Trước khi kể về câu chuyện khùng của em, em xin nhắn nhủ đôi lời đến các bác, các bạn và các em sẽ và đang chơi máy ảnh DSLR rằng. Ko có cái máy ảnh nào hoàn hảo, chỉ có những con người sử dụng cái máy đó hoàn hảo mà thôi. Đừng bao giờ tin tưởng ảnh trên các trang mạng để áp dụng mua máy ảnh cho mình, vì phần lớn những tấm hình ta xem và cảm thấy đẹp thì đều đã qua chỉnh sửa, ít nhất là ánh sáng và màu sắc. Nếu có thể, hãy trải nghiệm thực tế qua bạn bè đã sử dụng chiếc máy mình định mua hơn là ngồi đọc rì viu hay đánh giá của các anh hùng bàn phím. Nếu điều kiện cho phép, hay mua những thứ chính hãng. Cuối cùng là học thuộc tất cả những chức năng mà cái máy mình đã mua và học cách chụp ảnh cho thật tốt..... Lúc đó bạn sẽ là người hoàn hảo để bảo cái máy làm theo í mình...!
Em....! Một kĩ sư điện thanh, ngoài đam mê Hiend ra em còn một đam mê bất diệt một thứ đó là máy ảnh, ơ chả hiểu thế nào mà em cứ nhìn thấy những ai cầm máy ảnh, hay những con người đứng sau ống ngắm em cảm thấy họ rất thân thiện và đầy chất nghệ sĩ. Vâng, chắc có lẽ là thế thật vì hầu như tất cả các bác ở trên đây đều là những nghệ sĩ thực thụ, ngoài trừ một số ít là chém gió như em hehe...!
Em đến với máy ảnh DSLR một cách rất đột ngột và bất ngờ, chiếc DSRL đầu tiên em mua, nó chả nằm trong dự tính hay lộ trình gì cả, chỉ vì em thấy nó to, đẹp, giá hợp lí là em vợt... Nói thế chứ ko phải em ko biết gì về máy ảnh số đâu ạ, nào là canon, nikon, pentax, fuli, sony... Nào là lens fix, lens zoom, hãng nọ hãng chai, hàng fo hàng hãng, nào là phân giải, iso, khẩu độ, crop hay cả full frame, em biết hết, biết tất, thậm chí còn thuộc lòng...Nhưng trải nghiệm thực tế thì em lại chả biết đếch gì....!
Em yêu hãng máy ảnh Canon, chắc vì tại cái tên mà đâu đâu em cũng nhìn thấy, những chiếc ống kính tele màu trắng luôn nổi bật và ko thể lẫn vào đâu giữa đám đông. Không thể chối cãi được sự thật đó và những hình ảnh đó luôn luôn ẩn hiện trong đầu em, vâng, em phải quyết mua canon..Và rồi em cũng mua nó thật, đó là cái máy canon DSLR đầu đời của em EOS 20D và ống kính 17-85is 2 khẩu.
11990450_898457570202106_7795651252821850365_n by Seung Man Lee, Flickr에서
Đơn giản là vì cái máy rất đẹp, được làm bằng chất liệu mang rê nhôm, sơn nhám, độ phân giải 8 mê ga píc seo, cái ống kính có bộ chống rung IS.... Nhưng lại quyên mất rằng nó có hai khẩu độ, đối với người mới tập tọe chụp ảnh bằng DSLR thì cái 2 khẩu này cực khó kiểm soát, nhưng không sao, cùng lắm là cứ bật auto lên mà tỉa.. Đang vui với duyên mới đầu đời thì em lại lên mạng tìm thêm tài liệu để tìm cách kiểm soát cái máy, và tình cờ tìm được một thông tin kiểm tra sénor cho máy ảnh cũ, chả lạ gì khi một người như em lại ko làm ngay cái việc đó, em tháo ống lens, đậy nắp và chụp.... Ôi thôi. Khi mở ảnh xem lại thì phát hiện ra rằng có 2 chấm đỏ rất to ở ngay gữa khung hình. không được rồi, em phải đổi máy khác, em ko thích, chỉ đơn giản vậy thôi.... Nhưng làm sao để tống cái máy này đi, đây mới là việc khó. Cái máy khá rẻ và còn rất đẹp ngoại trừ bị chết mấy pixel, giờ bỏ thì thương, vương thì ko an lòng, trước khi có í định đổi máy khác và tìm cách tống khứ em nó thì ngày nào em cũng mang ra nghịch, biết rằng cái máy đồi với mình giờ như đồ bỏ nên em nghịch ko tiếc tay, em moi móc, vặn xoay, tới lui chỉ trừ có tháo ra là em chưa làm.. À và như thế, em biết được rằng máy ảnh của canon rất dễ thao tác, các tiện ích rất dễ truy xuất và điều khiển cũng rất tiện tay... Lại thêm yêu canon... Chốt hạ tại đây, em sẽ lại mua canon tiếp. Ở nơi này máy ảnh thì nhiều, nhưng người biết ta dùng máy ảnh thì rất ít, nên chả biết hỏi ai, thôi thì lại google và intenet, thế là một mớ kiến thức ảo nữa lại được nhồi nhét vào đầu, nào là chất ảnh này kia, nào là mục đích, nào là công nghệ , nào là crop hay FF.... Ơ mà em thì chả mong mình sẽ trở thành nhiếp ảnh gia, chả mong ảnh của mình được giải nọ thưởng kia, nên cũng chả cần đến full frame làm gì, em chỉ cần cái máy có tốt độ thật nhanh để mục đích lúc đó là đi tỉa gái ngoài công viên hehehe, lên mạng xem ảnh thì lại càng mê canon hơn vì cái màu trắng của ảnh canon lúc nào nó cũng rất sáng, màu da người thì mịn màng, trắng hồng rất đẹp... Còn thứ gì đẹp và xấu nữa thì em ko cần biết, nhu cầu lúc đó của em chỉ cần đến thế mà thôi. Sau khi đẩy được cái máy 20D về cho ông cụ ở nhà chụp gà qóe em lại có cơ hội mua máy mới, và đích đến lần này em nhắm thẳng canon 7D và ống kính 24- 105 IS F4 L. Tại sao lại phải là L và phải có IS, ấy là cũng nghe giang hồ đồn là nó cho ra chất ảnh trắng hồng trên da mẫu hay nói toạc ra là chụp gái da nó đẹp hehehe và cơ bản là em thích cái máy của mình phải có đầy đủ chức năng, nhất là IS, ơ thế thì quất và múc luôn còn chờ gì nữa nhể? Đúng sở thích của em lun, tuy nhiên là cái lens này có bị bệnh đứt vòng zoom nọ kia nhưng em kệ, vợt!
11988666_898457586868771_936449405738395766_n by Seung Man Lee, Flickr에서
Vậy là em lại vui với duyên mới, một chiếc máy thuộc diện rất tốt trong dòng máy crop của canon, nếu như không có hôm ấy, chắc giờ này em vẫn giữ em nó lại để khỏi phải kể thêm với các bác mấy trang a4 phía sau nữa. Bộ đôi này về cơ bản thì cho chất ảnh rất đẹp, tuy nhiên cũng chỉ đẹp so với các máy cùng dòng, nó đáp ứng được tuốt các nhu cầu của em chụp trong điều kiện ánh sáng tốt, còn ánh sáng yếu thì thôi rồi khỏi nói ạ, hôm ấy là sinh nhật 2 tuổi con gái em, anh em bạn bè đông đủ ngồi ăn nhậu ở 1 nhà hàng, cuối buổi nhậu, cả nhà chụp vài pô ảnh làm kỷ niệm, hôm í em oai như cóc, cầm máy ảnh chụp.... Ánh sáng trong nhà hàng lúc đó ko tốt lắm, em để chế độ auto focus, cái máy cứ í ạch rặn tới rặn lui ko lấy được nét, mẫu thì toàn người đã ngấm rượu, vừa đứng vừa hô.. xong chưa, xong chưa, mỏi chân quá... Ơ mẹ kiếp cái máy ôn vật này, nó cứ ì ra đấy, thôi đành vặn tay vậy.... Mất hết hứng luôn, cuối hôm đó về xem lại ảnh thì hỏng gần hết, với lại cái máy này chụp iso tầm 400 trở lên là ảnh rất nhiễu, và hình như ống kính EF mà gắn lên body crop hình nó cứ soft soft, ko được căng nét như những hình ảnh em thấy trên mạng, cộng với các thánh internet phán nữa nên em lại chán ngán và có í định đổi máy nữa.... Tính em thế, cái gì em ko thích là em đổi ( dĩ nhiên là vật chất ạ, chứ con người thì ko bao giờ nhé). Nhưng cái của nợ này nhiều tiền gấp mấy lần cái của nợ trước, ko thể đem cho, mà bán thì phải tìm được khứa, mà cái xứ này hình như là nơi để người ta chui vào nhà máy chứ mấy ai mua máy ảnh như mình ngoại trừ mấy cái máy du lịch.... Thôi được rồi, đã có í thì kiểu gì cũng xong... Và một ngày đẹp trời tháng 3 năm 2015 đã đến, và cũng là bắt đầu của một chuỗi ngày đau khổ, ăn không ngon ngủ không yên vì máy ảnh của em... Khi đã tìm được một cu em mua bộ canon 7D với giá rất lỗ em đã lên lịch cho kế hoạch mới cả tuần trời, lần này sẽ lên full frame, nhưng máy nào, canon hay nikon, một câu hỏi luôn chiếm nhiều chất xám nhất của em và luôn ko cho ra đáp án, kì thực em thích canon, vì những thứ em đã kể ở trên và có nhiều người sử dụng nên yên tâm hơn, nhưng máy 5DM2 hay 6D lại là một vấn đề và cả hai máy này lại ko có đèn cóc, thứ mà em thích nhất trên máy ảnh, em ko thích cái flas to đùng gắn lên thân máy, nó quá cồng kềnh và chuyên nghiệp, em ko muốn. Giải pháp thứ 2 là chọn nikon, đáp ứng được cái thiếu của canon nhưng cái màu da hồng mịn kia lại ko có, phải chi có máy NiCa gộp cả hai thứ đó vào thì tốt.... Cuộc chiến so sánh bắt đầu, đầu tiên là 5d2 với 6D chọn cái nào/ lúc này vừa kết hợp mạng intenet và test thực tế thì 5d2 cho ảnh đẹp hơn 6D, 6D thì lại wifi, công nghệ mới nọ kia.... Tạm thời thì chưa lấy cái nào và có lấy thì 1 trong hai cái, cái nào cũng được. Em tạm gác canon nhảy sang Nikon, vì lúc này cũng được nhồi nhét rất nhiều kiến thức ảo của Ni vào sọ não rồi cộng thêm cái đèn cóc nữa nên ni- ca là 50-50. Vấn đề tiếp theo sau khi đã xác định được thân máy thì mua lens nào, em thích 24 70 L của canon nên ngày nào cũng vào góc ảnh Lờ 24 ở đây để xem, ô, cũng đẹp, ra tiệm xem thử thì mới tá hỏa là nó ko có IS... ( trả giá vì ko trải nghiệm ạ, chỉ học vẹt trên mạng là đây ). Thôi hỏng rồi, chính sách đề ra là phải có chống rung vì tay ko được khỏe, toàn gõ phím thế này cơ bắp đâu mà giữ máy cho chắc được... Tạm thời dẹp Ca, quay sang ống của Ni thì 24 70 của Ni cũng ko có chống rung, hỏi thì biết là dòng này hai hãng ko có chống rung, chỉ có 24 70 của tamron mới có... Lại mất phương hướng, thôi đành tìm hiểu cái ống Tảmon xem sao, ui trời, lên mạng đọc và xem thì ngất trên cành quất luôn vì cái ống này thế nọ thế chai, ảnh sắc nét vv và vv... Thôi cũng được đấy vì cũng chả còn lựa chọn nào khác nếu muốn có chống rung cộng với mấy câu bồi thêm rằng Tam 24 70 cắm lên nikon thì sắc nét vô cùng, thế thì còn gì để nói, vừa là ff, lại có đèn cóc, lại có chống rung... Em quyết định rút ví trả tiền cho bộ đôi Nikon D610 và Tamron 24 70VC.
11899939_898457600202103_8276372264202416504_n by Seung Man Lee, Flickr에서
Bài đã dài, em xin tiếp ở bài 2 ạ.