Em đảm bao là ko ai vừa cả. hoa hậu thì chảnh , bác bv cũng tinh tươsng ah
Em đảm bao là ko ai vừa cả. hoa hậu thì chảnh , bác bv cũng tinh tươsng ah
Hôm rồi giời nhẹ lên cao.
Chả biết thế nào giời lại đổ mưa.
Một đoàn tì tạch sớm trưa.
Vài em hoa hậu da thừa bả vai.
Ngúng nguẩy đều bước một hai
Dắt díu cả đám hàng hai xông vào.
Bưu điện một toà nhà cao.
Vô tư toe toét lao xao cười đùa.
Nhóm nhiếp ảnh cũng vào hùa.
Nhấp nha nhấp nháy chẳng thua vịt đàn.
Bác bảo vệ dang tay ngang:
"Đi ra không chụp các nàng ở đây.
Cơ quan giao dịch suốt ngày
Cớ sao như vịt thế này là sao???"
"Bác bảo vệ thôi đi nào.
Anh em nhờ tí bác gào làm chi
Hoa hậu đẹp thế còn gì.
Em tranh thủ ... bắn tí ti thôi mà"....
"Không ra nhất quyết không ra.
Phóng sự, phóng xiếc, phóng ma... trò hề".
"Khôn hồn thì bác đi về
Nếu không hoa hậu trổ nghề... A lô".
Thế rồi biển hiệu phô tô.
Lấy luôn nhấp nháy một pô.. đứ đừ.
Bác bảo vệ chán bỏ xừ.
Đang hăng tiết vịt, bây giừ tính sao.
Có bắn tiếp nữa không nào
Cáu sườn... cả đám muốn gào điên lên.
Hoa hậu tuy chả xưng tên
Nhưng hết chịu nổi bèn thêm tiếng vào.
Thế là sôi máu cao trào.
Đôi bên toé lửa anh hào hả hê.
Thôi rồi ... chợt tỉnh cơn mê.
Ba năm kiếm củi, tung hê một giờ...
Vi đê ô quá bất ngờ
Tung ngay lên mạng không chờ thông qua.
Tiếng lành tiếng dữ bay xa.
Cả Làng Nhiếp ảnh nhà ta ngó vào.
Người nghìn rưỡi, kẻ một hào.
Cân đong đo đếm ra vào mấy hôm.
Có bác thì khá ôn tồn
Nhiều bác lồn xồn điên tiết lên gân...
Tất cả chỉ tại cái chân,
Dài lên đến nách, bất cần sợ ai.
Ngang nhiên cao hứng bi hài
Cái tài đi với cái tai một vần.
Chém cha cái nợ đồng nần.
Cái kiếp hoa hậu mười phân vẹn mười.
Hở ra là bị chê cười
Là nhai phải dép, nuốt tươi xương rồng.
Biết thế này cứ ở không
Chẳng thèm từ thiện, từ thông làm gì
Con mẹ cái kiếp ngu si
Tổ chức tổ chiếc lo đi lo về
Bây giờ dày mặt ê chề
Báo nào cũng chửi cũng chê như cùi
Lâu lâu gặp phải ngày xui
Cho nên mới khổ thân tui thế này
Ới Bác bảo vệ có hay!
Cho em lạy bác hai tay một hồi.
Hoa hậu lạy bảo vệ rồi
Mà như kiến đốt đứng ngồi không yên
Tưởng rằng mình được ưu tiên
Làm gì xả láng mặc phiền đến ai
Ngờ đâu bảo vệ... anh tài
Quyết không khoan nhượng một hai cấm liền
Thật ra là bác ấy hiền
Nếu lập biên bản sẽ phiền đến đâu.
Om xòm một toán lâu nhâu
Kẻ quay người chụp đóng đầu thất kinh.
Nhiếp ảnh là tìm cái xinh,
Cái hay, cái đẹp văn minh tôn thờ
Ai ơi đừng có bao giờ
Lố lăng, ngễu ngện, ất ơ ...bất cần
Vân vân rồi lại vân vân.....
Được sửa bởi nguyenbang65208 lúc 09:59 PM ngày 12-09-2011
Tôi yêu say đắm những miền đất tôi bước chân qua!!!
Tôi thấy topic này kết lại với bài thơ của bác nguyenbang65208 là hay nhất rồi.
Cám ơn các bác.
Phó nháy.
My Gallery
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)