#285. Tuổi đá buồn
Đóa hoa hồng tàn hôn lên môi
em gầy ngón dài lời ru miệt mài
ngàn năm ,ngàn năm
Ru em muộn phiền ,ru em bạc lòng
My Portfolio: nguyenkan.com
Cảm ơn em Kẹo và các bác góp ảnh đẹp!
#286
Ở nơi nào góc phố ấy nhìn ra
Em, Tháng Ba còn nồng nàn hương phố?
Gánh hàng hoa như lời anh thổ lộ
Em đừng buồn như thành phố những ngày mù sương.
Cà phê sữa như thuở còn yêu đương
Ngọt và đắng nhưng mà da diết lắm
Em ngoan ơi, mặt Hồ Gươm phẳng lặng
Ngày thật dài, vì nhớ nắng, nhớ em!
Anh ở nơi nào đó rồi cũng sẽ quen
Phố vẫn hát những lời tha thiết cũ
Mưa đậu lên những mầm xanh còn đang say ngủ
Em ngồi bên song cửa, đợi anh về.
Mưa|2014.
Con đường dưới chân đấy...cứ bước đi...như tình yêu em dành cho anh!
Bác Phong có vườn lan đẹp quá!
#288-Tặng mẹ
Cái ngày Mẹ sinh con ra
Là một ngày hè tháng Năm nóng nực
Chín tháng mười ngày với hai ngày đau tức
Con là con gái mẹ suốt đời.
Mẹ ơi!
Con là đứa trẻ ham chơi
Có lúc dám cãi mẹ vì biết mẹ yêu con nhiều lắm
Giờ này tự dưng nhớ mẹ, con ngồi lặng
Bởi con cũng thương mẹ nhiều!
Giờ con cũng làm mẹ, cũng đã hiểu ra nhiều điều
Cuộc đời con có những tình yêu không thể nào đong đếm được
Con có một phần hình hài của mẹ
Còn đôi lúc tự dưng buồn chẳng biết học được của ai?
Hôm nay và cả những ngày mai
Con vẫn mong được ngủ quên trong lòng mẹ
Như những ngày xưa còn thơ bé
Bởi con mãi dại khờ.
Con sẽ thay mẹ hát cho lũ trẻ mơ
Bằng những tháng ngày bình yên, giản dị
Ấm êm nằm trong từng ý nghĩ
Để mai này nảy lộc xanh tươi
-Con là hoa, là lá của trời
Được tình yêu đặt vào trong lòng mẹ.
26.3.14
Con đường dưới chân đấy...cứ bước đi...như tình yêu em dành cho anh!
Đẹp lắm bác Phong ơi!
#290
Em biết phải nghĩ gì
Khi cô đơn nặng nề đè lên ngực
Em kiệt sức
Không giữ được rồi nên nước mắt lã chã rơi...
Anh ơi
Những ý nghĩ không ở gần mà giờ xa cách trùng khơi
Có lẽ em sai nhưng anh làm em đau khủng khiếp
Anh có biết
Không phải tự dưng kẻ mạnh mẽ khóc òa?
Những ngày qua
Ta đã gắng sống giản đơn vì những điều sâu sắc
Cuộc đời có nhiều lát cắt
Nhiều lần phải khóc thế này em mới khôn lớn được phải không?
Giờ chẳng phải đêm mùa đông
Em bó gối một mình trong căn phòng tầng ba khóc cho thỏa thích
Nước mắt làm nhẹ lòng trước mọi lời trì trích
Cho một mảnh trống hoác, khi buồn...
Anh vui không
Khi một lời thôi, anh xô em xuống vực???
Em đau|3.2014
Con đường dưới chân đấy...cứ bước đi...như tình yêu em dành cho anh!
...
Em tan trường về...
Em tan trường về...
...
Em tan trường ... từ xa , anh theo bằng ống kính ...
Tóc Em bay ...Anh tiêu cự gần xa ...
Đôi mắt Em ...lấp lánh bản tình ca .
Anh khóa nét... nhưng muôn đời vẫn solf...
...
Dù kính Anh tăng thêm nhiều đi-ốp...
Len macro sao theo được dáng Em bay !!!?
Anh trở về .... mắt bỗng cay cay ...!
Buồn ...!!!
...
Em tan trường về...
Em tan trường về...
...
Trích : '' Ống kính tan trường '' của PhongKtvt
Được sửa bởi phongktvt lúc 07:18 PM ngày 01-04-2014
The Quiet Garden
( 21-24-50-70-200 ) L
Này em, em đã nghĩ gì
Mà sao ánh mắt ... lướt đi đằng nào
Hỏi trời, trời ở trên cao
Gió mây vơ vẩn cứ xao cả lòng
Ai về xứ ấy mà mong
Có con thuyền nhỏ ... xuôi dòng ... lửng lơ .......
Đường về nơi ấy...thật ... xa
Ngập ngừng...bước tiếp... hay là...bước lui ...
Về đâu mái tóc người thương....Lầu vắng không người ,song khép kín... nhớ em tôi gọi tên... chỉ nghe tiếng lá rơi ... thềm... Nghệ thuật không phải ánh trăng lừa dối mà là một cái gì đó thật sự hiện hữu , đi vào lòng người , dù nó được che phủ dưới bất kỳ hình hài , hoàn cảnh nào.
http://tv.zing.vn/video/The-X-Factor.../IWZAOAOD.html
p/s: 12h đêm nằm nghe mà phê ru hồn chết mất
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)