em cũng có suy nghĩ như các bác, nhưng đó là chuyện lâu lắm rồi, bây giờ, sau 5 năm cặp bồ và 2 năm cưới, em đã rút ra được một tí kinh nghiệm xương máu xin chia xẻ cùng các bác ạ . Mấy năm trước, hồi lúc mới quen gấu nhà em, em cũng làm đầy đủ bổn phận trong những ngày lễ phải gió này, sau này khi quen nhau lâu rồi, tự nhiên em lười và cố tình quên và cứ lờ di, gấu có giận mấy ngày thì em cũng mang cái mặt dầy tội nghiệp của em ra mà năn nỉ qua loa rồi gấu cũng bỏ qua, nhưng khi đã làm vợ rồi thì lại khác, tặng quà thì vợ chê là tốn tiền, sến, hày thậm chí là có lầm lỗi gì mới tặng quà
, nhưng mà không tặng là chết tươi con đười ươi nhé các bác, nên em mới nghiệm ra rằng, tặng cũng chết mà không tặng cũng chết, mà chết một cách đau khổ hơn, cho nên mấy năm gần đây em cứ tặng bừa cho xong, với lại tí quà cáp cho vợ cũng chẳng ăn thua gì với số tiên mình bỏ ra cho "thú vui vô bổ" "nguyên văn của gấu nhà em đấy" của mình . Năm nay em biết khôn hơn năm ngoái, cả tháng trước Valentine em có lên online lùng sục mọi nơi, mua được cho gấu một con Canon PnS ở bestbuy.com, để cho gấu muốn chụp choẹt gì thì làm, đừng đụng đến máy của em là được rồi, mỗi lần thấy gấu cầm đến máy của em thì em lòng dạ nó cứ xốn xang,
Thôi thì em có đôi lời tâm sự cùng các bác, các bác cứ làm đúng trách nhiệm và bổn phận cao cả của mình thì tất cả cùng vui, mà vợ vui thì đời mới vui,"happy wife = happy life" câu này đúng 100% nhá các bác, chúc các bác có một Valentine đầy ý nghĩa! "Tặng quà, đi ăn, xong rồi đi ụt"
!!!Chỉ có đàn ông mới mang lại hạnh phúc cho nhau!!!