Vừa qua, vuphong cùng gia đình có qua Pakse (Lào) thăm thân nhân, nhân dịp chuyến đi, chia sẻ các bạn một vài hình ảnh về đất nước và con người tại đây.
(Bài viết có sử dụng một số nguồn từ internet)
Tỉnh Champasak thuộc miền nam Lào,. Đây là cửa ngõ vào Cao nguyên Bolovens. Trước đây, thành phố này là kinh đô của Vương quốc Champasak. Kể từ khi có cây cầu bắc qua sông Mekong nối liền với tỉnh Ubon Ratchathani của Thái Lan,
Tỉnh Champasak là một tỉnh lớn nằm ở phía tây nam Lào, giáp biên giới với Thái Lan và Campuchia. tọa lạc tại hợp lưu của hai con sông Xedone và sông Mekong. Các tỉnh lân cận với Champasak về phía bắc là Salavan, Xekong và Attopu, các tỉnh của Campuchia về phía nam là Stung Treng và Preah Vihear, tỉnh của Thái Lan về phía tây là Ubon Ratchathani.
Cách đây 1.400 năm về trước, Champasak đã là một lãnh địa hùng mạnh trong lưu vực Hạ sông Mekong. Từ thế kỷ I đến thế kỷ IX, Champasak là đất của vương quốc Funan và Chenla. Sau đó Champasak trở thành vùng đất tiền đồn của vương triều Khmer dưới thời Angkor rồi trở thành 1 trong 3 lãnh địa thuộc vương quốc Lane Xang. Năm 1946, vương quốc Lào ra đời và Champasak trở thành 1 tỉnh của vương quốc. Năm 1975 nhà nước CHDCND Lào ra đời và Champasak vẫn là 1 tỉnh dưới thể chế nhà nước mới.
Ngày nay Champasak là một trong 18 tỉnh và là tỉnh có diện tích lớn nhất của nước CHDCND Lào.
Pakse là thủ phủ của tỉnh Champasak, đây là một địa điểm có thương mại khá phát triển tại Nam Lào, lãnh sự quán VN đóng tại đây
Champasak sở hữu nhiều danh lam thắng cảnh như đền Wat Oum Muong, núi Phou Asa ở làng Khiatmong, làng dệt Saphai Veunexay, khu bảo tồn rừng Dong Hua Sao…
Khu Di sản văn hóa thế giới Wat Phu cách Pakse khoảng 45 km, nằm phía bắc sườn núi Kao. Wat Phu là một quần thể đền đài bằng đá và là một kỳ công kiến trúc, được xây dựng qua nhiều thế kỷ, sớm nhất vào khoảng thế kỷ VI – VIII và muộn nhất vào thế kỷ IX – XIII, dưới thời đế chế của người Khmer. UNESCO công nhận Wat Phu là Di sản văn hóa thế giới vào năm 2001. Khu đền đài mang phong cách kiến trúc Hindu giáo, thờ thần Shiva và lối kiến trúc này được xem là rất gần gũi với Di sản văn hóa thế giới Angkor Wat của nước láng giềng Campuchia.
Từ cửa khẩu Lao Bảo đi Pakse, đường đi khá tốt và vắng vẻ, chỉ nhìn thấy hầu như rừng và lác đác một vài nóc nhà sàn nhỏ, người Lào thường sinh sống ven theo các nguồn nước, không bám mặt đường như ở Việt Nam.
Cửa khẩu Lao Bảo nhìn từ phía Việt Nam
#1
#2
Những cánh đồng lúa ven đường khá đặc biệt, xen lẫn vào đó là những cây cao bóng mát
#3
Một ngã tư Pakse
#4
Phương tiện khá phổ biến tại đây, vuphong đã lang thang trên phố 20.000 kíp (khoảng 35.000 VND) một giờ trên phương tiện này
#5
Phật giáo giữ vị trí quan trọng trong tâm thức và đời sống của người Lào. Các lễ hội lớn quanh năm đều gắn liền với một truyền tích tôn giáo nào đó. Mỗi buổi sáng, các tăng sĩ xếp thành một hàng dài đi khất thực dọc các con đường chính.
Các ngôi chùa có kiến trúc mái uốn lượn, một màu thếp vàng rực rỡ. Người Lào hỏa thiêu di thể người chết, sau đó hốt xương và tro đặt vào những cái tháp nhỏ, gọi là vats và đặt quanh chùa. Hàng trăm cái vats như thế trở thành hàng rào của nhà chùa. Kiểu dáng của các vats đa dạng, trang trí sặc sỡ với nhiều màu sắc và kích thước khác nhau
#6
#7
#8
#9
#10
#11
#12
#13
Những vats
#14
#15