Trang 2 / 29 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... Cuối cùngCuối cùng
Hiển thị kết quả từ 11 đến 20 / 287

Chủ đề: Cuộc sống của người VN ở NN...

  1. #11
    Tham gia
    24-01-2011
    Location
    HCM City
    Bài viết
    3,217
    Topic bên kia cứ suốt ngày đấu đá cãi nhau hoài chán quá.

    Để em kể về bản thân em như một ví dụ về hệ thống giáo dục đào tạo của VN nhé:

    1. Năm cấp 1, từ lớp 1 đến lớp 7 em học Võ Trường Toản, được xem là một trường điểm của thành phố lúc đó (giờ còn hay không thì em không biết). Từ lớp 1 đến lớp 6, em nằm trong đội tuyển của trường (thi Toán và Tiếng Việt), riêng năm lớp 6 em còn nằm trong đội tuyển Anh Văn (do có lợi thế là gia đình có người giỏi ngoại ngữ và được theo học trường sơ Saint Paul từ nhỏ). Đến năm lớp 7, đổi giáo viên mới hàng loạt. Giáo viên môn Anh Văn là một cô giáo trẻ, ngay buổi đầu tiên viết từ "Review" trên bảng đen bị sai, lúc đó em là thằng bé hiếu thắng không hiểu đời, lập tức giơ tay nói cô viết sai. Cô giáo không chịu sai, em lập tức giở cuốn tự điển bỏ túi (là phần thưởng của trường) ra chứng minh cô giáo sai. Đó là sai lầm lớn nhất của em. Kể từ đó, 2-3 tiết tiếp theo cô giáo luôn bắt bẻ em đủ lỗi và cuối cùng, cô nói thẳng "đến giờ của tôi, em tự động xách cặp lên phòng giám thị đi, nếu không thì tôi cũng đuổi em lên phòng giám thị". Trong suốt năm lớp 7, em được học đúng 4 tiết của môn Anh Văn, thời gian còn lại là em ngồi trong phòng giám thị (tự mình ôm sách ngồi học trong đó), thầy giám thị thương tình và biết chuyện không nỡ phạt, nhưng thầy không dám lên tiếng vì nghe đâu cô giáo đó là con cháu của một sếp bên Sở giáo dục (đó là chuyện sau này em mới biết qua lời kể của gia đình khi gia đình em đi kiện nhà trường). Đồng thời, cuối năm cùng với Anh Văn, em lại bị đánh rớt thêm 2 môn nữa là Toán và Văn (do gia đình không chịu cho đi học thêm và biếu xén quà cáp thầy cô). Gia đình biết chuyện, kiện lên Ban Giám Hiệu. Cô Hiệu trưởng rất ngạc nhiên (vì năm nào cô cũng là trưởng đoàn dẫn đám học sinh đi thi học sinh giỏi nên cô biết em). Cô yêu cầu kiểm tra lại, và ngay tại phòng Hiệu trưởng em chứng minh cho cô xem em có thể giải bất kỳ bài toán trong sách giáo khoa lớp 7 nào, Văn và Anh Văn cũng tương tự. Nhưng cuối cùng vẫn không làm gì được, vì như em đã nói, các giáo viên kia thuộc dạng COCC, cô không thể xử lý. Cuối cùng, năm đó em thi lại đạt điểm tối đa của 3 môn kia, và gia đình rút đơn khỏi trường này, cho em về học một trường khác nổi tiếng là trường có học sinh chuyên đánh nhau, trường của dân lao động. Về trường mới em vẫn tiếp tục học như cũ, vẫn tham gia đội tuyển của trường.

    2. Năm cấp 3, em lọt vào lớp chuyên, đây là lớp có truyền thống đào tạo Thủ khoa của các trường Đại Học, đã có vài cá nhân kiệt xuất được đào tạo từ lớp này như anh Lê Gia Quốc Thống và một số anh chị thủ khoa khác. Chính vì vậy đầu vào của lớp cực kỳ khắc nghiệt, lịch học cũng dày đặc, các bạn trong lớp cũng rất giỏi, môi trường cạnh tranh cao. Thời điểm em học, mục tiêu của lớp là phải đốn hạ lá cờ đầu Lê Hồng Phong trong các kỳ thi tuyển cấp thành phố, cấp quốc gia....vì vậy gần như 70% thời gian biểu là dành cho các môn Toán, Lý, Hóa, còn lại mới phân bổ cho các môn phụ khác. Lúc này, em đã bắt đầu hình thành tính cách, biết được mình thích gì, giỏi gì...tuy nhiên vẫn phải lao theo lớp chứ không thể được học cái mình thích, cái mình có năng khiếu. Mà dù cho có muốn, thì các môn năng khiếu đó cũng không hề có tiết nào dạy để em theo học. Đến hết hè của năm lớp 10, là lớp em đã hoàn thành toàn bộ kiến thức của cấp 3 (10-11-12), bắt đầu từ đó đến cuối năm 12 là tập trung toàn bộ vào giải bộ đề Toán/Lý/Hóa các kiểu để đi thi đấu, các môn phụ học gần như là cho có, điểm do giáo viên chấm cuối năm gần như là ảo, không phản ánh đúng thực lực của học sinh ở các môn này.

    Đối với môn Văn, là một môn không có đáp án cụ thể cho từng đề bài, mà giáo dục VN cũng đưa vào khuôn, ép làm theo mẫu. Đề bài tự do kêu tường thuật lại nội dung một tác phẩm văn học mà bạn thích nhất, em thích tác phẩm "Từ giã thế giới vàng" của Jack London (đó là tựa dịch, còn bản gốc hình như là Burning Daylight) nên viết say sưa rồi nộp bài....kết quả là giáo viên trả bài kêu viết lại tác phẩm khác (các tác phẩm có trong sách giáo khoa). Đề ra kêu kể lại một sự kiện xảy ra trong đời làm bạn nhớ mãi. Em không có chứng kiến thời điểm Bác Hồ mất, em không có ông bà bị mất, cha mẹ em không bị tai nạn..v.v...thì làm sao em có thể kể theo mô tuýp đó được, vì thế em kể về sự việc khiến em nhớ nhiều nhất là lần đấm ngã thằng đầu gấu của trường vì nó cứ bắt nạt em mãi :D. Kết quả cũng bị trả lại bài và yêu cầu làm lại.... Suốt ngày cứ kêu phân tích tác phẩm này nọ, chỉ cần mình phân tích khác đi so với bài mẫu một chút là điểm kém ngay.

    Đối với các môn phụ như Sinh, Sử, Địa cũng vậy. Giáo dục VN gần như dạy cho có để đủ môn chứ không thật sự tập trung vào các môn này. Còn các môn năng khiếu văn thể mỹ thì gần như bỏ rơi, giáo dục thể chất thì suốt ngày cứ bật xa tại chỗ, nhảy hố cát... Em rất thích vẽ, giỏi về bơi lội nhưng cuối cùng vẫn không được phát huy năng khiếu của mình vì trường đâu có lớp cho những môn này. Nhà trường cũng không hề dạy kỹ năng mềm và trang bị kiến thức cho học sinh để các em chuẩn bị chọn nghề vào đời cho phù hợp với từng em, từng hoàn cảnh.

    Lên Đại Học, cũng tiếp tục chuỗi giảng dạy "Thầy đọc - trò chép", rất hiếm hoặc gần như không có việc thảo luận, tranh luận nhóm.... Mỗi giáo viên có một giáo trình riêng, in ra bán cho sinh viên mua về rồi theo đó mà học, gần như không có việc hướng dẫn các em tự học, tự tìm tài liệu tra cứu thế nào...

    Em kể dài dòng ra không phải để khoe khoang thành tích, mà là để các bác hiểu thêm về thực trạng giáo dục của VN thế nào. Bản thân các giáo viên dạy em năm cấp 3 toàn là những nhà giáo giỏi, nhưng vì thành tích của trường mà họ không thể làm khác được... Em kể ra để các bác đừng tưởng là vào trường chuyên, lớp chuyên thì là cái gì đó ghê gớm lắm, đặc biệt lắm...cuối cùng chỉ là những con gà để chọi lấy điểm mà thôi.

    Chính vì vậy em mới có mong ước cho con cái mình sau này tránh khỏi cái hệ thống giáo dục này, được học cái chúng thích, phát triển cái chúng giỏi, được trang bị các kiến thức xã hội, các kỹ năng cần thiết cho cuộc sống sau này. Chưa biết sau khi học xong chúng sẽ thành công thế nào, làm công nhân cũng được, làm ông này bà nọ cũng tốt, nhưng ít nhất, chúng đừng phải chịu đựng những gì mà em đã từng.

    P/S: Post này giống như là bài viết để em xả hết những thứ em ấm ức trong lòng bấy lâu nay. Nói ra thật nhẹ nhõm. Cảm ơn các bác đã chịu đựng.
    Được sửa bởi Colour-Blind lúc 09:37 AM ngày 11-03-2014

  2. #12
    Tham gia
    04-05-2005
    Bài viết
    195
    @Nikonian2006

    Ah!! Chị biến thành" anh Kacap "lúc nào vậy? nói đùa chơi thôi, chị xin tự giới thiệu đây là female chứ không phải male!!
    Được sửa bởi Kacap lúc 09:31 AM ngày 11-03-2014

  3. #13
    Tham gia
    11-06-2006
    Location
    USA
    Bài viết
    1,994
    Chào các bác ở hải ngoại.

    Tôi có vấn đề muốn trao đổi về việc giữ giữ quốc tịch VN.

    Nguyên là sáng nay tôi vừa đọc báo vietnamnet theo link

    http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/16...-kieu-bao.html

    theo lời của ông chủ nhiệm Ủy Ban Đối Ngoại Quốc Hội nước CHXHCN Việt Nam thì " Cho tới nay mới có hơn 4.000 người đăng ký giữ quốc tịch, chiếm một tỷ lệ rất nhỏ trong tổng số 4,5 triệu người Việt Nam định cư ở nước ngoài." có nghĩa là chỉ có một phần ngàn người đăng ký giữ quốc tịch.


    Theo tôi thì viêc mang quốc tịch quốc gia nào chỉ thuần túy là quyền lợi và trách nhiệm mà thôi, chứ không ảnh hưởng gì tới việc chúng ta tự nhận mình là ai. Người Mỹ ra đường nhìn chúng ta vẫn biết là dân châu Á cũng như Tổng thống Obama là dân da màu.
    Không phải bác dán cái bảng hiệu cây trúc lên cây tre là biến cây tre thành cây trúc.

    Tôi vẫn giữ pasport Việt Nam từ khi sang đây, với mục đích nếu sau này có vể VN chơi thì sẽ khỏi phải xin visa ( tốn vài chục đồng). Thế thôi, chứ chẵng phải yêu gì cái mác công dân nước Cộng HÒa Xã HỘi CHủ nghĩa Việt NAm. Tôi cũng chẵng tự hào gì cái mác công dân HOa kỳ, tôi chỉ thích những quyền lợi của US citizen mang tới cho tôi mà thôi. Tôi là người Việt Nam, và tôi may mắn có quốc thịch Hoa Kỳ, nó đãm bảo cho tôi những quyền lợi tối thiểu của 1 con người tự do.

    Thế nhưng ông anh vợ tôi khi biết chuyện, đã khuyên tôi: chú nên làm ĐƠN XIN THÔI QUỐC TỊCH CHO NÓ AN TÂM. Giã sữ chú về VN chơi, chú bị bắt giam vì một lý do nào đó, tòa Đại sứ Mỹ và chính phủ Mỹ cũng khó can thiệp giúp chú , bởi vì chú vẫn còn là công dân VN, chú vẫn phải chịu sự điều chĩnh bởi pháp luật VN, mà pháp luật VN thì chú đã quá rành rồi, tôi ko nói thêm làm gì. NẾu chú có giấy xác nhận là đã bỏ quốc tịch VN, thì tòa Đại sứ Mỹ hoàn toàn có thể bảo vệ chú, yêu cầu chính phủ VN xét xữ chú đúng theo như luật pháp quốc tế.

    Khi thằng con trai tôi sang đây, ngày cháu nhận được passport Mỹ, tôi mới giải thích cho nó về cái lợi, cái hại của việc duy trì song tịch Mỹ -Việt, nó liền nói: BA làm đơn gởi lên Đại sứ quán VN tại Mỹ xin cho con thôi quốc tịch VN đi. Con sẽ không về VN thăm mẹ chừng nào, chưa có cái giấy đó. COn sợ lắm... Lời nói chân thật của 1 thằng bé 17 tuổi, sinh ra và lớn lên tại thành phố HỒ Chí MInh
    , từng là đội viên thíêu niên tiền phong, đoàn viên thanh niên cộng sản HỒ chí Minh, chứ không phải là cái loa rè ở phố BOlsa.
    Được sửa bởi mimhnhut lúc 10:30 PM ngày 11-03-2014
    Nothing.

  4. #14
    Tham gia
    05-12-2011
    Location
    Seattle, WA
    Bài viết
    5,184
    Cám ơn anh Minhnhut, em tưởng khi vào quốc tịch Mỹ là em denounce cái quốc tịch vn rồi chứ. Vì anh nhớ là mình phải tuyên thệ bỏ 1 cái đảng gì đó không?
    Gear còn đang thiếu vài món.

  5. #15
    Tham gia
    11-06-2006
    Location
    USA
    Bài viết
    1,994
    Quote Được gửi bởi kevinle4230 View Post
    Cám ơn anh Minhnhut, em tưởng khi vào quốc tịch Mỹ là em denounce cái quốc tịch vn rồi chứ. Vì anh nhớ là mình phải tuyên thệ bỏ 1 cái đảng gì đó không?
    Luật Mỹ cho phép đa quốc tịch . Nó ko bắt công dân Mỹ phải từ bỏ quốc tịch gốc, nó để cho người dân tự chọn lựa. Nó chỉ yêu cầu từ bỏ các đảng phát xít, đảng CS .. . khi vào công dân Mỹ mà thôi.
    Pháp luật VN nói rằng, một người sinh ra trên nước VN , có cha mẹ là người VN thì mặc nhiên là công dân VN. Dù anh ra nước ngoài sinh sống, nếu anh chưa làm đơn xin từ bỏ quốc tịch VN với tòa đại sứ VN ở nước đó, thì chính phủ VN vẫn coi anh là công dân VN, điều này có nghĩa là một khi anh làm điều gì trên lãnh thổ VN, anh sẽ chịu sự phán xét.của nước Việt Nam mà ko có chính phủ nước nào có thể can thiệp
    Được sửa bởi mimhnhut lúc 11:14 PM ngày 11-03-2014
    Nothing.

  6. #16
    Tham gia
    05-12-2011
    Location
    Seattle, WA
    Bài viết
    5,184
    Quote Được gửi bởi mimhnhut View Post
    Luật Mỹ cho phép đa quốc tịch . Nó ko bắt công dân Mỹ phải từ bỏ quốc tịch gốc, nó để cho người dân tự chọn lựa. Nó chỉ yêu cầu từ bỏ các đảng phát xít, đảng CS .. . khi vào công dân Mỹ mà thôi.
    Pháp luật VN nói rằng, một người sinh ra trên nước VN , có cha mẹ là người VN thì mặc nhiên là công dân VN. Dù anh ra nước ngoài sinh sống, nếu anh chưa làm dòng xin từ bỏ quốc tịch VN với tòa đại sứ VN ở nước đó, thì chính phủ VN vẫn coi anh là công dân VN, điều này có nghĩa là một khi anh làm điều gì trên lãnh thổ VN, anh sẽ chịu sự phán xét.của nước Việt Nam
    Cám ơn anh Minhnhut, em mới vào website của đại sứ quán vn tìm hiểu thêm về thủ tục thôi quốc tịch. Phiền quá, phải đi tìm cái passport hồi nhỏ, giấy khai sinh .... Anh có biết nếu thôi quốc tịch, họ có làm khó dễ mình khi xin Visa về vn không? Lâu lâu em cũng muốn về vn thăm gia đình và xoá đói giảm nghèo cho mấy em ăn mặc thiếu vải (j/k, em có vợ con rồi).
    Gear còn đang thiếu vài món.

  7. #17
    Tham gia
    22-08-2009
    Bài viết
    163

    Không trích link dẫn đến site khác

    TÔI không phải là VIỆT KIỀU .

    Năm ngoái, một cô du sinh Việt Nam theo học chương trình tiến sĩ ở Hoa Kỳ phỏng vấn tôi cho luận án của cô ấy với đề tài: Cách nào để chính quyền Việt Nam đến với Việt kiều ở Mỹ.

    “Trước hết hãy ngưng gọi chúng tôi là Việt kiều,” tôi trả lời.

    Thấy cô ấy lúng túng, tôi giải thích: “Chúng tôi là công dân Mỹ gốc Việt, không phải công dân của Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.”

    Đọc đầy đủ ỏ đây !!!! Vì k muốn bị ra đảo hihij
    Được sửa bởi 11002 lúc 04:24 PM ngày 14-03-2014

  8. #18
    Tham gia
    11-06-2006
    Location
    USA
    Bài viết
    1,994
    Sau khi xin thoi quốc tịch, em cứ về VN với tư cách công dân Mỹ, việc xin visa hoàn toàn dễ dàng, có thể nhờ các đại lý ban vé máy bay của người Việt lo giúp ( ở Cali là 25 đô), hoặc về tới sân bay Tân sơn Nhất, xin visa tại sân bay cũng được, chỉ dóng vài chục đồng
    Được sửa bởi mimhnhut lúc 11:36 PM ngày 11-03-2014
    Nothing.

  9. #19
    Tham gia
    22-08-2009
    Bài viết
    163
    Nó khó là để bác không bỏ được đấy .bác có thể liên hệ với drangf.....có thể bác ấy lo cho bác được đấy .vì bác ấy phụ trách mảng hải ngoại hay sao ấy hihihihi .nói nhỏ nhe còn mất tiền nữa cơ hình như phải đóng 200usd sao đó

  10. #20
    Tham gia
    04-07-2010
    Bài viết
    2,657
    Cảm ơn bác lao_ong đã chia sẽ kinh nghiệm thực tế khi là người bảo trợ cho trẻ. Và bác Nikon đã nói đầy đủ về cơ hội đi học bên này, nhất là các khoản cho vay trong tg đi học.

    Quả thật ko môi trường giáo dục nào dám bảo đảm rằng mọi sp nó tạo ra đều cùng 1 đẳng cấp. Tuy nhiên cái chung mà em thấy ở nền giáo dục bên này là sự cân đối giữa việc học tri thức và học làm người. Sự trung thực được đề cao, điều này em thấy rất quan trọng.

    Nhân tiện bác colour chia sẽ thời thơ ấu đi học PT. Em cũng có 1 kỷ niệm đáng nhớ, xin chia sẽ cho phong phú. Và nó cũng liên quan tới cảm nhận của em khi đi học sau này.

    Em thì ko học trường chuyên, chỉ học trường làng với học lực tb-khá. Năm thi tốt nghiệp lớp 9, em ko còn nhớ mình đạt bao nhiêu điểm, đại khái trong xóm em, em đạt điểm cao nhất xóm. Hơn hẳn mấy đứa bạn có cha mẹ làm giáo viên, vậy là ba mẹ em vui, em cũng phổng mũi.
    KHoảng 1 tháng sau thì thi chuyển cấp vào lớp 10, hồi đó chỉ có 1 trường cấp 3 duy nhất tại huyện. Em cũng như các bạn, ngồi tụng toán, văn theo đề...Và khi thi thì môn văn trúng tủ. Lúc thi xong em rất tự tin, nhưng khi nghe kết quả, do anh trai em đi xem giùm. Nghe tin mà tay chân em lạnh ngắt, lần đầu tiên em có cảm giác đó, đứng ko vững mà bây giờ vẫn còn nhớ rõ. Môn văn em được 1 điểm.

    Chính xác là cho tới tận lúc này, qua nửa đời người. Em vẫn chưa hình dung vì sao mình bị 1 điểm môn văn? Em trúng tủ mà. Hay em viết dính tới 1 cái gì? Thật tình đó là câu hỏi ko có lời giải. Hay thay vì phân tích chị Dậu, em đem con chó của lão Hạc mà phân tích?
    Vậy là em phải đi học xa hơn, vì ko đậu vào trường huyện nhà.

    Sau này vào cấp 3, môn văn trở thành nỗi ám ảnh và em ko dám viết tự do, nói chung em sợ. Em sợ nếu chẳng may thi cuối năm, thi 12 mà dính 1 điểm nửa thì em bỏ nhà mà đi thôi.
    KHi qua học ở NN, tiếp xúc với cách học môn văn của tụi tây. Em thấy tụi nó hạnh phúc quá.

    Ở đây em học môn văn, là học cách cảm nhận 1 tác phẩm, nó không có khuôn mẫu. Cùng 1 nhân vật, mỗi người có cái nhìn khác nhau. Có người đồng tình vì NV cư xử như vậy, nhưng có người không đồng tình. Vì vậy khi đi thi, luôn có 2 lựa chọn, 1 là làm theo đề thi, 2 là làm ngược lại. Nghe hơi lạ, nhưng đó là sự thật khi em học môn văn.

    Em nhớ học kỳ đầu tiên, khi thi cuối kỳ, họ cho mình chọn tự thuyết trình 1 bài văn, hay thơ, nhạc mà mình thích. Nếu bài văn dài quá, thì mình phải cho họ biết tên tác phẩm, rồi mình viết vắn tắt, photo gửi cho từng bạn trong lớp, để họ nắm cái ý. Thơ hay nhạc gì cũng vậy. Gửi nội dung cho người ta xem.
    Bởi vì đó là HK đầu tiên, kỹ năng thuyết trình là 0, kỹ năng trình bày thì vừa được cô dạy trong lớp. Nói chung rất run. Em chọn 1 bài thơ để thuyết trình. Thiệt tình bây giờ em cũng ko nhớ mình lên nói cái quỷ gì nửa. Nhưng cô cho điểm A+. Vậy là rất vui để tự do bay bổng với môn văn. Nó là kỷ niệm đẹp cho tới bây giờ, lần đầu học văn mà ko sợ.

    Việc ko gò bó khi đi học thật ra ảnh hưởng tới tính cách rất nhiều. Nó cho phép trẻ em bộc lộ sự sáng tạo. Chứ em thấy vào lò luyện toán lý hóa để đi đánh nhau, có lẽ ko phải là cách tốt để đào tạo nhân tài. VN đầy nhân tài học giỏi, nhưng khi đi làm, trở thành lãnh đạo giỏi thì lại hiếm thấy. Nếu có thấy thì họ cũng là dân du học ở NN.

Trang 2 / 29 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... Cuối cùngCuối cùng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Quy định

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •