Trang 12 / 25 Đầu tiênĐầu tiên ... 2101112131422 ... Cuối cùngCuối cùng
Hiển thị kết quả từ 111 đến 120 / 249

Chủ đề: Cái khó của người Việt ở nước ngoài

  1. #111
    Tham gia
    05-10-2011
    Bài viết
    4,833
    Cuộc sống muôn màu với tất cả các màu của cầu vòng!

    Anh Lang và chị Kacap vô chứng tỏ topic này nó có sức quyến rũ nhiều nha!

  2. #112
    Tham gia
    05-10-2011
    Bài viết
    4,833
    Tôi có một người em họ đang làm giáo sư đại học ở VN. Tôi rất quý mến cậu ấy vì tính tình rất dễ chịu, cởi mở vì ít nhiều gì cũng đã có nhiều tiếp xúc với văn hoá Tây Phương. Lần nào sang Mỹ họp cậu ấy cũng ghé tôi chơi, hai anh em hàn huyên đến khuya và lần nào cậu ấy cũng bảo "Anh viết hồi ký đi anh ạ, không thôi mất hết những gì anh đã chứng kiến, đừng để như nhà văn quá cố Nguyễn Khải với tuỳ bút ngắn Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất."

    Đó là chuyện mộng mơ viết hồi ký, nhưng chưa bao giờ thành.

    Bây giờ là chuyện thật về những khó khăn của người Việt ở ngoại quốc. Và cái khó khăn mà tôi cho rằng quan trọng nhất đó là Anh Ngữ. Đối với những người may mắn được hưởng thụ nền giáo dục của thời trước 1975 thì sinh ngữ Anh, Pháp, Đức không thành vấn đề vì đa số đã qua những lớp đào tạo sinh ngữ cao ở Trung Tâm Văn Hoá Pháp, Hội Việt Mỹ, và Goethe Institut (các bác đừng thêm e nhé vì tiếng Đức Institut không có e).

    Phát âm tiếng Pháp thì dễ rồi. Phát âm xăng xông người Pháp cũng hiểu là chanson. Nhưng phát âm đau tơ thì người Mỹ không thể hiểu là daughter. Và đó chính là một trở ngại rất lớn trong việc sinh sống ở các xứ nói tiếng Anh đối với những người không thông thạo tiếng Anh, nhất là về phương diện nói. Tuy nhiên các người này không chịu học hỏi thêm. Bước lên xe của các quý vị ấy thì nghe radio toàn "hôm nay chợ này bán seo ... có một đồng", liên miên hết quảng cáo này đến quảng cáo kia hoặc những infomercial trá hình phỏng vấn nhưng đầy tính cách quảng cáo toàn bằng tiếng Việt. Về nhà các vị ấy thì báo chí tiếng Việt đầy nhà và TV cũng toàn đài tiếng Việt. Họ sẽ biện hộ là người VIệt thì "phải" đọc báo Việt và nói tiếng Việt, nhưng chính đó cũng là cái làm họ chậm họ lại trên con đường hội nhập. Ai khôn khéo rút ngắn con đường này càng sớm thì nguời đó sẽ đi đến thành công nhanh hơn. Mỹ là xứ để cho di đân tự do thi thố, khôn thì thành công, dại thì không đi đến đâu, ngồi im tại chỗ nguyền rủa trong bóng tối nước Mỹ thế này thế kia!

    Chính vì thế cộng đồng người Việt bị giam hãm trong một phạm vi nhỏ hẹp. Nhưng dù gì đi nữa thì thế hệ bất lực này cũng sẽ đi qua, nhường chỗ cho các thế hệ tương lai càng ngày càng mạnh, càng có tiếng nói.

  3. #113
    Tự Hào dân tộc
    Những người Việt còn đang tự hào , hân hoang và hãnh diện là con cháu rồng tiên, với bốn ngàn năm văn hiến.Trong quá khứ đã từng đánh tan giặc Mông ,Nguyên thoát khỏi một ngàn năm nô lệ giặc Tàu.Đã từng đánh tan nước Pháp sau môt trăm năm bị đô hộ.Đánh Mỹ tan tành , một quốc gia mạnh nhẩt thế giới phải chịu thua với sức mạnh của dân tộc Việt.Niềm tự hào dân tộc như ngọn lữa cháy bỏng trong tim.Những người Việt này ,tôi khuyên bạn nên thổi tắc ngọn lữa đó đi và cho vào tủ đóng lại.Niềm tự hào ở quá khứ và là niềm tự hào của những nước tự ti dân tộc ,của nước bị trị. Chỉ có những nước bị đô hộ ,nhược tiểu như Ấn Độ , Cuba hoặc Triều Tiên mới vỗ tay tán phục chiến thắng , còn những nước phương tây thì coi đó chẳn có gì thán phục.Dân tộc Việt mình ngu thành ra chỉ còn cách đánh mới thoát khỏi ách bị trị.
    Niềm tự hào dân tộc cũa người Việt Nam phải nằm trong cá tính của người Việt.Trong sạch , thanh liêm , tự trọng .... là những đức tình mà con người Việt phải cố gắng trau dồi.Nhìn chung thì người da trắng có nhiều đức tính này hơn người Việt mình.Có thay đổi tư cách con người thì Việt Nam mới thoát khỏi tình trạng tệ hại như hiện nay. Còn không thì vài năm nữa Việt Nam chỉ còn hơn Ấn Độ về đạo đức.

    Người Việt Nam ở hải ngoại được cái phúc là sống trên một quốc gia văn minh hơn mình , văn hoá và xã hội bình đẳng hơn.Từ những lần tiếp xúc và so sánh với đặc tính người Việt .Phải công nhận người da trắng họ trong sạch , thanh liêm và tự trọng hơn người Việt mình.Từ những so sánh đó mà người Việt hải ngoại đã thay đổi để trở thành hoàn thiện hơi.
    Trước kia người Việt ở Quebec được xem là nhóm di dân có trình độ văn hóa cao,hầu hết là du học sinh từ nam Việt Nam.Sau năm 1975
    người Việt tỵ nạn Cộng Sản qua đây cũng đều là thành phần học thức của nam Việt Nam.1980 Kế đến là gia đình đoàn tụ của sinh viên VN du học năm xưa, đây là thành phần đã có sẳn nền giáo dục gia đình tốt ở nam Việt Nam thành ra tiếp tục học hành , làm lại một đời sống mới ,hội nhập đối với thành phần này không là vấn đề. Thành phần người Việt từ miền bắc Việt Nam sang Quebec đã làm hổ thẹn
    người việt sống tại đây.Trước đây đó là nhóm người Bắc di cư qua Hongkong , sau này HongKong đóng cữa Canada phải gánh 1 số dân Việt từ miền Bắc này. Từ Vancouver nghề trồng cỏ cũa người bắc Việt Nam gần như độc quyền , lan rộng từ Vancouver vùng west cho đến tận New founland. Quebec cũng bị ảnh hưởng.Brossard & Laval là nơi trồng nhiều nhất. Cảnh sát Quebec đôi khi cũng cần phài phân biệt người Việt từ bắc hay nam Việt Nam . tũi nhục cho người Việt.

    Tự hào dân tộc là gì ? là người của một nước VN đánh đâu thắng đó hay là 1 người Việt thanh liêm và tự trọng .Tôi xin chọn là người Việt Nam thanh liêm và tự trọng.
    Được sửa bởi NguyenLang lúc 08:42 AM ngày 08-03-2014

  4. #114
    Tham gia
    05-10-2011
    Bài viết
    4,833
    Chính vì trở ngại nghe và hiểu Anh ngữ nên có nhiều người Việt tránh việc đi làm bổn phận của công dân Mỹ: Bồi Thẩm Viên. Theo tôi, đây là một thiên chức mà chính phủ dành cho dân chúng cái vinh dự xét xử độc lập và công bằng. Dân chúng là người quyết định có tội hay vô tội. Năm nào tôi cũng nhận được thư mời này, lần nào cũng vô để được chọn, nhưng chỉ trúng một lần. Lần đó xử một đám gian lận Medicare do 3 bác sĩ người Mỹ và Iran cầm đầu và trong đó có dính líu đến người VN.


  5. #115
    Tham gia
    04-05-2005
    Bài viết
    195
    Quote Được gửi bởi Văn Khoa View Post
    Cuộc sống muôn màu với tất cả các màu của cầu vòng!

    Anh Lang và chị Kacap vô chứng tỏ topic này nó có sức quyến rũ nhiều nha!

    Hello Văn Khoa,
    Tôi biết Văn khoa qua những topic du lịch quá hấp dẫn!
    Trước khi tôi đặt bút xuống viết bài trên Tôi đã nghĩ tới sẽ có người đồng ý và không đồng ý với quan niệm của mình, nhưng cái đó đối với tôi không quan trọng, người ta nói 10 ngón tay có ngón dài ngón ngắn mà !
    Cái mà tôi vui với cá nhân mình là tôi viết xuống được cái gì tôi suy nghĩ , còn nếu không cứ giữ trong đầu thì tôi bực mình lắm!

  6. #116
    Tham gia
    05-10-2011
    Bài viết
    4,833
    Hello chị Kacap, cám ơn chị. Hai anh chị cũng trạc tuổi vợ chồng tôi và con cái cũng đồng lứa tuổi. Lúc mình nuôi con cái ở Canada và ở Mỹ, có ai chỉ mình cái gì đâu, nhưng rồi cũng xong, tụi nó cũng OK! Hoặc mình hên? :-)

  7. #117
    Tham gia
    07-12-2012
    Bài viết
    322
    Đa số mọi người đều nghĩ đi Mỹ cho con cái học hành điều kiện tốt hơn, nhưng chưa chắc nhé, với trình độ thấp, tiếng bản xứ (Mỹ)không rành bố mẹ chỉ có khả năng lao động phổ thông như làm hãng xưởng, thu nhập thấp thì chưa chắc con được vào trường tốt.
    Bác chủ chắc tuổi đời cũng khá, theo tôi nghĩ là thế. Mà đã chững chạc còn phán bừa thì ít nhiều sẽ bị đau khi người ta "đâm" ngược đấy ạ. Nên chọc lọc thông tin mà mình góp nhặt và hãy nói theo tầm hiểu biết nhất định của bản thân :-).

  8. #118
    Tham gia
    05-10-2011
    Bài viết
    4,833
    Đừng lo bạn ơi, chuyện còn dài, và rất dài, tùy theo cái thớt này được kéo đến đâu. Đa số là "nghe người ta nói", tiếng Mỹ là hearsay, mà hearsay thì có ít giá trị.

    Quote Được gửi bởi HungMo View Post
    Bác chủ chắc tuổi đời cũng khá, theo tôi nghĩ là thế. Mà đã chững chạc còn phán bừa thì ít nhiều sẽ bị đau khi người ta "đâm" ngược đấy ạ. Nên chọc lọc thông tin mà mình góp nhặt và hãy nói theo tầm hiểu biết nhất định của bản thân :-).

  9. #119
    Tham gia
    11-06-2006
    Location
    USA
    Bài viết
    1,994
    Quote Được gửi bởi HungMo View Post
    Bác chủ chắc tuổi đời cũng khá, theo tôi nghĩ là thế. Mà đã chững chạc còn phán bừa thì ít nhiều sẽ bị đau khi người ta "đâm" ngược đấy ạ. Nên chọc lọc thông tin mà mình góp nhặt và hãy nói theo tầm hiểu biết nhất định của bản thân :-).
    Không có việc cha mẹ nghèo thì con ko được vào trường tốt đâu. Ở bâc tiểu học và trung học thì các em đi học theo trường của học khu mình cư ngụ, không có chuyện chạy chọt xin học trường tốt trường xấu. Con nhà giàu cũng như nhà nghèo cũng như nhau. Lên đại học thì trường xét tuyển theo điểm tốt nghiệp cấp 3 (GPA) cộng với điểm kỳ thi SAT. Học giỏi thì dù có nghèo, trường nổi tiếng cũng ưu tiên nhận vào học, có khi còn hứa cấp học bổng để thu nhận học sinh giỏi, hoặc nhân tài.
    Bạn của con trai tôi, 1 cô bé ở Việt Nam, học giỏi còn được đại học Harvard cấp học bổng toàn phần 4 năm đại học, cô ấy là học sinh đang sống ở Việt Nam , không phải ở Mỹ. Hàng năm các trường đại học đều xét cấp học bổng cho 1 số học sinh xuất sắc ở ngoài nước Mỹ. Nói chung , ai mà chịu học và học giỏi thì nước Mỹ là thiên đường đối với người đó. Còn lười nhác học hành thì nước Mỹ có thể là địa ngục.

    ( Đây là tôi nói chung về hệ thống giáo dục công của nước Mỹ, không bàn về hệ thống trường tư, và các trường đại học " dỏm" chuyên bán bằng cấp tiến sĩ "giấy" cho các quan chức của các quốc gia chậm tiến, ghi danh học để lấy mác đem về thăng quan tiến chức.)
    Được sửa bởi mimhnhut lúc 08:27 AM ngày 08-03-2014
    Nothing.

  10. #120
    Tham gia
    28-11-2010
    Bài viết
    289

    thêm chú thích bổ sung nội dung ở bài đầu tiên

    Tks bác HungMo và bác Minhnhut đã giải thích
    Ngay từ đầu tôi đã nói tôi chỉ là ng đi thoáng qua nếu những gì tôi biết chưa đúng, tôi sẽ ghi nhận với tinh thần cầu thị. Tôi cũng vừa bổ sung 1 chút ý này vào bài viết đầu tiên cho rỏ nhũng gì muốn diễn đạt
    Và chuyện này là chuyện k liên quan gì đến "đã chững chạc mà còn phán bừa" như bác HungMo nghĩ nhé.
    Quote Được gửi bởi HungMo View Post
    Bác chủ chắc tuổi đời cũng khá, theo tôi nghĩ là thế. Mà đã chững chạc còn phán bừa thì ít nhiều sẽ bị đau khi người ta "đâm" ngược đấy ạ. Nên chọc lọc thông tin mà mình góp nhặt và hãy nói theo tầm hiểu biết nhất định của bản thân :-).
    Quote Được gửi bởi mimhnhut View Post
    Không có việc cha mẹ nghèo thì con ko được vào trường tốt đâu. Ở bâc tiểu học và trung học thì các em đi học theo trường của học khu mình cư ngụ, không có chuyện chạy chọt xin học trường tốt trường xấu. Con nhà giàu cũng như nhà nghèo cũng như nhau. Lên đại học thì trường xét tuyển theo điểm tốt nghiệp cấp 3 (GPA) cộng với điểm kỳ thi SAT. Học giỏi thì dù có nghèo, trường nổi tiếng cũng ưu tiên nhận vào học, có khi còn hứa cấp học bổng để thu nhận học sinh giỏi, hoặc nhân tài.
    Bạn của con trai tôi, 1 cô bé ở Việt Nam, học giỏi còn được đại học Harvard cấp học bổng toàn phần 4 năm đại học, cô ấy là học sinh đang sống ở Việt Nam , không phải ở Mỹ. Hàng năm các trường đại học đều xét cấp học bổng cho 1 số học sinh xuất sắc ở ngoài nước Mỹ. Nói chung , ai mà chịu học và học giỏi thì nước Mỹ là thiên đường đối với người đó. Còn lười nhác học hành thì nước Mỹ là địa ngục.
    Được sửa bởi cukhoaicodon lúc 09:53 AM ngày 08-03-2014

Trang 12 / 25 Đầu tiênĐầu tiên ... 2101112131422 ... Cuối cùngCuối cùng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Quy định

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •