Trang 49 / 83 Đầu tiênĐầu tiên ... 39474849505159 ... Cuối cùngCuối cùng
Hiển thị kết quả từ 481 đến 490 / 825

Chủ đề: Sống chậm một chút, hoài niệm một chút, vài lời, vài điều gửi gắm, xẻ chia ...

  1. #481
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Tết về by nguyen huy, on Flickr

    Giàu hay nghèo là do hoàn cảnh đưa đẩy. Nhưng vui hay buồn, đối mặt với cuộc sống thế nào là do bạn tự quyết định.
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  2. #482
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Tết với trẻ con. by nguyen huy, on Flickr

    Không phải bánh chưng, không phải câu đối, không phải cành đào, cây quất, cũng không phải là bao lì xì. Khoảnh khắc tết là lúc chúng xem người lớn đốt pháo. Cảm giác háo hức, hồi hộp khi thấy châm lửa, nghe tiếng xì xì, ngửi thấy mùi thuốc pháo và ... đoàng đoàng. Đó là tết đã về đến ngõ, đến nhà.

    Chúc mừng năm mới 2019.
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  3. #483
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Xuân về bên Phật. by nguyen huy, on Flickr

    Hạnh phúc không phải là có tất cả những gì ta muốn, mà là trân trọng những gì ta đang có.
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  4. #484
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Tỏ tình by nguyen huy, on Flickr

    "Để thích một ai đó, đôi khi chúng ta chẳng cần thật nhiều lí do. Thế nhưng để bày tỏ tình cảm với người mình thích lại là điều khiến ta phải trăn trở, đắn đo. Bởi chúng ta luôn lo sợ cảm giác bị từ chối và trở thành kẻ thất bại trong chuyện tình cảm. Thế nhưng, tỏ tình thất bại thì đã sao, quan trọng là bạn đã can đảm đối diện với tình cảm của chính mình."

    Chốt :
    "Làm bạn gái anh được không? Được thì được, không được thì ... anh nghĩ cách khác."
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  5. #485
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Socrates by nguyen huy, on Flickr

    Sẽ là luôn vui vẻ khi ta không nghe những điều đàm tiếu thị phi và cũng không nói xấu bất cứ ai.

    -

    Có bà hàng xóm đến gặp Socrates.

    - Này Socrates, ông đã nghe chuyện này chưa?

    Khoan đã. - Socrates ngắt lời bà hàng xóm.

    - Bà có chắc những gì bà kể cho tôi nghe đều là sự thật không?

    - Ồ, cũng không chắc nữa. Tôi chỉ nghe người ta kể lại thôi.

    - Thế à. Vậy chúng ta cũng không cần quan tâm đến nó trừ khi nó là chuyện tốt. Đó có phải là một chuyện tốt không thế?

    - À, không, không tốt. Đây là một chuyện xấu.

    - Chà, bà có nghĩ cần phải cho tôi biết chuyện ấy để ngăn ngừa những điều không hay cho người khác không?

    - Ờ, ờ ... Quả thực cũng không cần lắm. - Bà hàng xóm trả lời.

    - Tốt lắm. - Socrates kết luận.
    Sao chúng ta cứ phải bận tâm tới những chuyện tầm phào, những chuyện vừa không đúng, vừa không tốt, lại vừa không cần thiết cho ai cả. Đúng không?

    Vậy thì chúng ta hãy quên nó đi nhé.
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  6. #486
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Thiền sư Hakuin. by nguyen huy, on Flickr

    Có một cô gái con nhà danh giá gần ngôi chùa nơi thiền sư Hakuin tu hành, bị chữa hoang, nên gia đình cô xem đây là việc xấu hổ, cha cô tra khảo, đánh đập rất bạo. Ban đầu cô định quyết tâm không khai nhưng sau đó cô nghĩ nông cạn rằng khai đại thiền sư Hakuin ở chùa gần nhà là ổn nhất. Vì thiền sư vốn nổi tiếng, đông đệ tử, ai cũng kính trọng, hơn nữa thiền sư vốn từ bi nên không chối, không kiện ngược hay làm khổ cô. Thế là cô khai đứa con ấy là con của thiền sư.

    Gia đình cô tức giận nhưng kiên nhẫn chờ đứa con được sinh ra buộc cô gái phải mang tới trả cho thiền sư.

    Khi gia đình cô mang đưa bé tới thả vào tay thiền sư và bảo: “Đấy, con của ông đấy, ông giữ mà nuôi lấy, đồ đạo đức giả”.

    Hakuin: “Thế à!”

    Thông tin được loan ra và dân chúng dị nghị, nghi ngờ, xầm xì, khinh thường. Họ cho rằng ông ấy mà tu hành gì, đồ đạo đức giả… rồi đệ tử cũng dần dần bỏ ra đi gần hết.

    Không có sữa cho đứa bé, đệ tử xa lánh nên đích thân thiền sư phải bồng đứa bé ngày ngày đi xin sữa, bị người đời chê bai, dè bỉu.

    Một thời gian, cô gái thấy điều ấy thật nhẫn tâm và tội lỗi nên quyết tâm nói ra sự thật. Cô khai đứa bé đó là con của cô và chàng bán cá tanh hôi ở chợ.

    Cha mẹ cô nghe xong liền hoảng hốt, cảm thấy tội lỗi vô cùng nên tức tốc dẫn con gái tới chùa dập đầu sám hối với thiền sư và xin cháu về.

    Thiền sư nghe xong, bảo: “Thế à!”.

    Sự tình câu chuyện lại được loan ra và dân chúng cũng như đệ tử cảm phục đức nhẫn nhục và tâm lượng thản nhiên tốt đẹp của thiền sư nên lần lượt kéo về và danh tiếng lại hơn xưa.

    -

    Đức Phật dạy: "Có người nghe ta giữ đạo, thực hành tâm đại nhân từ, nên đến mắng ta; ta im lặng không phản ứng. Người kia mắng xong, ta liền hỏi: "Ông đem lễ vật biếu người khác, người kia không nhận thì lễ vật ấy trở về với ông không?". Đáp: "Về chứ". Ta bảo: "Nay ông mắng ta, ta không nhận thì tự ông rước họa vào thân, giống như bóng theo hình, rốt cuộc không thể tránh khỏi. Vậy, hãy cẩn thận, đừng làm điều ác".
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  7. #487
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Tuổi trẻ bạn làm gì? by nguyen huy, on Flickr

    Có người dốc hết lòng để yêu một người rồi được đáp trả bởi nụ cười hạnh phúc; cũng có người sống vật vã, đau khổ khi chỉ bước qua một mối tình.

    Có người vùi đầu nơi công sở, ôm mộng quyền lực được phục tùng bởi kẻ khác; cũng có người than vãn, chán chường mãi nhưng chả bao giờ dứt ra được công việc họ nghĩ là vô vị.

    Có người tiêu sạch tiền tiết kiệm để trải nghiệm, vì với họ đi để học; nhưng có người lại thích đọc để biết.

    Những năm tháng thanh xuân, bạn đang muốn dùng hết chúng để tiêu vào việc gì?

    Mình có những người bạn sống với những mục đích khác nhau, đến khi gặp nhau lại tạo nên những sắc màu đối lập. Cuộc sống này chẳng ai hoàn hảo trong mắt ai, cũng chẳng ai giỏi tất thảy và cũng chẳng dở toàn tập. Vậy nên, cứ mở mắt ra một ngày, thấy mình đang sống, ngại gì mà không thử sống cho từng mục đích ở từng thời điểm.

    Quan trọng chẳng phải bạn đang làm gì, mà là bạn đang làm vì ai?
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  8. #488
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Đổi thay by nguyen huy, on Flickr

    Cứ ngỡ là khắc cốt ghi tâm, đến một ngày bỗng chốc nhận ra chỉ là mưa gió thoảng qua

    Khi yêu, tưởng rằng người đó là cả cuộc đời mình, ai ngờ vừa tỉnh giấc mộng, đã đứng bên cạnh một người khác.
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  9. #489
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Sexy tattoo 3 by nguyen huy, on Flickr

    “Chính vì biết rõ tình yêu rồi cũng dần nhạt nhoà theo năm tháng, đến cả những lời ngọt ngào nhất rồi cũng sẽ trở thành những vị đắng, cho nên người ta mới luôn nhớ tới tình yêu ban đầu không vụ lợi, tính toán. Hiện thực là như vậy, muốn cao thượng hơn thì thật là khó”

    ”Quá khứ chỉ còn là ký ức, từ lâu nó đã không còn giống với hình ảnh trong mắt năm nào. Dù có lưu luyến cũng không nên quay đầu lại, quay đầu nhìn lại sẽ làm mất đi những gì tốt đẹp ban đầu và rồi sẽ thất vọng mà thôi.”

    “Có lẽ, tất cả những gì mà bạn đã có đều tốt đẹp, chỉ cần bạn không còn sở hữu nó”

    “Cuộc đời như một chuyến xe mà chúng ta là người lái, mỗi khi qua một bến, sẽ có người lên và người xuống. Những người lên xe cùng chúng ta lúc khởi hành phần nhiều giữa đường sẽ rời đi, còn người cùng chúng ta đến cuối hành trình thì rất ít. Thậm chí chẳng có một ai….”

    “Ký ức là liều thuốc đắng giày vò người ta, nhưng nếu không có ký ức thì cuộc đời sẽ rất vô vị. Theo thời gian, dần dần nó cũng sẽ trở nên nhạt nhòa, những hình ảnh rõ ràng trong đó rồi cũng sẽ bị xé thành những mảnh vụn, chỉ riêng nỗi đau là người ta vẫn nhớ”
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  10. #490
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Giường by nguyen huy, on Flickr

    Ruộng tốt ngàn khoanh cũng chỉ là cơm ăn ba bữa một ngày, nhà cao cửa rộng cũng chỉ cần ngủ trên chiếc giường ba thước, quyền cao chức trọng cũng chỉ là một giọt nước giữa biển cả. Khiêm tốn là khi bạn đủ tư cách để nói phách lối, nhưng bạn lại chọn cách nói nhún nhường. Tiết chế là khi bạn có điều kiện để xa xỉ, nhưng bạn lại chọn sự đơn sơ.

    Thế giới này không phải thế giới của bạn, không phải bạn thành công rồi, bạn muốn làm gì thì đều làm được. Tôi cảm thấy cảnh giới cao nhất khi làm người đó là tiết chế, chứ không phải buông thả.

    Vì thế tôi hưởng thụ thứ tiết chế này, chính là hưởng thụ lớn nhất trong cuộc sống, buông thả thì rất dễ, buông thả vật chất hay tinh thần đều rất dễ, điều khó chính là tiết chế. Làm một người có dục vọng rất dễ, nhưng để làm một người có thể khống chế được dục vọng của mình thì khó khăn gấp bội!”

    Trong cuộc sống, chúng ta tranh giành với vô số người, nhưng lại không biết kẻ thù lớn nhất chính là bản thân mình. Đối mặt vòng xoáy danh lợi trong giới giải trí, xa thì thôi không nói, lấy ví dụ từ việc gần đây, ví như chuyện Trần Vũ Phàm chơi ma túy, nhiều người thắc mắc tại sao một người đang yên đang lành, lại dấn thân vào con đường dùng ma túy?

    Có người nói để giải tỏa, có người nói mọi thú vui cần hưởng thụ trên đời anh ta đều hưởng thụ hết rồi, nên muốn theo đuổi thứ gì đó kích thích hơn. Nhưng nói cho cùng, đều là do không biết cách khống chế dục vọng bản thân.

    Lời bài hát trong “Hoa đào phiến” của Khổng Thượng Nhậm viết: “Thấy anh ta dựng lầu son, thấy anh ta mở tiệc mời khách, lại thấy lầu của anh ta sụp đổ”. Có bao nhiêu người có tương lai rộng mở, cuối cùng lại bị hủy hoại bởi dục vọng không đáy của chính mình.

    Nói đến đại quan tham đệ nhất triều Thanh, không thể không nhắc đến một người – Hòa Thân. Hòa Thân nỗ lực cả đời, phút chót lại trở thành tù nhân chết dưới dải lụa trắng, trong khung cảnh vô cùng thê lương, ông đã viết một bài thơ tuyệt mệnh:

    Ngũ thập niên lai mộng huyễn chân

    Kim triều tản thủ tạ hồng trần

    Tha niên thủy phiếm hàm long nhật

    Nhận thủ hương yên thị hậu thân.

    Tạm dịch:

    Năm mươi năm hư hư thực thực

    Kiếp này buông tay tạ hồng trần

    Năm sau nước dâng con lũ lớn

    Nhận rõ hương hỏa kẻ hậu nhân.

    Quay đầu lại ông mới nhận ra, lòng tham của cải trước kia đã hại ông, hai tay trắng đầu thai vào kiếp sau. Theo ghi chép, của cải mà Hòa Thân tích lũy được ước tính khoảng 800 triệu đến 1,1 tỷ lượng bạc trắng, số vàng bạc cộng với đồ cổ, châu báu mà ông ta sở hữu vượt quá tổng thu nhập tài chính trong 15 năm của triều Thanh.

    Thử nghĩ, tài sản tham ô của một người bằng tổng GDP trong một năm của một nước, quả đúng như một câu nói: “Lòng tham vô đáy, tài sản của cả một quốc gia cũng không thỏa mãn được dục vọng của ông ta”.

    Tại sao lại nói một người phải biết tiết chế, khống chế dục vọng của mình? Bởi vì khi dục vọng bị mất kiểm soát nó sẽ làm cuộc sống bị bóp méo.

    Chúng ta thường miêu tả tham vọng của một người như sau: tiền bạc làm mờ mắt, danh lợi làm mê hoặc. Có thể lĩnh hội tường tận hai câu này, bạn sẽ đọc được một thông điệp: chính là sự biến chất của nhân tính.

    Nói đến sự biến chất nhân tính, không thể không nhắc đến bộ phim tài chính “Sói già phố Wall” (The Wolf of Wall Street), bộ phim này do Leonardo DiCaprio thủ vai chính, một câu chuyện truyền kỳ về Jordan – một nhà môi giới chứng khoán.

    Jordan là một nhà môi giới chứng khoán đi lên từ dưới đáy xã hội, với lòng tham tiền bạc, anh ta không từ thủ đoạn nào, thành lập công ty chuyên bán cổ phiếu giá rẻ để lừa tiền các nhà đầu tư, điều này khiến anh ta từ một người bình thường, nhanh chóng trở thành “Sói già phố Wall”.

    Vốn dĩ là một chàng trai an phận, vì tiền bạc mà lại trở nên không từ thủ đoạn. Với sự hẫu thuẫn của tiền bạc, anh ta cởi bỏ những tiết chế về dục vọng, xa hoa vô độ, chìm đắm trong ma túy và gái đẹp, sự ham muốn tiền bạc dường như khiến anh ta trở nên điên loạn.

    Sự giải phóng dục vọng khiến anh ta trở thành một “người điên”, cuối cùng đá bay bệ thờ “Sói già phố Wall”, trở thành một tên tội phạm lừa đảo siêu đẳng, bị người đời phỉ báng.

    Nếu anh ta sử dụng tốt trí thông minh của mình, không mất đi bản tính vốn có, biết cách khống chế dục vọng cá nhân thì có thể trở thành một doanh nhân kì tài, nhưng cuối cùng lại là một tù nhân, thật đáng tiếc thay!

    Triết học gia Francis Bacon từng nói rằng: “Đức tính cần thiết trong hoàn cảnh thuận lợi là sự tiết chế, còn đức tính cần thiết trong nghịch cảnh lại là sự ngoan cường”. Nhưng rất nhiều người “có nghìn tiền muốn vạn tiền, làm hoàng đế còn muốn làm tiên”. Vốn dĩ có thể sống một cách tiêu dao tự tại, rốt cuộc lại đánh mất bản thân mình.

    Rất nhiều người có thể sẽ hỏi rằng: “Biết cách tiết chế thì có lợi ích gì, đó không phải khiến con người mất đi sự theo đuổi cuộc sống và nhu cầu cá nhân sao?”. Lời này quả thật sai rồi!

    Cuộc sống rốt cuộc cần những gì? Chẳng hạn, khi bạn đói cần phải ăn, một bữa cơm ăn mười phần là no, nếu bạn chỉ ăn bảy phần, đó chính là tiết chế; có thể ăn mười phần là no, mà bạn lại ăn hai mươi phần, đó là sự mất kiểm soát dục vọng, hay còn gọi là tham lam.

    Những người thực sự hiểu về chăm sóc sức khỏe đều biết rằng ăn đến sáu hay bảy mươi phần trăm là tốt nhất cho cơ thể. Nếu như thường xuyên ăn uống vô tội vạ đồng nghĩa với tự sát. Hoa chết do tưới nhiều nước, cá chết vì ăn quá no.

    Trên thế gian vạn vật đều tuân theo một quy luật tiết chế tự nhiên: Mọi tài nguyên trên trái đất này đều có hạn, khi lấy phải có mức độ, khi dùng thì phải tiết kiệm, như vậy mới đáp ứng được nhu cầu của nhân loại. Nếu lấy mà vô độ, dùng lại phung phí, thì mọi tài nguyên trên trái đất này cũng sẽ biến mất.

    Đối với ẩm thực mà nói, tiết chế chính là cân bằng nhu cầu của bản thân. Đối với cuộc sống mà nói, tiết chế chính là cân bằng tinh thần của bản thân.

    Có một câu chuyện thế này: Trước khi thuyền trưởng Harry bàn giao công ty cho con trai 23 tuổi, ông đưa con trai đến sòng bạc, cho con trai 2.000 đô, yêu cầu con trai dù thế nào cũng không được thua hết tiền.

    Nhưng người con trai không khống chế được lòng tham, thua thì muốn gỡ vốn, thắng lại càng muốn thắng nhiều hơn, cuối cùng đã thua hết số tiền mà người cha đưa cho.

    Sau đó Harry con đã đúc kết ra bài học kinh nghiệm, thắng thua đều kiểm soát ở mức 10%. Lúc này, Harry con bất ngờ nhận được tin tức bổ nhiệm, vô cùng ngạc nhiên hỏi cha: “Con vẫn chưa hiểu về công việc kinh doanh của công ty”.

    Harry cha mặt ung dung nói: “Kinh doanh chỉ là chuyện nhỏ. Thế giới nhiều người thất bại, không phải vì không biết kinh doanh, mà là không khống chế được cảm xúc và dục vọng của bản thân”. Harry cha muốn đưa con đến sòng bạc để bồi dưỡng năng lực cho con trai – năng lực tiết chế dục vọng.

    Lời nói chí lý của Harry cha nhiều năm về trước, không ngờ đến nay lại ứng nghiệm với Lưu Lập Vinh chủ tịch của hãng điện thoại Gionee. Vài ngày trước bản tin tài chính đưa tin, chủ tịch Gionee đã thua hơn một tỷ Nhân dân tệ, trước đó có tin đồn rằng ông thua khoảng 10 tỷ Nhân dân tệ, khiến công ty đứng bên bờ vực phá sản, giá trị thương hiệu giảm mạnh, có thể vượt qua cửa ải này hay không, vẫn còn là một ẩn số.

    Đây là một bằng chứng phản diện điển hình, khi một vị CEO không thể khống chế được dục vọng, đẩy công ty lâm vào khủng hoảng. Dục vọng của chúng ta giống như ga xe, tiết chế giống như phanh xe, nếu như một chiếc xe chỉ có ga xe mà không có phanh xe, thì hậu quả là xe hỏng người chết.

    Cũng giống như vậy nếu một người chỉ có dục vọng, không có tiết chế, cuối cùng rất khó tưởng tượng anh ta sẽ điên cuồng đến mức nào, có lẽ người này sẽ là tai họa của nhân loại, Adolf Hitler là một ví dụ.

    Nhà sử học Hy Lạp cổ đại Herodotus từng nói rằng:“Thượng đế muốn khiến thứ gì diệt vong, trước tiên phải khiến thứ đó phát điên”
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

Trang 49 / 83 Đầu tiênĐầu tiên ... 39474849505159 ... Cuối cùngCuối cùng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Quy định

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •