Có một bác trên một diễn đàn khác nói đại khái như sau: "không hiểu nổi tại sao lại có những người mua DSLR "pro" mà lại đem ra chụp JPEG".
Đọc những lời đó xong có một đôi điều thắc mắc:
1. Nếu đúng là như vậy thì mấy hãng sản xuất camera nó cần gì phải thi nhau tăng cường ba cái trò khử noise, Auto Lighting Optimizer, Adaptive D-Lighting ... vào máy "pro" làm gì cho mệt ?
2. Cũng tương tự luôn, đâu còn tồn tại khái niệm tông màu với "chất ảnh" nữa, cứ xài cùng một loại sensor thì kết quả là y chang nhau rồi còn gì. Xách cái file RAW ra tha hồ kéo tới kéo lui, "tô màu", cà mụn tùy theo sở thích của từng người.
3. Mà chắc gì tất cả dân "chuyên nghiệp" đều chỉ có xài RAW không thôi ? Cứ nhìn phe phóng viên chụp lia lịa khi họp báo thì biết ngay là không ít người dùng JPEG đâu. Hay là phe chuyên "sáng tác nghệ thuật", chụp ... "đám" thì mới chuyên RAW ?
Với cái trình còi của bản thân, thấy RAW quả là rất lợi hại khi chụp trong các điều kiện sáng phức tạp. Đổ vào PC xong rồi tha hồ nhẩn nha canh chỉnh chọn lựa lại nhiệt độ màu cho nó "vừa miệng". (Mấy cái vụ "kéo sáng cứu bồ" thì thực tình mà nói đã cầm cái máy pro, đi mần ăn mà thường xuyên phải "kéo bù" dăm ba stop thì chỉ có thể gọi là tay nghề quá yếu, không làm chủ được thiết bị mà thôi).
Qua mấy thắc mắc ở trên mới lẩn thẩn nghĩ: nếu chỉ dùng RAW không thôi thì có còn khái niệm "chất màu" của cái máy ảnh hay không ? Các chức năng chỉ ảnh hưởng lên file JPEG có giá trị đáng kể gì hay không ? Có "pro" nào ở đây vẫn thường dùng đến JPEG OOC hay không ? Dùng khi nào, tại sao ?