Các Bác,
Chẳng biết tại mình già, hay chung quanh mình quá nhiều thay đỗi?!
Sao chợt thấy cuộc sống tất bật quá! ồn ào quá!
Nó cuốn lôi ta đi dù có muốn hay không ...
Thật ít những khoảng lặng cho tâm hồn.
Hiếm có những buổi sáng thư thã bên ly cà phê, vừa nhâm nhi vừa tán dóc với một anh bạn, một người thân ...
Hiếm có một buổi chiều lãng đãng, thả bộ theo triền dốc thoai thoãi, mắt nhìn về cảnh chiều tà mà nhớ thương hay hoài niệm về một ai đó ...
Càng hiếm hơn những dòng chữ nắn nót, những lá thư tay bạn gữi bạn, hay thư vợ gửi chồng, với những lời yêu thương nồng nàn, mãnh liệt.
Quá máy móc, quá tinh vi, và cả quá vô tình! Rất tự nhiên như đời ắt sinh ra là đã vậy!
Thôi thì mình mạo muội mở ra một topic, cứ cho là nó "sến", cứ cho là "cải lương", nhưng chỉ muốn làm tí gì đó cho nhịp sống nó chậm lại ... dù chỉ chút ít, dù là trong một thời khắc ngắn ngũi.
Bạn có thể qua đây tặng cho ai đó tấm ảnh, với những kỹ niệm mà ta muốn chia xẻ ...
Bạn cũng có thể viết vài dòng yêu thương, nhắn nhủ, gửi gắm tấm chân tình đến một người yêu thương mà đã lâu rồi không gặp.
Hay đơn giản hơn, bạn có thể post một tấm ảnh mới chụp, chia sẻ với mọi người về cảm nghĩ, góc nhìn, và những gì bạn muốn gửi gắm qua bức ảnh.
Trộm nghĩ "món" này chắc rất kén người, (hoặc cũng có thể hốt được nhiều gạch đá), nhưng kệ - biết đâu đó cũng có một vài người "hâm" như mình chắng :-)
Rất mong ý kiến các Bác.
Thân mến.