tấm này em ngắm một lúc, không hiểu sao lại cười, rồi nước mắt chảy ra mà không nói thành lời
một cảm giác thích thú pha lẫn sợ hãi sự cô độc
trắng-đen-xám, nghe như lặng câm mà nói bằng đôi mắt...