng ko ai muốn nâng niu. Nào có ai muốn nâng niu những gì xấu xí....

    Nhưng loài hoa ấy vẫn sống, vẫn khát khao tìm lại những hạnh phúc. Nó khát khao tìm lại sự quan tâm dù chỉ mỏng manh, dù chỉ là cái phủi tay hững hờ với sự tồn tại của nó.

    (ST)
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

Trang 19 / 27 Đầu tiênĐầu tiên ... 91718192021 ... Cuối cùngCuối cùng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Quy định

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •