Trang 28 / 83 Đầu tiênĐầu tiên ... 1826272829303878 ... Cuối cùngCuối cùng
Hiển thị kết quả từ 271 đến 280 / 825

Chủ đề: Sống chậm một chút, hoài niệm một chút, vài lời, vài điều gửi gắm, xẻ chia ...

  1. #271
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Ván cờ thời gian by kachikun, on Flickr

    Xem đánh cờ vây

    Ngày nhàn, địch thủ bỗng gặp nhau
    Vui trong quýt đấu khác gì đâu
    Mới ngỡ ánh sao rơi chằng chịt
    Bỗng nghe mưa đá vỡ lao xao
    Dọc ngang nằm khớp vòng trời đất
    Thắng bại đua công chiếm đất nhau
    Muôn việc như cờ nên tính trước
    Xưa nay thế cục biến muôn màu.

    _____o0o_____

    Vô đề

    Những triết lí nằm trên ngón tay
    Những ngón tay chạm vào vũ trụ
    Tôi không có ý định kể cho bạn nghe một triết lí nào đâu
    Chúng đã có quá nhiều

    Tôi chỉ muốn đi tìm
    Nước đi thần thánh
    Không phải nước đi giành được sente
    Hay nối về một đám quân đã chết
    Không phải nước đi đánh bại đối phương
    Xoay chuyển ván cờ

    Đó chỉ là nước đi kết nối tâm hồn
    Nếu bạn biết được nước đi như vậy
    Xin hãy giữ hộ tôi.

    Những nuối tiếc nằm trên ngón tay
    Điều nuối tiếc nhất của con người là những ảo tưởng
    về sức mạnh
    và sự tham lam
    Những đám quân thế cờ vững chắc
    Và potential territories

    Họ sẵn sàng đổi đi
    Để lấy về những nước đi
    họ chưa hề nhìn thấy
    Hãy ngồi xuống đây yên lặng cùng tôi
    Chúng ta chỉ có 1 ít quân cờ
    1 ít đất đai
    1 nước cờ nóng vội
    Hãy chầm chậm bước
    Dù có chạy nhanh đến đâu
    Thì những đám quân cũng không thoát được
    cái bóng của chính mình

    Những khát vọng nằm trên ngón tay
    Bạn có thể thất bại ngày hôm nay
    Nhưng còn biết bao ván cờ đang chờ bạn phía trước
    bạn không thể đón trước được tương lai

    Thế mà tương lai lại nằm ở hôm nay
    Và hôm nay. Tôi tin. Chúng ta chưa hề bỏ cuộc

    Những người bạn nằm trong trái tim
    Lí do để tôi yêu cờ vây
    Đơn giản
    Bởi vì

    Những quân cờ nhỏ bé
    luôn nắm chặt tay nhau…
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  2. #272
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Góc nhìn của kẻ săn mồi by kachikun, on Flickr

    "Cá mập thì quây quần dưới đáy sâu. Cá lòng tong thì nhao nhao trên mặt nước, cạnh tranh khốc liệt việc đớp bọt.
    Khoe quần áo, khoe tiền bạc, bàn chuyện ca sĩ này diễn viên kia, bình luận tò mò người này người kia là ai, …chỉ có ở đám lòng tong.
    Đám cá lớn sống im lặng..
    Sông càng sâu càng tĩnh lặng. Lúa càng chín càng cúi đầu"
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  3. #273
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    snapshot by kachikun, on Flickr

    “Tuổi trẻ bạn làm gì?

    Có người dốc hết lòng để yêu một người rồi được đáp trả bởi nụ cười hạnh phúc; cũng có người sống vật vã, đau khổ khi chỉ bước qua một mối tình.

    Có người vùi đầu nơi công sở, ôm mộng quyền lực được phục tùng bởi kẻ khác; cũng có người than vãn, chán chường mãi nhưng chả bao giờ dứt ra được công việc họ nghĩ là vô vị.

    Có người tiêu sạch tiền tiết kiệm để trải nghiệm, vì với họ đi để học; nhưng có người lại thích đọc để biết.

    Những năm tháng thanh xuân, bạn đang muốn dùng hết chúng để tiêu vào việc gì?

    Mình có những người bạn sống với những mục đích khác nhau, đến khi gặp nhau lại tạo nên những sắc màu đối lập. Cuộc sống này chẳng ai hoàn hảo trong mắt ai, cũng chẳng ai giỏi tất thảy và cũng chẳng dở toàn tập. Vậy nên, cứ mở mắt ra một ngày, thấy mình đang sống, ngại gì mà không thử sống cho từng mục đích ở từng thời điểm.
    Quan trọng chẳng phải bạn đang làm gì, mà là bạn đang làm vì ai?”

    Tình yêu của những năm tháng trưởng thành không bao giờ giống với thời vụng dại. Bởi vì sao cậu biết không?!
    Bởi vì tuổi trẻ đôi lúc chúng ta có thể yêu sai người. Vì lúc đó chúng ta còn niềm tin, còn hi vọng, còn dám bất chấp để yêu một người, mặc dù đôi lúc điều đó đồng nghĩa với việc đi ngược lại sự phản đối của cha mẹ, của người thân, bạn bè, của hàng ngàn lý do sai, chúng ta vẫn nguyện đánh đổi để giữ lấy tình yêu đó. Và vì lúc đó chúng ta chưa biết đến hai từ thất vọng…
    Năm tháng tuổi trẻ qua rồi chúng ta nhận ra, thực ra rất nhiều lúc chúng ta hi sinh, đánh đổi vì thứ gọi là “tình yêu", đến cuối cùng cũng không có được kết quả như chúng ta mong muốn. Chúng ta không còn muốn bất chấp, không còn dám đánh cược. Chỉ đơn thuần hi vọng tình yêu của mình sẽ được gia đình chúc phúc, hi vọng mọi người xung quanh đều vui vẻ, chúng ta yêu, nhưng tình yêu đó chẳng thể nào nguyện vẹn như lúc tuổi trẻ nữa.

    Đôi lúc, ta chẳng cần một người nào đó ở bên cạnh để khuyên răn, ta chỉ cần một ai đó có thể ngồi yên lặng với ta và nhìn ngắm đường phố, để nỗi buồn trôi tuột qua không hề níu giữ, thế thôi. Trong cuộc sống, có những sự giao tiếp không nhất thiết phải bằng lời nói, mà khi ấy, sự đồng cảm đã ở trong trái tim mất rồi.
    Đôi lúc, ta cần lắm một tình yêu, vừa đủ để yêu, vừa đủ để thương, vừa đủ để nâng đỡ và làm xoa dịu đi những vết cứa khó nhọc của cuộc sống. Dù ta biết, dòng đời có thể trôi nhanh, dù tình yêu không là mãi mãi, dù rằng chỉ đuổi với theo một hình bóng hoang đường, ta vẫn muốn được yêu, chỉ một lần…
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  4. #274
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    cúc họa mi p2 3 by kachikun, on Flickr

    Khi bạn 20 tuổi, bạn có thể mua được món đồ chơi mà năm 10 tuổi bạn không thể mua được, nhưng đã không còn cảm giác vui sướng như hồi đó nữa!

    Khi 30 tuổi, bạn đã đủ dũng cảm để theo đuổi cô gái mà năm 20 tuổi bạn không dám theo đuổi, nhưng cô gái ấy đã thành vợ người ta được nhiều năm rồi…

    Khi bạn 40 tuổi, bạn muốn tiếp tục mối quan hệ với đám bạn năm 30 tuổi bạn trót bỏ quên, nhưng chợt nhận ra đã mất liên lạc nhiều năm lắm rồi.

    Khi bạn 50 tuổi, bạn làm ra nhiều tiền như bạn mong muốn lúc 40 tuổi, nhưng chợt nhận ra sức khoẻ đã không còn như trước…
    Cuộc đời là vậy đấy, bỏ lỡ rồi thì không tìm lại được đâu.

    Có những chuyện, bây giờ không làm, sau này có muốn cũng không làm được...
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  5. #275
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Bao lâu rồi không nhìn thấy em nó by kachikun, on Flickr

    Trên đường về nhà hôm qua, tôi bật đài trên xe ô tô để nghe bản tin Chicago. Tôi nhận ra ngay rằng giọng của phát ngôn viên nghe rất buồn. Một vụ tai nạn máy bay đã xảy ra ở phía bắc Chicago. Và Bob Collins, phát ngôn viên của bản tin buổi sáng đã mất trong vụ tai nạn!

    Tối hôm đó, tôi lại nghe đài, tưởng nhớ con người được rất nhiều người yêu quý ấy. Trên đài, họ kể rất nhiều câu chuyện về cuộc đời của Bob, mô tả ông như một người bạn hoàn hảo, một người đã sống vì mọi người. Tôi càng nghe những câu chuyện về việc Bob có ảnh hưởng đến những người xung quanh ông như thế nào, tôi càng cảm thấy chán nản. Tại sao?

    Bởi vì tôi muốn biết, tại sao con người chúng ta luôn chờ đến lúc ai đó mất đi, trước khi chúng ta nói là chúng ta yêu quý họ đến mức nào! Tại sao chúng ta cứ chờ đến lúc họ không nghe được nữa, trước khi chúng ta nói cho họ biết rằng họ có ý nghĩa với chúng ta ra sao? Tại sao chúng ta luôn phải chờ đến lúc mọi việc đã quá muộn, trước khi chúng ta nhắc đến những phẩm chất tốt của một con người? Tại sao chúng ta lại ca ngợi hết lời một ai đó sau khi họ đã đi tới cõi vĩnh hằng? Lúc đó thì còn có ích gì nữa?

    Chúng ta kể lại những kỷ niệm, và chúng ta cười, khóc, nhớ về cuộc đời của người đã khuất. Đúng, điều đó giúp chúng ta vượt qua được nỗi đau khổ mất đi một người có ý nghĩa quan trọng, đặc biệt với chúng ta. Nhưng khi chúng ta trìu mến nhớ lại về con người đó, những hồi tưởng và lời nói của chúng ta đều ko thể đến tai con người cần được nghe nhất!

    Giá như con người được nghe những câu chuyện và biết được rằng họ đã làm được điều gì đó cho người khác. Và tất cả những điều đó phải xảy ra trước khi người đó đi vào cõi hư vô. Và khi giây phút cuối cùng của người đó đến, chúng có thể nói lời từ biệt, và biết rằng họ chắc chắn hiểu, là mọi người luôn yêu thương họ.
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  6. #276
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Ai cũng có tài năng như thiên lý mã, nhưng không phải ai cũng là Bá Nhạc. by kachikun, on Flickr

    Bá Nhạc vốn là người say mê ngựa, vườn nhà rộng rãi nên ông cho xây dựng rất nhiều chuồng ngựa rồi đi tìm kiếm những chú ngựa ông cho là tốt về nuôi, có khi trong nhà đến vài chục con. Để chăm sóc chúng được tốt ông tìm hiểu đọc sách và đúc rút kinh nghiệm nên trở thành người am hiểu và đoán biết tướng ngựa rất giỏi. Chỉ thông qua ngoại hình, vóc dáng, đầu, đuôi…ông có thể biết được đặc tính của ngựa để chăm sóc cho phù hợp. Trong đó Thiên Lý mã là một loài ngựa quý, hiếm nhưng không phải ai cũng phân biệt được giữa hàng trăm nghìn con ngựa. Thời đó, duy chỉ có Bá Nhạc là tinh tường, am hiểu hơn cả nên chỉ cần thoạt nhìn ông sẽ nhận ra ngay.

    Thiên Lý mã, cứ mỗi lần cho ăn phải cấp cho nó một thạch (3) thóc mới vừa đủ no. Song chủ ngựa vốn không biết mỗi lần nó cần ăn bao nhiêu, vẫn cứ theo tiêu chuẩn ngựa thường. Bởi thế, Thiên Lý mã dù có sức chạy xa nghìn dặm, mà chỉ vì ăn chẳng đủ no, sức không được sung, so với ngựa thường cũng chưa hơn được thì làm sao ngày ngày cứ bắt nó phải chạy suốt hàng ngàn dặm. Vì thế, chủ ngựa thường để hoài phí giống ngựa quý trong tay mà không hay biết, khi cho ăn không đủ no, làm không đúng cách nên Thiên Lý mã trở nên mờ nhạt trong đàn ngựa.

    Dịp đó, Chu Vương muốn tìm một con Thiên Lý mã để cưỡi, nghe tiếng Bá Nhạc trong dân gian đã lâu, cho người gọi đến nhờ tìm. Bá Nhạc đã không quản ngại đường xa, khó khăn lặn lội khắp nơi để tìm được con ngựa ưng ý cho Đế Vương. Ông mất nhiều thời gian và công sức nhưng vẫn không kiếm được con ngựa nào ưng ý dâng vua. Một hôm, Bá Nhạc đi gặp một con ngựa ký già bị người ta bắt kéo một xe muối lên núi Thái Hàng. Móng nó duỗi ra, đuôi cụp lại, thở phì phò đầu gối khuỵu lại, mồ hôi rỏ xuống đầm đìa. Giữa dốc nó thụt lùi, ráng đội càng xe lên nhưng không lên được nữa. Bá Nhạc trông thấy, xuống xe, ôm đầu nó mà khóc, cởi áo mà lau mồ hôi cho nó. Con ngựa như gặp được chủ nhân hiểu nó, nên cúi đầu xuống mà phì hơi, vươn cổ lên mà hí, tiếng hí động tới trời như tiếng kim tiếng thạch. Bá Nhạc thầm khẳng định rằng đây chính bảo mã ông cần tìm.
    Sau đó, vội vàng bỏ tiền mua ngựa và đem về thành dâng Chu Vương. Khi nhìn thấy con ngựa Nhạc nguyên đem về, vua tỏ vẻ nghi ngờ vì bộ dạng gày gò, nhưng ông khẳng định nếu cho ăn đúng với tiêu chuẩn và chăm sóc cẩn thận nó chính là Bảo mã thiên lý đi xa nghìn dặm mà vua cần tìm. Chu Vương lập tức giao nó cho người trông coi ngựa trong triều, dặn kỹ lưỡng phải chăm sóc đúng như lời Bá Nhạc nói. Quả đúng như “Thần tài soi Mã” nhận định, con ngựa sau đó hồi sức rất nhanh và có thể cưỡi ngày ngàn dặm, phi nước đại mà chân không lưu dấu. Sau đó chính Bảo mã này theo Chu Vương ra trận lập nhiều chiến công vang dội
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  7. #277
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Lựa chọn by kachikun, on Flickr

    "Bầu trời sẽ xanh trở lại, nhưng thời gian sẽ không quay trở lại. Nơi ấy sẽ vẫn thế, nhưng tuổi trẻ thì không. Cũng như chúng ta, có thể yêu một người trở lại, nhưng không phải là người của những năm tháng thanh xuân đó."
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  8. #278
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Vui một mình by kachikun, on Flickr

    "Một chữ tình duy trì thế giới, một chữ tài tô điểm càng khôn

    Ko ai là kẻ ác trong câu chuyện của họ.
    Chúng ta đều là người hùng trong câu chuyện của riêng mình"
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  9. #279
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Do you want kiss me? by kachikun, on Flickr

    Có phải nụ hôn đầu tiên của bạn bị đánh cắp bởi một tên cùng lớp xấu xa vào năm bạn 17 tuổi? Người ta thích bạn từ những ngày đầu tiên bước vào cấp ba, bối rối và ngại ngùng mãi cũng chỉ nói chuyện với nhau qua những lần ‘bất đắc dĩ’ trao đổi bài vở. Hôm nào hẳn là phải lấy hết rất nhiều can đảm và dũng cảm lắm mới chạy lại đưa cho một que kem hay vài viên kẹo nhỏ. Bạn luôn cho rằng đó là chuyện bình thường giữa bạn bè với nhau. Đối với bạn, người ấy cũng chỉ như những tên cùng lớp khác, giỏi toán dở văn, ngày ngày thích tranh đấu một trái bóng với mấy đứa bạn vào lúc trưa nắng oi bức. Một hôm, trời xui đất khiến thế nào, xô đẩy làm sao mà cả hai lại vô tình va phải nhau, môi của người ấy lướt nhẹ trên má bạn, hai cặp má đỏ ửng lên, xấu hổ không biết phải giấu đâu cho hết. Thế là từ hôm đó, bạn nhận ra rằng, tên đó chẳng phải là một tên cùng lớp bình thường nữa, hình như bạn có chút rung động mất rồi. Hóa ra, nụ hôn đầu tiên ấy lại đến vào lúc không ngờ đến và rồi ở cái thời khắc tươi đẹp và trong sáng nhất của tuổi trẻ, bạn biết tim mình đã lỗi mất một nhịp.

    Có phải nụ hôn đầu tiên của bạn đã đến vào một ngày trời trở gió năm bạn 19 tuổi? Người ấy là mối tình đầu của bạn, mọi thứ đối với bạn đều rất mới mẻ như một chân trời đầy màu sắc lấp lánh. Để kỉ niệm một tháng bên cạnh nhau, hai người đã cùng nhau đi xem phim và ăn bữa tối ở nơi yêu thích của cả hai rồi đến khi đưa bạn về, người ấy vờ có lời muốn thì thầm vào tai bạn khiến bạn cúi nhẹ người xuống và rồi người ấy nhẹ nhàng gửi đi một nụ hôn trên má bạn. Cuối cùng sau này người ta mới thú nhận rằng hôm đó dù rất tối thế mà vẫn thấy được cặp má bạn ửng đỏ lên, khuôn mặt cứ nghệch ra như thể bị bỏ bùa. Bạn cũng không kiềm được lòng mà bảo rằng nụ hôn đầu ấy khiến cả người của bạn tê cả đi, hẳn là người yêu đã trêu bạn đấy nhưng sao mà vừa ngọt ngào, lại vừa khiến bạn rung động đến mức… kì quặc đến thế chứ!

    Nụ hôn đầu, không phải là một nụ hôn đơn thuần mà nụ hôn đầu tiên chính là nụ hôn mà sau ngần ấy năm tháng trôi qua, bạn vẫn sẽ luôn bồi hồi khi nhớ lại, vẫn sẽ nhớ rõ như in người mình đã trao đi cái hôn đầu đời.
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

  10. #280
    Tham gia
    11-04-2011
    Bài viết
    2,648
    Cafe và nhạc Trịnh by kachikun, on Flickr

    Đời

    Cuộc đời hai chữ CÓ và KHÔNG
    Được mất hơn thua - ý tại lòng
    Một thoáng bay vèo khi nhắm mắt
    Có còn giữ được chút gì không?
    Kẻ săn tìm khoảnh khắc

Trang 28 / 83 Đầu tiênĐầu tiên ... 1826272829303878 ... Cuối cùngCuối cùng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Quy định

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •