Trang 9 / 25 Đầu tiênĐầu tiên ... 789101119 ... Cuối cùngCuối cùng
Hiển thị kết quả từ 81 đến 90 / 249

Chủ đề: Cái khó của người Việt ở nước ngoài

  1. #81
    Tham gia
    05-05-2012
    Location
    Hoa Cầy
    Bài viết
    198
    Quote Được gửi bởi accord2013 View Post
    Mình cũng định mở 1 cái thread nói về những thành công và thất bại của người việt ở hải ngoại ,thành công thì dể nói rồi ,cái khó là nói về những thất bại .Mình có chụp một số hình những người VN homeless ngủ bờ ngủ bụi ,xin ăn,hát dạo quanh những chợ VN ở o.c , ....mà không dám đưa lên ,vì không biết như vậy có vi phạm đời tư không ,và mình cũng không muốn gây tranh luận vô ích .Lại mang tiếng bêu xấu đồng bào mình ,nên thôi ,cho nó lành.
    Theo tôi bạn rất nên và mạnh dạn đưa ra quan điểm của mình, dù cho có trái với ý người khác. Vì đó là một phép thử với chính bạn (có đủ can đảm và chấp nhận "trả giá" cho những giá trị tự do ngôn luận, tự do dân chủ mà mình yêu quí và trân trọng hay không), và một cách giúp cho topic phong phú, đa dạng hơn thay vì chỉ vỗ tay "tung hô" theo một hướng.

    Việc chụp ảnh đời thường là ý tưởng rất hay, một bức ảnh bằng ngàn lời nói.

    Bạn có hai cách, theo tôi

    Cách thứ nhất:

    - Khi chụp ảnh xin phép họ trước, in sẵn tờ giấy "model release", nói rõ mục đích bạn muốn chụp, mục đích sử dụng và đưa họ ký vào. Sau đó bạn quét hình (scan) bản model release + ảnh và gửi cho admin trước khi đăng ảnh vào topic.

    Cách thứ hai: Khi chụp đứng ở khu vực công cộng, chụp toàn cảnh sinh hoạt, không zoom cận cảnh vào một đối tượng/chụp một đối tượng duy nhất. Với những ảnh này bạn không cần model release (các bạn ảnh của tôi họ gọi là loại ảnh "editorial"). Ví dụ như khi bạn chụp lễ hội, chụp quang cảnh sinh hoạt ngoài phố v.v..

    Khi đăng ảnh, cách lịch sự nhất và nhằm tránh gây "shock" cho bất cứ ai không muốn xem/biết rồi nhưng vẫn không muốn tin, bạn để ảnh dưới dạng link. Như vậy mình giúp cho họ thêm quyền lựa chọn: xem hoặc không xem. Ai thích xem thì bấm vào link, không bắt buộc người khác phải xem.

    Chẳng hạn như link này, có thể giúp mình thấy thêm về việc "có trẻ em nghèo khó, phải đi lượm rác kiếm sống ở Mỹ" hay không.

    Link có trên 74 ngàn người xem.

    Phần âm nhạc khá hay. Ảnh đen trắng với nhiều góc chụp ấn tượng, có thể học hỏi.

    Photo Documentary of the 1.4 Million Homeless Children plight in America
    Homeless Children in America
    h ttp://www.youtube.com/watch?v=oSaIMMetVUI
    When you talk, you repeat what you already know. When you listen, you often learn something

  2. #82
    Tham gia
    17-02-2006
    Bài viết
    7,235
    Quote Được gửi bởi brian huynh View Post
    E nghĩ chính phủ Mỹ tôn trọng quyền tự do cá nhân tuyệt đối và tạo điều kiện phát triển tối đa và công bằng cho mọi người dân. Đổi lại họ giáo dục và chế tài nghiêm minh để buộc người dân phải biết tôn trọng kỷ cương và đặt luật pháp lên trên hết trong mọi sinh hoạt của mình. Chính vì vậy mà xã hội Mỹ tự do mà không loạn. Người dân Mỹ dù là nhập cư từ nhiều quốc gia, châu lục khác nhau, dù có thể còn bất đồng chính kiến về tôn giáo hay chính trị nhưng họ vẫn tự giác cầm súng bảo vệ nước Mỹ vì họ thấy rằng chính quyền ở đây bảo vệ và tôn trọng quyền con người của họ. Điều này ở quê hương thực sự của họ đôi khi còn chưa có. Tầm hiểu biết nông cạn, e hiểu như vậy, không biết có đúng không?
    Bạn brian

    1. Trước khi mình trả lời, vì đã sang trang khác, các bạn đọc lại câu hỏi của anh minhnhut ở ngay trang trước nhe các bạn để hiểu câu trả lời của bạn brian.

    2. Mình giúp cho bạn brian trả lời đúng hơn câu hỏi nhe bạn. Vì xã hội nó dựa trên nền tảng luật pháp cho nên bất cứ một luật sư nào họ đều cũng học qua việc quản lý nhà nước bằng luật pháp. Cho nên tất cả bọn họ đều có thể giải thích cho bạn về cách điều hành nhà nước bằng pháp luật.

    3. Bạn nói chính xác ở mặt thượng tôn pháp luật và sự bình đẳng trong luật pháp. Tất cả xã hội phát triển đều thượng tôn pháp luật. Thượng tôn pháp luật ở đây bạn phải hiểu không phải là trừng trị quá nặng tay bằng tù tội làm cho người ta phải sợ. Cai trì bằng sự sợ hãi không phải là xã hội pháp trị. Ở xã hội Mỹ, như mình đã nói, tệ nạn do súng gây ra rất nhiều. Xã hội quá đông, dân tứ xứ nên tội ác cũng nhiều. Nhưng mà cái làm cho nó ổn định bao gồm:

    - giáo dục cho tất cả mọi người biết thượng tôn luật pháp.

    - không ai trong đó được quyền đứng trên luật pháp. Cho dù bạn là ai, bạn phải tôn trọng quyết định của tòa án.

    - khi ra tòa, bất chấp bạn là ông nào thằng nào, hai bên đều bình đẳng như nhau. Ai có bằng chứng tốt hơn sẽ thắng.

    - tham nhũng hối lộ không khó thấy (nhưng không quá trời như ở thế giới thứ ba). Nhưng hầu như không nghe nói đến thẩm phán ăn hối lộ hoặc luật sư chạy án đút lót.

    - thẩm phán công minh và có quyền thật sự. Phạm luật là nó phạt. Không ai dám chống lại lệnh tòa án.

    4. Điểm quan trọng thứ hai của nó là tính công khai và minh bạch trong quản lý. Khi bạn rõ ràng và công khai như vậy, cộng thêm luật pháp nghiêm minh không bao che không nể nang ai, bạn sẽ không tạo cơ hội cho tham nhũng, mua chức sống.

    5. Tham nhũng không sống được, mua chức không sống được thì thuế sẽ không bị ăn mất. Quản lý nhà nước hiệu quả. Khi hiệu quả thì có nhiều tiền cho giáo dục. Kết quả là sau bao nhiêu năm xây dựng, nó có hai cái mạnh nhất là luật pháp và giáo dục.

    6. Khi nó có nhiều tiền cho giáo dục, nó mới tạo ra American Dream cho bạn. Nó cho bạn cơ hội vươn cao đến tối đa khả năng của bạn -> kiếm nhiều tiền -> đóng nhiều thuế.

    7. Luật pháp công bằng tạo cho bạn tính tự giác, niềm tin vào công lý và cố gắng làm ăn lương thiện bởi vì bạn sẽ được tòa án bảo vệ quyền lợi hợp pháp của bạn.

    8. Cũng chính vì nó dùng luật pháp hạn chế tham nhũng, hối lộ, chạy chức, mua quyền cho nên nó làm cho guồng máy quản lý nhà nước hiệu quả, tòa án tốt làm cho giao dịch thương mại rộng lớn -> thuế nhiều. Từ thuế đó nó lại đầu tư mạnh vào giáo dục và quốc phòng. Quân đội của nó và đại học của nó số một thế giới.

    Về vấn đề tôn trọng quyền con người

    9. Phần trả lời của bạn cho đến câu hỏi là không liên quan lắm. Nó không liên quan nhiều đến quản lý nhà nước governance chống tham nhũng và hối lộ.

    10. Mình ví dụ, giả sử bạn có hay không có quyền sở hữu súng cũng không liên quan đến tham nhũng và hối lộ và tạo ra American Dream bằng đầu tư mạnh nhất vào giáo dục. Những cái trong Bill of Rights đó chỉ giúp cho mọi người cảm thấy thoải mái hơn thôi. Ý của mình là có thì rất tốt nhưng không quan trọng nhất bằng luật pháp bình đẳng.

    11. Mình chốt lại một câu. Không phả quan trọng là bạn theo chế độ nào đâu, mà quan trọng là có bình đẳng trong pháp luật hay không thôi. Đây là cái mình mong nhất ở VN nhưng mà không được hiện tại do nếu có sẽ bị mất quyền lợi. Ở mặt này thì mình không nói tiếp.

    12. Khi mà bạn không có sự bình đẳng do chế tài luật pháp, xã hội sẽ mất cân bằng. Người có quan hệ, gốc lớn sẽ có lợi thế hơn không trong khi đa số chúng ta là dân thường ở dưới thấp. Bạn không chế tài nó, nó tham nhũng bạn không làm gì được có ô dù che chở. Dân nó thấy nó thất vọng, nó mất niềm tin vào quản lý nhà nước. Nó không thèm góp phần đóng thuế, nó trốn thuế. Mất thuế, quản lý kém, ăn chặn tham nhũng bòn rút xảy ra, thế là tiền đâu cho vào giáo dục? Giáo dục yếu kém -> dân trí thấp -> sản xuất kém, yếu thế cạnh tranh -> nghèo -> bị coi thường. Từ nghèo không đủ sống phải kiếm chác bằng hối lộ tham nhũng.

    13. Bạn thấy được cái vòng lẫn quẩn của nó chưa? Từ đâu ra cái này? Có phải từ không có luật pháp và giáo dục tốt không?
    Hình đại diện là mình chụp mái tóc Serena Williams năm 2019

  3. #83
    Tham gia
    17-02-2006
    Bài viết
    7,235
    Anh pterpm, em gửi riêng ra topic, cám ơn anh đã quay trở lại. Mọi người đều có quan điểm anh ah. Khi nào em sang Bay Area em sẽ hẹn anh dragonfly ra đi chơi rồi tối ngồi bên đóm lửa camping em sẽ tìm hiểu xem tại sao anh ấy lại mấy niềm tin vào nước Mỹ như vậy. Khi nói chuyện với nhau như vậy sẽ hiểu nhau hơn. Nhưng vẫn tôn trọng quan điểm của anh ấy vì nó xuất ra từ kinh nghiệm sống của anh ấy. Đó là niềm tin như tin vào tôn giáo cho nên không sửa được và không cố gắng sửa.

    Bản thân em em rất bực mình khi thấy những người khác như Singapore hay coi thường dân mình vì dân mình không giáo dục tốt bằng dân nó. Tụi tao chỉ xui là không được giáo dục tốt, không phải tao không muốn đâu mà vì tao không có sự lựa chọn giáo dục tốt hơn, cho nên tao phải chịu chấp nhận chứ thông minh thì mình không thua nó đâu. Tiếc là đào tạo của mình chưa tốt thôi.
    Hình đại diện là mình chụp mái tóc Serena Williams năm 2019

  4. #84
    Tham gia
    05-05-2012
    Location
    Hoa Cầy
    Bài viết
    198
    Quote Được gửi bởi pterpm View Post
    ..
    So với các bác ở đây, có lẽ là tôi ít học nhất. Vì bản thân tôi cũng làm chủ tiệm Nail hơn 15 năm nay, một cái nghề mà cho tới giờ này tôi chưa bao giờ tự hào vì nó, nhưng cũng vì cuộc sống, nên tôi phải làm để nuôi gia đình...
    Này bạn, tôi ngạc nhiên vì sao bạn có cảm nghĩ "chưa bao giờ tự hào vì nó.."!

    Trái lại, bạn nên vô cùng hãnh diện và tự hào, vì tôi thấy chỉ nội ở một điểm "tôi phải làm để nuôi gia đình" (chứ không phải là cố tình trây lười, ăn bám xã hội sau đó dùng thời giờ đi hò hét chửi bới và nói xấu nơi mình sinh ra và lớn lên) là bạn đã đủ quá tự hào và ngẩng cao đầu rồi. Bạn có thể thích/không thích nghề bạn đang làm, nhưng không có nghề nào là xấu, là hèn mọn cả bạn à.

    Tôi về Việt Nam thăm quê nhà, sẵn sàng bỏ hàng giờ ngồi nói chuyện với bác đạp cyclo và vô cùng kính trọng bác, trái lại với một anh luật sư (vừa qua đã bị rút bằng hành nghề) đầu tóc bóng loáng, mang danh "Chủ tịch Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam Miền Nam Cali" hẳn hòi nhưng làm những chuyện kỳ dị, thì 5 phút tôi cũng không bỏ ra để chuyện trò với anh ta.

    Quote Được gửi bởi pterpm View Post
    ..Nếu bác chủ muốn nói về những khó khăn của người Việt tại hải ngoại, thì bác chưa quyền nói câu đó, vì bác chưa thực sự trải nghiệm qua , nên không có đủ bằng chứng xác thực được...
    Đoạn trên thì tôi không đồng ý với bạn rồi. Bạn nói như vậy có phần giống như kiến trúc sư không có quyền nói về khó khăn khi xây một cái nhà vì chưa tự tay cầm cái bay/đu cầu thang tô tường như người thợ hồ. Hay nói cách khác: những người ở "nước ngoài" không có quyền nói về những cái khó khăn ở Việt Nam vì "họ không có sống ở Việt Nam".

    - Thực sự thì có những người ở tại chỗ, trải nghiệm ba bốn chục năm/thậm chí cả đời, vẫn không thấy được những thứ ...họ không muốn thấy và chỉ thấy cái họ muốn thấy. Trái lại, những người chỉ ở vài tháng, đến thăm, đến chơi, lại nhận ra ngay vấn đề, vì trước đó họ đã xem được rất nhiều thông tin từ nhiều nguồn khác nhau và quan sát một cách khách quan.

    Đây là thời đại "thế giới phẳng", vấn đề không phải "có ở tại chỗ hay không", vấn đề ở chỗ bạn thấy điều người đó viết/nói có hợp lý/đáng tin không. Bạn hoàn toàn có quyền chọn lựa tin/hay không tin và mang điều bạn thấy/biết ra để đóng góp hoặc phản biện, như vậy càng thêm cơ hội học hỏi nhau và có thêm góc nhìn phong phú hơn.
    When you talk, you repeat what you already know. When you listen, you often learn something

  5. #85
    Tham gia
    24-01-2011
    Location
    HCM City
    Bài viết
    3,217
    @BQT: Trước hết em xin phép hỏi các bác ở BQT của VNPT bài viết của bác pterpm ở trước bài viết #30 của em đâu rồi, sao giờ em tìm lại không thấy nữa ? Vì phải có bài viết đó thì người đọc sau mới hiểu được vì sao em viết ở post #30, tại sao tự dưng bài viết của bác pterpm lại mất tăm mất tích vậy ?

    Gửi bác pterpm:

    Trước hết mở đầu topic của bác cukhoaicodon có ghi là: "Threa này chỉ thể hiện quan điểm cá nhân của tôi và mở hoàn toàn đề các bác thể hiện suy nghĩ về vấn đề này (lưu ý không đề cập vấn "đề chính trị nhé)" thì em nghĩ đọc vào nó rất rõ ràng, rõ nghĩa, không cần phải giải thích thêm về mục đích của topic này.

    Thứ hai, khi có các bài viết của bác dragonfly39, chưa xét đúng sai, nhưng bác ấy cũng viết hoàn toàn rõ ràng dựa trên cá nhân những gì bác ấy thấy/biết diễn ra xung quanh nơi bác ấy đang cư ngụ. Em không thấy bác dragonfly39 viết để đả kích cụ thể 1 cá nhân nào trong topic này. Vì thế khi bác post bài chỉ đích danh cụ thể bác dragonfly39 đánh giá bác ấy thế này, cuộc đời bác ấy thế nọ...em mới cảm thấy làm như vậy là không fairplay, bức xúc giùm mới viết vài dòng nói hộ.

    Thứ ba, giả dụ bác dragonfly39 hay bất kỳ ai trong topic này có hành động gì không đúng, sai trái...mà bác không hài lòng thì bác có thể nêu rõ quan điểm của mình để bác bỏ hay giáo huấn lại bằng một bài viết rõ ràng như các bác khác. Bác hoàn toàn có quyền đó. Nhưng vì bác không làm như vậy mà lại nói xấu hổ khi mang cùng dòng máu này nọ. Nếu có người nào đó đang làm chuyện đáng xấu hổ thì người phải xấu hổ là người đang làm chuyện đó, không phải em, em không việc gì phải xấu hổ vì lỡ mang chung dòng máu với họ. Đó cũng mới là nguyên nhân em post trong #30 để thể hiện quan điểm. Và trong post đó em không khẳng định bác hay bất kỳ ai, kể cả em, là ai có trình độ như thế nào, ai cao hơn ai vì chúng ta đâu có biết con người thật của nhau mà dám đánh giá. Vì vậy nếu bác nói "Gởi tới bác Colour-Blind, bác có lẽ cho tôi chưa đủ trình độ để nói chuyện với bác, như bài viết của bác phía trên, nhưng những thứ bác đưa vào câu nói trả lời tôi, thì bác cũng nên nhìn lại một chút..vì bác cũng chắng hơn tôi làm mấy trong cư xử cộng đồng" thì em thấy có vẻ bác hơi chủ quan, hoặc là hiểu lầm ý trong bài viết của em.

    Và, nếu em có cái gì sai trong cách cư xử cộng đồng, thì em xin bác và các bác trong này giáo huấn cho em rõ em đang sai chỗ nào. Em xin lắng nghe, tiếp nhận và sẵn sàng chỉnh sửa cho phù hợp với chuẩn mực chung, nếu thật sự em đang sai.

    Và vì bác viết bác không thích tham gia cái chốn thị phi đấu tố này nữa, bác chia tay nên cuối #30 em mới ghi như thế.

    Em thật sự không thích kiểu tranh luận bằng cách post bài đả kích cá nhân, không thích mình bị đả kích vì vậy khi thấy người khác bị đả kích vô lý em cũng không thích.

    Ở vị trí một người VN đang sống trong nước, muốn tìm hiểu thêm về cuộc sống hải ngoại, nên em rất thích nghe mọi câu chuyện, mọi quan điểm về cuộc sống bên đó cho dù tốt hay xấu, đúng hay sai. Ở đây là mọi người đang chia sẻ về những cái khó khăn của người Việt ở nước ngoài, chứ không phải là câu chuyện của một người ở tầng lớp thượng lưu hay hạ lưu về cuộc sống ở nước ngoài, vì vậy không hề có cái gọi là phân biệt đẳng cấp trong câu chuyện.

    cukhoaicodon, dragonfly39, minhnhut, Văn Khoa, kevinle4230, Nokian2006, và cả bác pterpm...câu chuyện của mỗi người kể ra là thể hiện góc nhìn, một quan điểm của mỗi cá nhân qua sự việc tự mình chứng kiến tại nơi mình sinh sống. Có thể câu chuyện các bác khác nhau, quan điểm các bác đối nghịch nhau nhưng đó cũng là 1 tư liệu đáng để người trong nước như em xem xét và học hỏi, không có câu chuyện/quan điểm của ai đáng giá hơn hay kém giá trị hơn câu chuyện của người khác.

    Nếu bác pterpm sẵn lòng kể về câu chuyện của bác thì em cũng rất cảm ơn, và xem nó đáng giá như câu chuyện/quan điểm của bất kỳ ai trong topic này. Còn nếu bác cảm thấy không thích, không tiện để chia xẻ vì nhiều lí do thì em cũng cảm ơn, em không dám ép.

  6. #86
    Tham gia
    28-11-2010
    Bài viết
    289
    Quote Được gửi bởi pterpm View Post
    ............
    Nói đến chủ để của người lập cái topic này ra với nội dung " Cái khó của người Việt ở nước ngoài" cho nó nhẹ nhàng, nhưng thực chất bên trong nội dung chưa phải như vậy, bác chủ dùng những từ chưa chính xác, hay thậm chí còn có vẻ miệt thị, kỳ thị và phỉ báng lên một công việc mà người Việt tại Mỹ ( ở nước khác thì tôi không biết vì bản thân tôi sống ở trên đất nước này) làm nhiều nhất, coi đó là một nghề hèn mọn, đáng khinh bỉ. Có lẽ với lời lẽ không thân thiện đó, khiến nhiều người phải nối giận
    .................
    Còn về chủ thớt, tôi muốn hỏi bác đã có từng trải qua, tận mắt, sống qua những sự kiện như trên nêu ra không hay bác chỉ nghe nói, nếu bác nói đã làm đủ các điều tôi đã nêu ra và kết luận vững chắc những chuyện làm Nail của người Việt phía trên thì tôi không còn gì để giải thích nữa,
    ......
    Nếu bác chủ muốn nói về những khó khăn của người Việt tại hải ngoại, thì bác chưa quyền nói câu đó, vì bác chưa thực sự trải nghiệm qua , nên không có đủ bằng chứng xác thực được. Giống như các bác nói, nói chuyện tốt thì dễ, chuyện xấu của mình khó ai dám nói. Vì tôi sau khi suy nghĩ, cũng muốn cho các bạn đọc ở Việt Nam biết thêm về cuộc sống của chính bản thân tôi, tôi không thể và cũng không dám nói đại diện cho người Việt Hải Ngoại vì mỗi người có một hoàn cảnh sống khác nhau.

    Vì thế, bài tôi viết rất dài, nếu các bạn không chán thì lần tới tôi bắt đầu,
    xin phép trích dẫn lời bác nói
    Thứ nhất bác muốn kiểm chứng tôi có từng đến Mỹ hay chỉ là nghe người khác nói, thì tôi nói với bác thế này. tôi là người đến và gặp - nghe - nhìn và ghi nhận. vì tôi là người đi làm phim ah. và tôi cũng không phải người đi quay dạo rồi muốn nói gì thì nói như bác nghĩ, vì tôi đi là theo lời mời đa số từ phía chính phủ nước đấy mời. tôi không thích nói chuyện đấy tại đây nhưng phải nói để giúp bác khỏi lăn tăn. cái tôi nghe và thấy từ nhiều phía từ cả người Việt thân thiện lẫn người Việt chưa thân thiện, cả góc nhìn của những người từ phía chính phủ mời tôi đến.
    thứ hai tôi nghĩ bác xem và tự ái vì bác cũng là người làm nail, nhưng bác xem lại kỹ bác thấy từ nào tôi "hạ nhục miệt thị, kỳ thị và phỉ báng coi đó là một nghề hèn mọn, đáng khinh bỉ lên một công việc mà người Việt tại Mỹ" như bác kết luận. tôi nghĩ bác "chạm tự ái thôi" lúc nào bác bình tĩnh đọc lại giúp tôi nhé.
    Quote Được gửi bởi pterpm View Post
    Vì bản thân tôi cũng làm chủ tiệm Nail hơn 15 năm nay, một cái nghề mà cho tới giờ này tôi chưa bao giờ tự hào vì nó, nhưng cũng vì cuộc sống, nên tôi phải làm để nuôi gia đình.
    và đến giờ bác nuôi gia đình và các anh chị con bác thành đạt, tôi có phủ nhận chuyện đó đâu thậm chí tôi còn muốn nhắc 1 số người đừng quên chuyện đấy.
    Quote Được gửi bởi cukhoaicodon View Post
    Nhưng thôi nghề gì cũng được miễn là kiếm được tiền và nhiều tiền 1 cách lương thiện. Con cái của các gia đình người Việt tại Mỹ nhờ đó mà có điều kiện tốt hơn. Thế hệ thứ hai thứ ba…chuyển sang những công việc trí thức giờ đã trở thành một phần trong tầng lớp trí thức trung lưu ở Mỹ, Và để con cái được nên ông nên bà đấy là sự cay đắng của 1 thế hệ đi trước lao động và làm việc hi sinh cho con cái với bản chất rất VN nên bác nào ăn bơ Mỹ xong quẹt mỏ chửi bản chất VN thì nên nhìn mình và gia đình mình…
    tôi thường hay xem trên kênh discovery chương trình "dirty jobs" không lẽ cả 1 chương trình như vậy chuyên di hạ nhục các ngành nghề lao động bẩn?
    thứ ba toàn thấy tôi nói cái khó mà không nói cái được, thì thật là ng trong nước nói cái được về Mỹ quá nhiều rồi, người chê ít, trường hợp chê Mỹ thật sự hiếm.
    các bác VK làm việc được kiếm được tiền về VN vui như têt xài tiền rất sướng vì vnd rẻ, ăn uống du lịch thoải mái, kể toàn chuyện hay chuyện vui, nhưng chả có bác VK nào về Vn nói mình đang khó khăn hưởng trợ cấp, và xoay làm sao có trợ cấp và giử trợ cấp cho chính phủ nó nuôi như thế nào? hoặc làm nail cực khổ? chẳng qua là tôi nói thật thôi.
    thậm chí 1 số bác VK còn làm như việc trợ cấp là chuyện đương nhiện chính phủ Mỹ phải làm. ngồi mát mà hưởng. làm không it 1 số người việt ảo tưởng bất chấp mọi thứ, bán nhà bán cửa, kết hôn giả trốn ở chui lao sang mỹ, tôi chỉ muốn nói cho họ hiểu thôi. tôi chỉ cung cấp ít thông tin để họ bớt ảo tường thế giới thiên đường đó.
    quan điểm là của mỗi người nên khó mà ép nhau được,
    chỉ mong bác ở chơi với diễn đàn và phân tích cái tôi chưa hiểu và chưa biết. tôi luôn lắng nghe với tinh thần cầu thị như đã nói từ đầu.
    P/s face book tôi luôn để ngỏ chờ thông tin phản biện từ các bác thấy không sai hoặc chưa đúng, nhưng cái tôi nhận được toàn nhưng câu vô văn hóa, chửi thề....lung tung. giọng văn đa phần là các bác lớn tuổi, có bác còn nói "tao đáng tuổi ông mày...." nhắn các bác thế này, nếu muốn dạy dỗ con cháu thì phải dạy một cách thuyết phục, nó nghỉ sai thì chỉ cho nó nghĩ đúng, chưa hiểu thì nói cho nó hiểu, chửi đổng chỉ làm nó khinh thôi.
    Được sửa bởi cukhoaicodon lúc 01:49 PM ngày 07-03-2014

  7. #87
    Tham gia
    20-07-2008
    Location
    HCMC
    Bài viết
    4,642
    Góc nhìn rất đa dạng, em rất thích điều này nhưng một số bác hơi nóng quá đâm ra dễ gây xung đột chỉ trích cá nhân...
    Lâu rồi mới có 1 topic nóng như vậy.
    Tự do luôn có nhiều ưu điểm...

  8. #88
    Tham gia
    05-05-2012
    Location
    Hoa Cầy
    Bài viết
    198
    Quote Được gửi bởi Nikonian2006 View Post
    Khi nào em sang Bay Area em sẽ hẹn anh dragonfly ra đi chơi rồi tối ngồi bên đóm lửa camping em sẽ tìm hiểu xem tại sao anh ấy lại mấy niềm tin vào nước Mỹ như vậy. Khi nói chuyện với nhau như vậy sẽ hiểu nhau hơn. Nhưng vẫn tôn trọng quan điểm của anh ấy vì nó xuất ra từ kinh nghiệm sống của anh ấy. Đó là niềm tin như tin vào tôn giáo cho nên không sửa được và không cố gắng sửa.
    .
    Em Nikonian2006, thấy em viết mấy bài mà anh chẳng dám trả lời vì "rút kinh nghiệm" lần trước, sợ tham gia với em rồi chẳng may do cách trình bày của anh nó dở quá lại làm em phật lòng, bởi vậy em để ý khi em viết bài thì anh "né" và "nín thinh". Nhưng mà em có viết đoạn trên xem chừng có chỗ hiểu nhầm khá lớn về ý của anh, nên anh phải trả lời với em.

    Anh tuần tự từng phần:

    1/Anh minh định nhiều lần nhưng không hiểu vì sao một số người xem thường bỏ qua: anh không "chống Mỹ", "bài Mỹ" (hay bất cứ quốc gia nào, dân tộc nào).

    Thứ nhất: quan điểm của anh là ở đâu, quốc gia nào, dân tộc nào, thì cũng có cái tốt và cái xấu, người tốt và người xấu và anh có niềm tin mạnh mẽ là LUÔN LUÔN CÁI TỐT CHIẾM ĐA SỐ. Ở nơi nào có một người ăn cắp thì sẽ có gấp đôi gấp ba người lương thiện (chưa nói tới là người ăn cắp kia có thực sự là xấu tới mức đáng bị chửi rủa thậm tệ hay không). Anh chưa bao giờ mất niềm tin vào cái tốt.

    Bởi vì:
    - Từ một tập thể nhỏ như gia đình, lớn hơn là một dòng họ, một cơ sở nhỏ, một tỉnh, rồi quốc gia v.v.. hay cụ thể hơn là một diễn đàn, bất cứ khi nào cái xấu chiếm đa số thì lập tức tập thể đó, gia đình đó, khu đó, doanh nghiệp đó sẽ tự sụp đổ và bị đào thải, thay bằng một cái mới. Không bao giờ có kẻ tốt 100% và không có kẻ xấu 100% cho dù người đó có muốn.

    Thứ hai: anh cực kỳ tôn trọng các ý kiến khác biệt, ủng hộ việc tự do phát biểu ý kiến, rất không thích sự cực đoan, một chiều.

    Quan điểm của anh: Khi mà bạn nhìn vào một quốc gia A và thấy "ôi toàn cái tốt, thiên đường", ngược lại nhìn quốc gia B thì "ôi toàn xấu, thùng rác không hà", đó là khi bạn ơi vào sự cực đoan, thành kiến, và bạn lạc lối, xa rời sự thật.

    - Anh hoàn toàn không mất niềm tin vào nước Mỹ, và cũng không mất niềm tin vào Việt Nam. Anh nhìn thấy rõ Việt Nam đang lớn mạnh lên từng ngày, càng lúc càng có vị thế trên chính trường quốc tế, dân càng lúc càng giàu lên. Bên cạnh một số trò hư hỏng thì có vô số sinh viên giỏi giang chăm học và thành tựu vẻ vang cho giống nòi.

    Thứ ba: Em có nhận thấy các bài phản biện của anh, như một phép thử (bạn nói và chỉ trích thì giỏi nhưng bạn có làm được không) đã đưa lên một sự thật khá khôi hài:

    - Nói và tung hô/đòi cái quyền "tự do phát biểu ý kiến" là rất dễ, nhưng thực hành khó lắm !

    - Chỉ trích chê bai Việt Nam đủ thứ cái (kém văn minh, độc tài, không cho tự do phát biểu v.v..). Nhưng những gì diễn ra cho thấy, chính ngay những người thường chê bai/lên án đó, lại chỉ dành cái quyền "tự do phát biểu" (ở đây là chỉ trích Việt Nam và ca tụng quốc gia nào đó họ ưa thích) cho họ. Còn khi gặp chuyện trái ý thì lập tức hiện tượng "bỏ bóng đá người" xảy ra ngay, không hề tôn trọng chính những giá trị họ thường tung hô ca ngợi. Chính họ dù thường tự hào là sống ở xứ sở "văn minh" nhưng lại thể hiện thái độ rất khó chấp nhận ý kiến khác biệt (trong khi lẽ ra phải ngược lại mới đúng)

    Anh không cần chỉ ra, tự em xem, bao nhiêu bài viết mang tính cánh "bỏ bóng đá người" nhằm vào anh trong topic này và các topic khác, mỗi khi anh có phát biểu "trái ý" và "đụng chạm tới Hoa Kỳ".

    Anh hết sức đồng ý và ủng hộ ý dưới đây.
    Quote Được gửi bởi Accord 2000 View Post
    Ko thể lấy 1 bài báo đăng tin là 1 đứa du côn đâm chết 1 bà già, rồi bảo: đấy, nước Mỹ của các ông đấy, tự do, văn minh, an toàn đấy. Viết vậy họ ko bị thuyết phục, vì phán xét 1 bức tranh khi chỉ thấy 1/ triệu bức tranh đó.
    Vì sao bạn lôi một vài chuyện xấu ở Việt Nam ra rồi kết luận theo kiểu vơ đũa cả nắm được, trong khi tôi mang những việc xấu tôi thấy ở nơi tôi sống (Hoa Kỳ) thì lại không được và lại là "nói xấu nước Mỹ", "chống Mỹ cứu nước", rồi nào là "nằm vùng" v.v..

    - Vậy cho nên khi có một số bạn dùng một vài tin, một vài việc bất như ý xảy ra, rồi qui kết rằng đó là "bản chất người Việt Nam".

    - Chỉ đợi dịp thì lấy một vài tin tức về cái xấu xảy ra được các báo chí Việt Nam đăng tải, viết toàn những thứ "màu đen" về Việt Nam, tạo một cảm giác rất sai lạc (theo ý chủ quan của anh) là Việt Nam mình coi như "thôi rồi Lượm ơi", sắp "tiêu" rồi và "những việc như vậy chỉ xảy ra ở Việt Nam" còn "nước ngoài" là không có, thì anh sẽ tham gia, đưa cụ thể những việc anh thấy, chứng kiến, trải nghiệm (một số có kèm link em thích thì xem) ở Hoa Kỳ để phản biện.

    - Anh không xuyên tạc và chưa bao giờ nói rằng "cả nước Mỹ, bản chất người Mỹ" là như thế cả. Anh chỉ góp thêm một góc nhìn, một mảng màu khác trong bức tranh toàn cảnh để dung hòa. Nếu anh hoàn toàn mất niềm tin vào Hoa Kỳ thì anh đã đưa gia đình con cái rời khỏi xứ này lâu rồi.

    Nhưng giữa "niềm tin" và "thần tượng hóa thái quá" nó có một sự khác biệt lớn.

    Cuối cùng, xây dựng không có nghĩa chỉ toàn trích dẫn và đưa những tin tức xấu, những gương xấu ra làm "điển hình" để có dịp chỉ trích. Rất nhiều gương người tốt việc tốt, ví dụ gia đình chị bán ve chai lượm được vàng, không tham, tìm và đợi trả cho người bị mất. Rồi dân hè nhau phụ thu nhặt hàng tấn xoài bị rơi đổ, bao nhiêu người đóng góp tiền giúp những hoàn cảnh bệnh tật nghèo khó mỗi khi báo Dân Trí kêu gọi v.v..Nếu bạn thật sự muốn xây dựng Việt Nam, có ý tốt với Việt Nam, vì sao không hề thấy bạn trích dẫn những cái tốt ra để khen ngợi, khuyến khích ?

    - Anh là người Việt Nam, với anh thì sống ở Việt Nam vẫn là sung sướng nhất, không ở đâu bằng quê hương của mình. Có người chấp nhận có "mẹ ruột", "mẹ nuôi", rồi còn "má hai", "má ba" (nhiều ba nhiều má khác nữa - việc này không có gì sai, anh không chỉ trích nhé). Riêng anh thì "quê hương mỗi người chỉ một, như là chỉ một mẹ thôi".

    Thân mến.
    When you talk, you repeat what you already know. When you listen, you often learn something

  9. #89
    Tham gia
    24-01-2011
    Location
    HCM City
    Bài viết
    3,217
    Về quan điểm của bác dragonfly39 ở post #90 em hoàn toàn đồng ý. Em sinh ra và lớn lên ở VN, cụ thể là ngay tại SG. Hàng ngày sống và chứng kiến bao nhiêu cái xấu xung quanh xảy ra, bản thân cũng gặp không ít bất công trong học tập, công việc...nhưng chưa bao giờ em mất niềm tin vào người Việt. Nếu có mất niềm tin, thì em mất niềm tin vào cụ thể một cá nhân/tổ chức nào đó đã làm sai và lặp đi lặp lại có hệ thống mới khiến em mất hẳn lòng tin về họ. Còn nếu chỉ vì hoàn cảnh, lỡ tay phạm phải sai lầm thì em hoàn toàn thông cảm và không bi quan đến nỗi chỉ 1 lần sai mà đánh giá xấu cả con người đó.

    Chính vì vậy, cho dù có nghe kể xấu về một quốc gia/dân tộc nào chứ đừng nói là nói xấu Mỹ, thì em cũng không ấu trĩ đến nỗi tin ngay là quốc gia/dân tộc đó xấu.

  10. #90
    Tham gia
    05-05-2012
    Location
    Hoa Cầy
    Bài viết
    198
    Quote Được gửi bởi thuytram_dep View Post
    Góc nhìn rất đa dạng, em rất thích điều này nhưng một số bác hơi nóng quá đâm ra dễ gây xung đột chỉ trích cá nhân...
    Lâu rồi mới có 1 topic nóng như vậy.
    Bài viết của tôi làm bài của bạn bị sang trang, tôi trích lại để các bạn vào sau có dịp đọc.
    When you talk, you repeat what you already know. When you listen, you often learn something

Trang 9 / 25 Đầu tiênĐầu tiên ... 789101119 ... Cuối cùngCuối cùng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Quy định

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •