THÁNG TƯ 30, 2014 BY INDIE GLORY
Tạm biệt nhé, Zuiko!
Đây là tấm hình nằm trong cuộn film cuối cùng tôi chụp bằng bộ máy Olympus yêu quý: body OM2-n MD & ống kính Zuiko 35 f2 MC.
mùa hè chiều thẳng đứng – film Kodak Gold 200
Trong số tất cả những loại máy film 35mm mà tôi từng sở hữu, thì bộ Olympus này là tôi thích sử dụng nhất. Phần tính tiện lợi dễ sử dụng, phần vì đa số sau khi chụp tráng scan ra đều có hình đẹp ưng ý, và tuyệt đối ổn định, chưa hỏng hóc bao giờ.
Body Olympus thì có lẽ không cần phải nói nhiều, khi mà rất nhiều trang đánh giá thiết bị đã xếp dòng OM của Olympus vào trong số những body máy film đáng sở hữu nhất. Bởi những đặc điểm: gọn nhẹ, thiết kế đẹp, thân thiện với người sử dụng và nhất là có hệ thống đo sáng TTL (through the lens – qua ống kính) rất ổn định, chính xác. Hệ thống đo sáng TTL trên dòng OM của Olympus bắt đầu từ OM-2 được Olympus quảng bá là hệ thống đo sáng trực tiếp nguồn sáng đi qua ống kính đầu tiên cho máy film 35mm trên thế giới.
Và quả thật từ lúc chụp với body OM2-n, chưa cuộn film nào của tôi bị đo sáng sai cả.
Ngoài việc sở hữu 1 body đầy đủ tính năng và đáng tin cậy, gọn nhẹ, đẹp đẽ như vậy, thì mục đích của đa số người chơi khi đến với Olympus là bởi vì cái danh tiếng: ‘Leica Châu Á’.
Thật ra cái danh tiếng này cũng chẳng biết xuất phát từ đâu, hay do các bác mê đắm Olympus ở Việt Nam đồn thổi mà thành. Tuy nhiên 1 thực tế đã được chứng minh đó là, các ống kính với tên gọi Zuiko của Olympus thật sự rất đáng chơi, đáng chụp.
Để có thể so sánh với Leica thì có lẽ là một chuyện tiếu lâm xa vời, nhưng trước hết đa số các ống kính Zuiko của Olympus được thiết kế nhỏ gọn, tinh xảo, một đặc điểm mà đa số các ống kính đến từ các hãng khác của Nhật đều không có.
Thêm nữa, chất lượng quang học và hình ảnh từ các ống kính thuộc dòng Zuiko này đều từ khá tốt cho đến rất tốt, tuỳ vào đời ống kính, series sản xuất và loại ống kính.
Tôi đã may mắn được trải nghiệm kha khá các ống Zuiko bao gồm: 55mm f1.2 G.Zuiko, 50 f1.4 MC, 28mm f2.8 MC, 28mm f2 MC, 135 f2.8 MC và 35 f2 MC.
Và ống kính cuối cùng mà tôi giữ lại cùng với body OM2-n là 35 f2 MC. Lý do là bởi, tiêu cự 35mm là tiêu cự vàng: không rộng quá, không hẹp quá, bao phủ từ các thể loại ảnh từ đường phố cho đến nhân vật, từ toàn cảnh cho đến đặc tả.
Bạn muốn mở khẩu xoá phông & bokeh lung linh: hãy chụp ở f2, dof rất đẹp, mịn màng, bokeh mượt mà, lung linh. Bạn muốn nét tất cả toàn cảnh và nổi khối? Hãy khép khẩu ở f5.6, chi tiết sẽ được thể hiện đầy đủ.
Và cái điều cuối cùng mà tôi muốn nói về Zuiko, sau một khoảng thời gian trải nghiệm chưa gọi là đủ lắm nhưng đã phải chia tay, đó là lần đầu tiên tôi cảm nhận được, chất ảnh riêng biệt của dòng ống kính này.
Đó là sự mềm mại. Ống kính Zuiko nét không căng, cứng như Carl Zeiss. Màu và tương phản cũng không sắc và rực rỡ. Nhưng chính sự mềm mại, uyển chuyển nhẹ nhàng, như chính cái tên Zuiko, là cái khiến nhiều người chơi phải mềm lòng, lưu luyến. Một chất ảnh rất đặc trưng và đặc biệt, của riêng những người nghệ nhân làm ống kính đến từ xứ sở hoa anh đào.
Phải nói rằng dù sao tôi cũng đã có đủ may mắn, để chụp được rất nhiều thứ với bộ máy nói trên, và trong một lần chụp 1 cuộn film rồi mang sang 1 lab nổi tiếng nhất Bangkok để tráng scan, tôi mới phát hiện ra chất ảnh đặc trưng đó của ống kính Zuiko.
Và như thế, với một người chơi film nghiệp dư như tôi, cũng đủ mãn nguyện rồi.
Tạm biệt nhé, Zuiko.