Trang 32 / 83 Đầu tiênĐầu tiên ... 2230313233344282 ... Cuối cùngCuối cùng
Hiển thị kết quả từ 311 đến 320 / 825

Chủ đề: Sống chậm một chút, hoài niệm một chút, vài lời, vài điều gửi gắm, xẻ chia ...

  1. #311
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Free time 2 by kachikun, on Flickr

    "Nhà văn Đài Loan – Lâm Thanh Huyền hồi còn là học sinh cấp hai, học lực và hạnh kiểm của ông đều là xếp loại kém, còn nhớ ông có hai lần mắc lỗi nghiêm trọng và hai lần lỗi nhẹ, cho nên đã bị lưu ban, thậm chí còn bị đuổi ra khỏi ký túc xá của trường.

    Rất nhiều thầy cô đã không còn hi vọng gì vào ông, nhưng thầy giáo dạy văn Vương Vũ Thương lại không hề ghét bỏ ông, thường hay đưa ông về nhà ăn cơm, khi thầy bận việc phải nghỉ, còn bảo Lâm Thanh Huyền mang bài lên lớp cho các bạn.
    Thầy giáo Vương nói với Lâm Thanh Huyền rằng: “Thầy đã dạy học 50 năm, liếc mắt đã nhận thấy con là một học sinh có tài năng”.

    Những lời nói này đã khiến cho Lâm Thanh Huyền vô cùng cảm động và bị chấn động sâu sắc trong lòng. Để không phụ lòng nỗi khổ tâm của thầy giáo, ông từ đó về sau nỗ lực cố gắng, quyết tâm làm một người có ích cho xã hội.

    Quả nhiên, mấy năm sau, Lâm Thanh Huyền đã trở thành một phóng viên, trong một bài báo viết về tên tội phạm trộm cắp, ông cảm thấy tên trộm này có một tư duy rất tinh tế, thủ pháp gây án rất tinh vi tỉ mỉ, sau cùng không kìm được lòng mình ông đã viết ra rằng: “Một tên trộm với tư duy tinh tường, thủ pháp khéo léo và một tác phong đặc biệt như vậy, nếu hắn làm bất luận việc gì cũng sẽ đều có thành tựu”.

    Ông không từng nghĩ, một câu nói vô tình chỉ thuận tiện mà nói ra như vậy, lại ảnh hưởng đến cuộc đời của một thanh niên. Hai mươi năm sau, tên trộm năm đó đã lột xác, hắn đã làm lại từ đầu, trở thành một vị chủ doanh nghiệp có chút tiếng tăm.

    Trong một lần bất ngờ gặp Lâm Thanh Huyền, ông chủ doanh nghiệp này đã chân thành nói: “Bài viết đặc biệt của Lâm tiên sinh ngày đó đã thắp sáng lên điểm mù trong cuộc đời tôi, nó khiến tôi nghĩ rằng, ngoài việc làm tên trộm ra, tôi còn có thể làm được việc đúng đắn."
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  2. #312
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Sen by kachikun, on Flickr

    "Kẻ vô nhiễm như chiếc lá sen, không để bất kỳ một giọt sương đêm nào thấm lạnh lòng mình.
    Giải thoát.

    Kẻ mạnh mẽ sâu sắc để có thể tháo gỡ hết những rắc rối mà cuộc sống quấn lên kiếp người.
    Tự tại.

    Kẻ như người đã đến đích sau khi đi qua hết một chặng đường rất dài, với quá nhiều khó khăn; kẻ đó đủ bình thản để đối mặt với mọi thứ, không còn lo sợ điều gì nữa.
    Mạnh mẽ.

    Một người đã đủ sức vượt biển, đã đặt chân đến được bờ bên kia của Đại Dương, thì làm gì còn lo sợ những nông sâu trong cuộc sống.

    Một người đã biết cách tựa vào sự cô độc của mình để đứng thì những xô bồ của cuộc đời làm sao xô ngã họ được."
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  3. #313
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Nắng by kachikun, on Flickr

    "Sẽ không ai giúp bạn được cả đời, cho nên bạn nhất định phải một lòng phấn đấu. Học cách sống là chính mình, ưu nhã buông bỏ tất cả những gì không thuộc về bạn.

    Đừng quá nhớ nhung quá khứ, bởi nó sẽ khiến bạn đau buồn. Cũng đừng quá nghĩ ngợi tương lai, bởi nó sẽ làm bạn sợ hãi.

    Hãy dùng nụ cười để sống cho hiện tại, nó chắc chắn sẽ đem lại niềm vui.

    Cuộc sống này nhiều khi cũng thật kì quái, bạn rất dễ dàng quên đi điều mình muốn nhớ, nhưng lại chẳng dễ gì quên đi điều mình muốn quên."
    Được sửa bởi lionheart19239 lúc 10:56 AM ngày 20-12-2018
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  4. #314
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Hạnh phúc giản đơn by kachikun, on Flickr

    “Trong tình yêu, chúng ta nói nhiều đến lãng mạn, nồng nàn. Nhưng cái giữ ta lâu bền nhất với tình yêu và người yêu, thực ra lại là cảm giác an toàn. Có được cảm giác an toàn, chúng ta mới nghĩ được đến tương lai, đến đường dài, đến một mái nhà.
    Trong tâm phải có bờ thì mới có thuyền, có bến, mới có ngày mai."
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  5. #315
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Niềm tin về tôn giáo. by kachikun, on Flickr

    Lời giảng hơn hai ngàn sáu trăm năm vẫn văng vẳng cho những ai đang kiếm tìm :
    "Ta không cứu ai, hãy dùng pháp của ta mà tự định đoạt đời mình".
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  6. #316
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Trong phòng tối by kachikun, on Flickr

    Người mạnh mẽ thực sự, không phải đi chinh phục được thứ gì, mà là có thể chịu đựng được thứ gì.
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  7. #317
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Hoạ sỹ 5 by kachikun, on Flickr

    Người khác nhìn thấy bạn đến trưa mới thức dậy, nhưng họ không biết rằng gần sáng bạn mới ngủ.

    Người khác chê cười bạn chỉ biết dệt mộng nhưng không nhìn thấy quyết tâm của bạn.

    Người khác nhìn thấy bạn công thành danh toại nhưng không biết rằng bạn đã phải cố gắng như thế nào mới có được.

    Người khác nhìn thấy bạn lúc nào cũng cười nói vui vẻ, nhưng họ không biết rằng trong đêm tối bạn khổ sở biết bao.

    Bạn phải thật sự thật sự rất cố gắng mới có thể nhìn bề ngoài trông có vẻ rất ung dung, thoải mái, như loài vịt khi bơi trông có vẻ rất ung dung thư thái nhưng thực sự duới mặt nước kia là đôi chân vẫy đạp không ngừng nghỉ... luôn nở nụ cười trên môi nhưng hãy nhớ mọi điều sẽ chỉ tốt đẹp nếu bạn cố gắng thật nhiều
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  8. #318
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Chở con đi học về by kachikun, on Flickr

    Vợ của anh vì một lý do ngoài ý muốn đã qua đời được 4 năm, anh vì không có cách nào có thể chăm sóc được con nên cảm thấy chán nản và mệt mỏi.

    Một buổi tối khi anh trở về nhà, vì quá mệt mỏi nên anh chỉ chào hỏi đứa con ngắn gọn và không muốn ăn cơm, cởi xong bộ quần áo liền lên giường nằm. Đúng lúc đó, ầm một tiếng, bát mì tôm làm bẩn hết chăn và ga trải giường, hóa ra trong chăn có một bát mì tôm. “Cái thằng ranh con này”, anh ta liền vớ một chiếc móc quần áo chạy ra ngoài đánh cho đứa con trai đang ngồi chơi một trận.

    Đứa con trai vừa khóc vừa nói:

    - Cơm sáng đã ăn hết rồi, đến tối con chưa thấy bố về thấy đói bụng nên đi tìm đồ ăn, con tìm thấy mì tôm trong tủ bếp, muốn nấu mì tôm ăn nhưng bố dặn không được tùy tiện dùng bếp gas nên con lấy nước nóng từ trong vòi tắm pha mì tôm, con pha một bát ăn, còn một bát để phần bố. Sợ mì tôm bị nguội nên con mang vào giường ủ trong chăn đợi bố về ăn cho nóng. Con mải chơi đồ chơi mới mượn được của bạn nên khi bố về đã quên không nói với bố.

    Anh không muốn đứa con thấy mình khóc nên vội vã vào nhà vệ sinh, mở vòi nước và khóc. Khi đã ổn định tinh thần, anh mở cửa phòng con trai và nhìn thấy đứa con trai trong bộ quần áo ngủ, nước mắt giàn giụa và tay đang cầm bức hình của mẹ nó.

    Từ đó trở đi, anh chăm sóc con trai tận tâm hơn, chu đáo hơn, khi con trai mới vào học cấp I, anh đánh con một trận nữa. Hôm đó, thầy giáo gọi điện về nhà báo con anh không đi học, anh lập tức xin nghỉ về nhà, chạy đi tìm con khắp nơi, sau vài tiếng đồng hồ đi tìm anh đến một cửa hàng bán văn phòng phẩm nhìn thấy đứa con đang đứng trước một đồ chơi điện tử, thế là anh tức giận đánh con, đứa con không một lời giải thích, chỉ nói “Con xin lỗi”.

    Một năm sau, anh nhận được điện thoại từ bưu điện, nói con trai anh đã bỏ một loạt các bức thư không viết địa chỉ vào hòm thư, cuối năm là lức bưu điện bận rộn nhất nên điều này gây ra rất nhiều khó khăn cho họ. Anh lập tức đến bưu điện, mang những bức thư đó về ném trước mặt con trai nói:

    - Sao mày lại làm những trò tai quái thế này hả?

    Thằng bé vừa khóc vừa trả lời:

    - Đây là những bức thư con gửi cho mẹ.

    Mắt anh cay cay hỏi con:

    - Thế sao một lúc gửi nhiều thư như vậy?

    - Trước đây con còn thấp nên không bỏ thư vào hòm thư được, bây giờ con lớn có thể bỏ thư vào được rồi nên con mang gửi hết những bức thư con viết từ trước đến giờ.

    Anh nghe xong, tâm trạng rối bời không biết nói gì với con. Một lát sau anh nói:

    - Mẹ con giờ ở trên thiên đàng, sau này con viết thư xong, hãy đốt nó đi thì có thể gửi thư cho mẹ được đấy.

    Đợi đứa con ngủ, anh mở những bức thư đó xem đứa con muốn nói gì với mẹ, trong đó có một bức thư khiến anh vô cùng xúc động.

    “Mẹ thân yêu của con: Con nhớ mẹ lắm! Mẹ ơi, hôm nay ở trường con có một tiết mục mẹ cùng con biểu diễn, nhưng vì con không có mẹ nên con không tham gia, con cũng không nói cho bố biết vì sợ bố sẽ nhớ mẹ. Thế là bố đi khắp nơi tìm con, nhưng con muốn bố nhìn thấy con giống như đang đi chơi nên con đã cố ý đứng trước một đồ chơi điện tử. Tuy bố đã mắng con nhưng con đã kiên quyết không nói cho bố biết vì sao. Mẹ ơi, con ngày nào cũng thấy bố đứng trước ảnh mẹ ngắm rất lâu, con nghĩ bố cũng như con rất nhớ mẹ đấy!

    Mẹ ơi, con đã sắp quên giọng nói của mẹ rồi, con xin mẹ trong giấc mơ của con hãy để con được gặp mẹ một lần được không, để con nhìn thấy khuôn mặt của mẹ, nghe thấy giọng nói của mẹ, được không mẹ?

    Con nghe mọi người bảo nếu ôm bức ảnh của người mình nhớ vào lòng rồi đi ngủ thì sẽ mơ thấy người đó, nhưng mà mẹ ơi, vì sao con tối nào cũng làm như thế mà trong giấc mơ của con vẫn không gặp được mẹ?”

    Đọc xong bức thư, anh ôm con òa khóc.
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  9. #319
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Trống rỗng by kachikun, on Flickr

    Có đôi khi chẳng muốn làm gì cả, đến sở thích hay thói quen cũng chỉ là cầm lên và để đấy, ngẫm về những thứ đã qua.
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  10. #320
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Đang sống chậm, chậm.

    Free time 5 by kachikun, on Flickr
    Được sửa bởi lionheart19239 lúc 10:57 AM ngày 20-12-2018
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

Trang 32 / 83 Đầu tiênĐầu tiên ... 2230313233344282 ... Cuối cùngCuối cùng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Quy định

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •