Được gửi bởi
cukhoaicodon
lang man chuyện làm nail
có thể nói người Việt kinh doanh thành đạt ở Mỹ bằng nghề nail rất nhiều 1 người thợ làm nail có thể kiếm 50-80 ngàn $/năm và chủ tiệm thì vài trăm ngàn $/ năm là bình thường. qua đó mới thấy mức độ nghề nail do người Việt thống trị thật kinh khủng, có nhưng nơi phải gọi là phố nail mới đúng. Cửa hàng cửa hiệu người Việt làm chủ sáng choang, sang trọng, ghế ngồi làm nail to như cái ghế massge êm và xịn vật vã do thấy vậy tôi cứ nghĩ nghề kiếm ngon vậy sao chả thấy mấy dân khác làm mà chỉ thấy toàn người Việt, lúc cứ nghĩ chắc do người Việt khéo tay, người Việt tỉ mỉ nhưng ở lâu rồi mới hiểu, nghề đó các dân khác nó không.... muốn làm
dân Phi dân Mễ dân Tàu thà đi làm osin hay nghề khác chứ không muốn cái nghề “ôm chân thiên hạ”, phần lớn thợ nail là người Việt, còn dân bản xứ chỉ làm chủ tiệm.
ngồi một lúc xem làm việc tôi mới hiểu tại sao dân khác k muốn làm, chân thì có chân đẹp chân xấu, chân già chận trẻ và thậm chí cả chân ghẻ chân thúi hoắc, nhưng họ là khác bước vào tiệm thì phải phục vụ không có quyền từ chối. lấy da chết, cạo da chai, cắt móng, móc khóe sơn ….mang giày cho người ta... tả ra thì nhiều lúc muốn ói. Camera trên tay tôi không thể bấm được hình nào vì nghĩ lỡ may có bác nào có người thân ở làm nghề này xem được chắc buồn chết.
Thành công và kiếm được tiền nhiều như vậy nhưng tôi thấy cái xí nghiệp làm nail này chả giúp đở gì nhau mà toàn tố nhau, tiệm nào cũng có lao động chui (làm không đóng thuế) hoặc thợ không có bằng, hai ba hôm lại thấy cảnh sát đến xét rồi phạt hết tiệm này đến tiệm khác, nó nói: “tao đâu có muốn xét hoài, tại người Việt tụi bay tố thì tao phải làm" còn thợ làm móng rất chán làm cho chủ Việt, ép giá, giờ giấc k rỏ ràng, sau thời gian cứng nghề thường kiếm tiệm chủ là ng bản xứ làm việc
Có chuyện cười ra nước mắt, 1 cô bảo lãnh chồng từ VN qua làm cũng làm nail, ông này cắm cúi ngồi làm cho 1 bà, xong trả tiền ok đàng hoàng, 10 phút sau cảnh sát lại tiệm hỏi, ông này tiếng Mỹ chưa rành, hỏi gì cũng yes – yes đại thế là nó đưa về bót luôn, bà vợ te tái lên lãnh thì cảnh sát nói: “con hồi nãy làm móng, nó đến thưa chồng mày, làm móng mà cứ nhìn hàng nó hoài, tao không tin, xuống hỏi chồng mày có nhìn không, chồng mày yes, yes hoài thì tao phải bắt” thật ra bố này có nhìn ngó gì đâu, chẳng qua bị tiệm kế bên nó gài chơi cho bỏ ghét, báo hãi bà vợ tốn mấy chục ngàn đóng tiền bảo lãnh.. rồi chờ ra tòa xữ.
nếu có thời gian tôi sẽ chia sẻ nhứng cái khó của ng Việt tại Mỹ qua các việc lao động khác như làm nông trại, làm hãng xưởng, làm phục vụ....
Nhưng thôi nghề gì cũng được miễn là kiếm được tiền và nhiều tiền 1 cách lương thiện. Con cái của các gia đình người Việt tại Mỹ nhờ đó mà có điều kiện tốt hơn. Thế hệ thứ hai thứ ba…chuyển sang những công việc trí thức giờ đã trở thành một phần trong tầng lớp trí thức trung lưu ở Mỹ, Và để con cái được nên ông nên bà đấy là sự cay đắng của 1 thế hệ đi trước lao động và làm việc hi sinh cho con cái với bản chất rất VN nên bác nào ăn bơ Mỹ xong quẹt mỏ chửi bản chất VN thì nên nhìn mình và gia đình mình…
P/s đây chỉ là cảm nhận khách quan của cá nhân nói về những khó khăn của ng Việt tại nước ngoài, có thể tôi chỉ là người đi thoáng qua chưa am hiểu thật sự. nếu có gì không đúng các bác cứ góp ý tôi sẽ nhận gạch đá 1 cách cầu thị
chúc các bác tán vui