Từng nghe những người anh nói : khi đến 1 lúc nào đó những thứ tự nhiên đơn giản nhất lại trở nên đẹp đẽ nhất.
Sau 1 thời gian loanh quanh cùng thiết bị... cùng màu sắc... rồi mình bắt đầu dừng bước ở chặng đường trắng và đen.
Mình muốn ghi lại và cảm nhận lại từng bước chuyển biến của mình cùng chiếc máy ảnh thân yêu....
Con đường chỉ vừa bắt đầu.

#1 sự khởi đầu cùng panasonic tz5 : con pns đưa mình vào con đường đau khổ mà hạnh phúc.


#2 cái thói quen vừa chạy xe vừa chụp chỉ có pns mới làm đc


#3 Lang thang cùng chiếc máy trong tay




#4 Rồi cũng đến lúc lên đời DSLR
bắn linh tinh những gì mà mình cảm thấy ngồ ngộ


#5


#6 thích ánh mắt của bác xe ôm này...nó toát lên vẻ lo lắng cho cuộc sống


#7 ko biết ai chụp teen xóa phông mà đen trắng như mình hok


#8


#9


#10


#11


#12


#13


#14



Hi vọng có thêm sự góp ý của các bạn để mình có thêm nhiều tiến bộ trong con đường đau khổ này.