Đúng là bạn có sơ hở về hợp đồng nên bạn phải chịu thiệt. Nếu trong hợp đồng đó có việc không được bán ảnh cho bên thứ ba thì họ không dám bán.
Trong tờ hợp đồng, bạn nên có kèm theo hình và mô tả (in dín vào các trang hợp đồng). Cho dù hình trên giấy không thể diễn tả bằng hình 100% view ở computer nhưng ít ra nó làm chứng bạn bán độc quyền cho tạp chí đó.
Để tiện, các magazine thường mua nhiều ảnh để layout nhiều mẫu và trình cho duyệt. Layout nào tốt thì được in.
Họ mua ảnh cũng tuỳ theo kiểu và mua từ rất nhiều nguồn.
Nguồn rẻ mạt: từ các công ty bán giùm ảnh (Royal Free - không độc quyền). Mua nguồn này thì ảnh không có độc quyền. Ảnh được đăng ở báo này cũng sẽ được in ở sách khác. Tuy không độc quyền nhưng rẻ. Người sử dụng hình phải credit (ghi rõ tác giả) người chụp.
Nguồn độc quyền: rất đắt và hợp đồng khá chặt chẽ. Người chụp giữ copyright nhưng không được bán tiếp, chỉ được trưng bày.
Nguồn đặt hàng: đặt người khác chụp thì càng đắt hơn. Đặt hàng có 2 dạng, dạng thuê mướn thì magazine giữ copyright và dạng người chụp giữ copyright.
Nguồn nào cũng có "end of user license" giữa bên sử dụng và bên cung cấp.
Lúc xưa khi chưa có digital, tôi thường chụp ăn công, tức là chụp xong giao nguyên cả mấy cuốn phim ngay tức khắc, chẳng cần giữ copyright.
Bỏ nghề gần 15 năm thì quên hết. Sau này tôi trở lại bán hình theo dạng royal free (1 tấm bán bao nhiêu lần cũng được và giữ copyright) với giá từ 3000 đồng VN đến 1 triệu đồng VN.
Hy vọng bạn lần sau có bản hợp đồng khá hơn.
Riêng về ảnh không sử dụng, tôi nghỉ họ không bán (chính thức) đi chỗ khác đâu ngoại trừ bị copy ăn cắp.
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)