PDA

View Full Version : Đà Lạt : Kỷ niệm tuổi thơ và những bước chân lãng tử



bom-cuoi
14-04-2011, 03:23 PM
Tôi bắt đầu cuộc hành trình của mình trên chiếc open bus của Thành Bưởi. Xuất phát khi nhịp sống của Sài Gòn bắt đầu một ngày mới. Kế hoạch độc hành đưa ra trước đó một tuần; giữa tuần thì có cuộc hẹn tham gia của nhỏ em con người dưng. Ừh, thôi thì chung ý tưởng, hủy chuyến độc hành này, thử một lần đi với nhóm xem sao. Ấy thế mà đến ngày cuối cùng nhận được tin nhắn (sau nhiều cuộc gọi nhỡ mình ko nghe máy) : “Thằng bạn em có việc phải về quê gấp nên đi không được”. Thế là quay lại với kế hoạch ban đầu. Thời gian còn lại 1 ngày : book phòng, book xe máy (để lên đó còn vi vu), book xe bus. Cận quá, kế hoạch đi tối phá sản, thôi thì dời sang ngày mai vậy. Vậy là đặt chuyến xe 5h xuất bến. Khách sạn thì cũng sợ bởi trúng vào dịp nghĩ lễ của bà con. Loay hoay biệt thự 14 : hết phòng; biết thự số 4 : hết phòng …. Hết phòng…. Hết phòng…… Tính vác cái thân lên xin ngủ ké nhà chùa rồi. Lang thang trên raovatdalat thấy KS Quang Chiến, giá ưu đãi cho thành viên 120000/phòng/đêm. Nhất máy, alo,…. ok mình đặt một phòng 3 ngày nhé. Ok. Vậy là xong, về chuẩn bị đồ đạt xuất phát.

#1
http://farm6.static.flickr.com/5270/5615997159_a69af375ed.jpg


Đà Lạt, nơi tôi đã trãi qua một tuổi thơ đầy kỷ niệm, chuyến đi này, với tôi như tìm lại những khoảnh khắc đã in đậm trong đầu óc non nớt của thằng bé ngày xưa, cách đây đã 25 năm. Đà Lạt với những người du lịch là Đồi Mộng Mơ, Thung Lũng Tình Yêu, Hồ Than Thở, Thác Cam Ly, Thác Prenn, Dinh Bảo Đại….; với tôi là những cung đường rợp bóng thông reo, là những khoảng trời với những mái nhà chen chúc nhau không theo một trật tự nào; dưới con mắt của thằng bé ngày xưa đó là những gì tuyệt vời nhất. Lịch trình của dự kiến của chuyến độc hành này vì thế cũng khác đi :
Hồ Chí Minh – Đà Lạt
Ngày 1 : Cung đường Đà Lạt – Tà Nung – Nam Ban –Đức Trọng - Prenn – Đà Lạt : Ghé thăm Thác Voi, Thác Gougha, Hồ Tuyền Lâm, Thiện Viện Trúc Lâm. Đêm Hồ Xuân Hương.
Ngày 2 : Chinh phục LangBian => nhìn thành phố Đà Lạt dưới chân mình; Suối Vàng . Đêm phố phường Đà Lạt.
Ngày 3 : Ga Đà Lạt, Cao Đẳng Yensin , Trại Mát, khu trồng rau và hoa của Đà Lạt. Cuộc sống và thành phố Đà Lạt thường ngày.
Đà Lạt – Hồ Chí Minh.

to be continued...

CR7_Real
14-04-2011, 03:33 PM
ủa..bác định làm tua này khi nào vậy???

bom-cuoi
14-04-2011, 04:25 PM
:), mới đi xong lễ vừa rồi bác ạ!
Giờ em trả hình cho các bác đâm chém :D

bom-cuoi
14-04-2011, 09:31 PM
Đà Lạt đón tôi vào một buổi trưa tháng 04. Cái nắng của Đà Lạt không chói chan, cháy da như Sài Gòn. Giữa cái nắng, tôi vẫn cảm nhận được không khí lành lạnh đang se vào da thịt mình.
#2
https://lh6.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/Taao-w2oYtI/AAAAAAAAC_c/AJvhxeMeuRA/s640/IMG_1885.jpg

Xe trung chuyển của Thành Bưởi đưa tôi về tới khách sạn. Nhận phòng, tắm rữa, nghỉ ngơi. 15h, lục đục xuống tiếp tân “ Nhà mình có cho thuê xe máy phải không cô?”. “Ừ, chỉ còn chiếc đó” cô chủ khách sạn chỉ tay về con wave đang trong sảnh “70 ngàn/ngày, cứ tính theo ngày thôi”. Lấy chìa khóa, vù ra khu Hòa Bình, trước mắt phải kiếm bản đồ cái đã. Dừng sạp báo hàng ngày bên đường bên hông khu Hòa Bình. “Mình có bản đồ Đà Lạt không em?”. “ Mười ngàn anh!”. Cầm bản đồ, ý nghĩ nhanh chóng xuất hiện trong đầu : lên trễ nên không theo đúng lịch trình đã dự kiến được; phải đôn một phần ngày thứ 3 lên thôi. Vậy là bắt đầu khám phá Đà Lạt. Điểm đầu tiên tôi chọn đó là Ga Đà Lạt và Trường Cao Đẳng Đà Lạt. Sở dĩ quyết định hai điểm nhanh chóng đến vậy là do nó gắn liền với tuổi thơ của tôi. Con đường đến trường khi tôi còn học lớp 1, ngày nào cũng vậy ngày hai lần qua lại con đường này từ Ga về đến Nha Địa Dư (kế bên trường Cao Đẳng). Với bước chân nhỏ bé ngày xưa con đường sao xa vời vợi đi hoài mới tới. Thế nhưng hôm nay khoản cách ấy như một bàn tay, vèo đến thế là hết con đường đi học ngày xưa.
Ga Đà Lạt đang xây dựng thêm gì đó, máy ủi đất xới tung lên một vùng đất đỏ, chả có gì đẹp đẽ để lưu lại trong máy hình. Tôi vòng ra phía sau ga, tìm lại con đường đi học dọc theo đường ray ngày xưa. Nó vẫn thế, hơn 25 năm rồi vẫn thế!
#3
https://lh5.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/Taao_sCMNyI/AAAAAAAAC_o/3_IAapLu3l0/s640/IMG_1893.jpg

Dừng lại ngay con dốc lên ga, đưa tầm nhìn về phía trường cao đẳng như 25 năm trước tôi đã từng làm như thế, mơ ước lớn lên sẽ làm việc gì đó thật cao siêu như cái tháp chuông đấy. Cái tháp chuông như một kho bí mật siêu nhiên đối với tôi. Mỗi lần đứng dưới chân tháp chuông, nhìn lên đỉnh tháp “ ôi sao mà nó cao vời vợi thế!”. Nhiều lần hai anh em tôi rình leo lên tháp chuông đều bị bác bảo vệ phát hiện và đánh đòn. Ngày xưa, anh tôi kể, trên cái tháp chuông ấy có bộ xương người trắng toát cứ nhảy múa liên tục. Tôi muốn được nhìn thấy bộ xương người ấy biết chừng nào. Vậy mà cái ước muốn ấy vẫn không thực hiện được khi tôi rời khỏi nơi đây. Hôm nay, đứng nhìn lại cái tháp chuông ấy, lòng bổng thấy miên man một tuổi thơ êm đềm. Tôi mỉm cười với chính tôi 25 năm về trước.
#4
https://lh3.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/Taao__UBw7I/AAAAAAAAC_s/U6DrJuF66zg/s640/IMG_1894.jpg

to be continued...

bom-cuoi
15-04-2011, 03:14 PM
Đến trường cao đẳng, dắt xe qua cổng gác, gởi xe ở bãi giữ xe 2000đ, tôi bắt đầu lang thang trong sân trường tìm thu vào ống kính mình những nét đẹp của ngôi trường có lối kiến trúc độc đáo này. Những hàng cột cong đều có một không hai với loại gạch đã bao năm rồi vẫn giữ một màu tươi roi rói. Càng ngắm, càng thấy ngưỡng mộ cho những người kiến trúc sư đã dựng lên cho Đà Lạt một công trình tuyệt diệu. Ấy thế nên ngôi trường này luôn là điểm đến của các cặp uyên ương tìm cho mình những khung ảnh lãng mạn cho lễ cưới. Lúc tôi đến cũng có một nhóm chụp ảnh cưới loay hoay với các kiểu pose, stylist.
#5
https://lh3.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TafvN8aQUaI/AAAAAAAADAU/YPn5DXaXqXU/s640/IMG_1914.jpg


Tôi bước vào giữa hàng cột to lớn ấy, cảm nhận tuổi thơ mình tràn về với những trò chơi năm mười, tạt lon, đuổi bắt. Những tiếng la hét ngày xưa vọng lại bên tai nghe thân thương đến kỳ lạ.
#6
https://lh3.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TafvNwewGpI/AAAAAAAADAY/8MOLhH3pkN0/s640/IMG_1916.jpg

Rồi tôi lại chạy ra khoảng sân trống phía trước, lăn tăn như thằng bé 6-7 tuổi ngày nào; đứng ngước lên nhìn cái tháp chuông huyền bí ấy! Thu lại trong ống kính mình hình tượng đã in sâu vào trong giấc mơ bé nhỏ của tôi, của một thằng bé chưa bao giờ đi khỏi tầm nhìn của tháp chuông ấy. Lúc nhỏ tôi thấy tháp chuông thật cao lớn đến nhường nào; vì không khi nào tôi không thể nhìn thấy nó. Kể cả khi tôi theo mẹ đi ra chợ xa tít mù khơi, tôi vẫn thấy cái tháp chuông đứng sừng sững vươn mình lên khoảng trời xanh trong vắt của tôi.
#7
https://lh6.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TafvPyr_3tI/AAAAAAAADA0/9auk76Zz7us/s640/IMG_1921.jpg

Bây giờ, khi đã bôn ba khắp nơi, cái tháp chuông ấy bổng dưng bé lại, nhưng nó vẫn là hình tượng của tuổi thơ mà tôi sẽ và mãi gìn giữ nó. Tôi rời khỏi nơi đây khi những tia nắng cuối ngày hắt qua những tán thông sơn lên trên vách trường một màu đỏ rực. Màu đỏ của tường gạch cùng với màu nắng cho tôi giây phút cuối đắm mình với tuổi thơ thật đẹp!
#8
http://farm6.static.flickr.com/5025/5615997063_7674db6693_z.jpg

to be continued...

baquy
15-04-2011, 03:37 PM
ảnh chụp đẹp và kế hoạch lang thang rõ rành quá,thanks
anh thêm phần kỹ thuật nữa đi anh-máy ảnh-ống kính-tốc độ-iso-khẩu độ-nói chung là nhg gì anh sách theo khi đi du lịch để chụp,ghi chú từng tấm cho newbie học hỏi.

bom-cuoi
15-04-2011, 04:43 PM
ảnh chụp đẹp và kế hoạch lang thang rõ rành quá,thanks
anh thêm phần kỹ thuật nữa đi anh-máy ảnh-ống kính-tốc độ-iso-khẩu độ-nói chung là nhg gì anh sách theo khi đi du lịch để chụp,ghi chú từng tấm cho newbie học hỏi.

À Quên,
Súng ống mang theo : KissX2 (450D); 17-40L; 70-300, Tripod, UV-CPL-ND8 filter
Về khẩu độ, tố độ, ISO, mình thường chụp ở khẩu f/9-f/11 cho ảnh phong cảnh; tốc độ thì tùy (nếu không tripod thì < 1/60); ISO : 100-200.
Xử lý hậu kỳ PS :).
Về từng ảnh thì mắc công quá nên mình ko kiểm tra được. Bạn hỏi tấm nào mình sẽ check và post lên nhé!
Trình chụp thì mình vẫn chưa đi đến đâu, cùng trao đổi để cải thiện hơn thôi!
Thân,

sonlt126
16-04-2011, 01:39 PM
Thích cách kể chuyện qua những con chữ của bạn quá,mình đoán nghề nghiệp của bạn có liên quan ít nhiều đến văn chương.Mình cũng là 1 fan hâm mộ vùng đất thơ mộng này,có năm lên xuống DL không dưới 10 lần.Sẽ theo dõi thường xuyên topic này vì những gì chủ nhân của nó diễn tả

PS : mình có cảm giác hình của bạn hơi tối,nâng sáng lên chút nữa thì tuyệt.TFS

bom-cuoi
16-04-2011, 03:13 PM
Thích cách kể chuyện qua những con chữ của bạn quá,mình đoán nghề nghiệp của bạn có liên quan ít nhiều đến văn chương.Mình cũng là 1 fan hâm mộ vùng đất thơ mộng này,có năm lên xuống DL không dưới 10 lần.Sẽ theo dõi thường xuyên topic này vì những gì chủ nhân của nó diễn tả

PS : mình có cảm giác hình của bạn hơi tối,nâng sáng lên chút nữa thì tuyệt.TFS

Chào mừng bác đến với cuộc hành trình của em. Em là dân kỹ thuật chính tông bác ah, chứ ko có dùng ngòi viết kiếm sống đâu :D. Tại tâm trí lãng đãng nên nó thế!
Thanks vì bác chia sẽ quan điểm về ảnh với em, sẽ rút kinh nghiệm ạ. Mong tiếp tục nhận được góp ý của bác.

bom-cuoi
16-04-2011, 03:37 PM
Rời trường cao đẳng, thả xe chậm chậm xuống những con dốc quanh co đặt trưng của Đà Lạt. Quen với lối sống nhanh của Sài Gòn, cứ lên xe là chạy một mạch đến nơi cần đến để tránh nắng, tránh bụi và tránh kẹt xe. Những lúc như thế này mới thật thú vị. Chậm rãi, khoan thai, để ga xe nhỏ, chầm chậm chạy qua những cung đường nhấp nhô lên xuống, hít thở không khí trong lành của Đà Lạt. Thật tuyệt! Rất nhiều lần tôi cứ nhẩn nhơ như thế qua những con đường ở đây. Chọt nhận ra hình như chỉ có mình tôi có cái sở thích này! Nhìn xung quanh, ai cũng phóng xe đi nhanh, vù vù vượt qua mặt tôi. Chợt thầm nghĩ “ Sao họ lại có thể như thế được nhỉ? Sao lại có thể sống vội vã ở giữa thiên nhiên thanh bình thế nhỉ?”. Là thế, tôi thường cười một mình với những suy nghĩ vẫn vơ như vậy. Hình như họ không thích cuộc sống thanh bình ở đây, muốn mang cái vẻ hối hả của Sài Gòn (thứ mà tôi đã phát chán đến tận cổ) về đây thì phải. Thật thất vọng!
Ráng chiều tạo cho mặt Hồ Xuân Hương một màu vàng bàng bạc khác lạ. Tôi đưa máy lên thu vào một kỷ niệm của chuyến độc hành này.
#9
https://lh5.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TaapBkkohyI/AAAAAAAAC_8/95FIYIdmpvg/s640/IMG_1933.jpg

Ngày xưa, được ra chơi ở Hồ Xuân Hương là một mong ước của thằng bé tôi. Lúc bé, chúng tôi hình như không có khái niệm cuối tuần hay du lịch. Chúng tôi chỉ biết đi học, về và lẩn quẩn ở nhũng con đường trong khu mình ở. Với tôi, để đi ra tới Hồ Xuân Hương là một con đường dài lắm và chứa rất nhiều nguy hiểm. Chính vì vậy mà chúng tôi chỉ có thể ra đây nếu có người lớn dẫn đi. Mà người lớn thì lúc nào cũng bận với với công việc của họ nên chả quan tâm gì đến cái ước muốn ấy của chúng tôi. Vì thế mà nó vẫn mãi là ước muốn của thằng bé như tôi.
#10
https://lh6.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TafvOe4Zf2I/AAAAAAAADAc/gr74_abAU60/s640/IMG_1929.jpg

Tôi nhớ, những lần được má tôi chở ra chợ, đi ngang Hồ Xuân Hương là một trong những điều tự hào của tôi với chúng bạn trong xóm. Rồi tôi sẽ kể cho chúng nghe Hồ Xuân Hương đẹp và to lớn như thế nào. Chúng tôi lại tranh nhau ai là người được đi ra Hồ Xuân Hương nhiều nhất. Thật đúng là trẻ con nhỉ! Có một bí mật mà ngay xưa chả bao giờ tôi dám nói ra. Đó là mỗi khi đi ra chợ, tôi nhìn thấy nhà hàng thủy ta long lanh, đèn sáng rực đẹp lạ lung. Tôi ước muốn được vô đó ăn. Chắc hẳn đồ ăn trong đó phải ngon lắm vì cái nhà đẹp thế cơ mà. Đúng là suy nghĩ của con nít! Tôi bật cười, không ngờ tôi lại có thể nhớ đến từng chi tiết như vậy, sau hơn 25 năm bỏ quên ký ức trong một xó xỉnh nào đấy!
#11
https://lh5.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TafvOj4fpPI/AAAAAAAADAg/1EOqGnwWFB0/s640/IMG_1930.jpg

Vòng một vòng Hồ Xuân Hương chậm rãi thưởng thức cái se lạnh bên hồ khi màn đêm buông xuống. Tôi vòng qua khu Hòa Bình. Cái lạnh của Đà Lạt đã thấm vào người rồi. Chạy xuống đường 3/2 ghé vào quán bên đường, hai tay xoa vào nhau che dấu cái lanh làm mình run lên cầm cập.
“Cho em một tô mì quảng chị ơi”
“Giò hay nạc em?”
“Giò nạc ạ?”
“Chị hết giò nạc rồi em ăn giò này nhé, ngon lắm”
Ôi cái giọng của người phụ nữ Đà Lạt sao mà ngọt đến thế, chả biết như thế nào nhưng rõ rang lúc đó tôi thấy nó ngon thật! “Vâng ạ”.
Giữa trời lạnh thế này, nhấm nháp vài ngụm trà gừng nóng (thứ tôi rất thích khi về Đà Lạt), ăn bát mì nóng hổi với những trái ớt xanh cay xè. Đúng hương vị mì quảng. Thật thú vị.
“Tính tiền chị ơi”, “22 ngàn em”. Không đắt so với những tô phở tôi ăn hàng ngày ở Sài Gòn. Tôi quyết định về khách sạn nghỉ ngơi sớm, chuẩn bị cho hành trình ngày hôm sau.

to be continued...

ANDA
16-04-2011, 03:50 PM
luôn quan tâm đến những hình ảnh Đà lạt mộng mơ ...

thankz chủ topic nhiều ,hình đẹp lắm

baycaumuoi
16-04-2011, 04:00 PM
Bác chủ là cùng hội cùng thuyền với tui.Hehee...Hôm nào lang thang Đà Lạt lại đi. Có 1 Đà Lạt ở những cánh rừng thông của dân làm rẫy. Hãy chui vào những con đường đất nhỏ sẽ dẫn ta đi vào rừng.Đi mà không biết đi về đâu, cái gì chờ mình ở phía trước,..mang lại nhiều cảm giác thú vị lắm ạ. Bác cứ yên tâm rằng sẽ khó bịc lạc vì thỉnh thoảng lại hiện ra 1 rẫy rau của dân bản địa.Với lại đi lang thang trong rừng thông không hề mang lại cho ta 1 cảm giác bất an như khi đi trong các khu rừng khác.Thích nhất điều này. Có lần tui đã lang thang bằng xe máy đến khu hồ Suối Vàng dưới chân Lang Biang rồi lần mò theo đường rừng một hồi thì ra đến Trạm Kiểm Lâm Đưng Nớ nằm trên Đại Lộ Kinh Hoàng 722 luôn. Thú vị vô cùng.

nino
16-04-2011, 09:52 PM
em cũng mới từ ĐL về, nhưng đi cùng bầu đàn thê tử... nên không còn thời gian ngắm cảnh và thưởng thức như bác chủ.
Cảm ơn bác chủ rất nhiều vì đã chia xẻ

bom-cuoi
16-04-2011, 10:02 PM
@ANDA,nino : cám ơn các bác đã ghé thăm, cùng nhau chia sẽ nhé!
@baycaumuoi : hehehe, cùng hội với bác nhưng em chưa đi off lần nào :D. Okie với kế hoạch của bác, vừa rồi em cũng leo LangBian theo đường không chính thống (sẽ chia sẽ với các bác trong những bài sau). Kết plan của bác, khi nào đi em với bác lang thang Đà Lạt lần nữa :). Mà bác ở SG đó chứ?

baycaumuoi
17-04-2011, 03:17 PM
Tui ở SG bác chủ ạ.Hi vọng có dịp lang thang DL cùng bác hoặc chung với anh em NO LIMIT

bom-cuoi
17-04-2011, 04:44 PM
Ngày 2 với cung đường vòng về Nam Ban - Đức Trọng.
Đường về Tà Nung mới nên lượng xe cộ đi lại cũng không nhiều. Lâu lâu mới có một hai chiếc cùng chiều đổ những cung đèo uốn lượn.
#12
https://lh5.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TafvPzTORDI/AAAAAAAADAs/IU8JudgfAVI/s640/IMG_1947.jpg

Tôi nhởn nhơ thả xe chạy chậm tận hưởng không khí trong lành của buổi sáng; quan sát mọi việc xung quanh; ghi nhận lại những nét đẹp trên cung đường mình đi qua. Có những lúc bắt gặp cây thông đứng bơ vơ một góc của của con đường, tô thêm cho cảnh vật một sự lãng mạn, buôn mán mác; đặt biệt là đối với những kẻ độc hành như tôi.
#13
https://lh6.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TafvQVtpwYI/AAAAAAAADBA/DA0Nanc0Lpg/s640/IMG_1957.jpg

Hay những lúc luồn mình chạy trong rừng thông mát rượi; đến nỗi tôi phải bậc cảm xúc thành lời. Dừng xe thu lại trong ống kính của mình vẻ mơ mộng ấy.
#14
https://lh5.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TafvjDaZfdI/AAAAAAAADBY/kH4t2ShAE1U/s640/IMG_1971.jpg

Và ngồi xuống dưới những tán thông xanh, chiêm nghiệm về cuộc sống, đưa mắt chơi trò đuổi bắt với những vệt nắng nhảy nhót trên những cành thông dăm ba năm tuổi. Với những kẻ thích lang thang như tôi, thì quả đây là những giây phút thích thú nhất.
#15
https://lh6.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TaqVCuxVvMI/AAAAAAAADBk/pylpNQ41fAk/s640/IMG_1974.jpg

Chặng đường cứ len theo triền núi, với những rặng thông vẫy chào vi vu khúc nhạc của miền Tây Nguyên đón chào kẻ lữ hành trên những bánh xe quay tròn khám phá. Để rồi tôi không thể nào không dừng lại để thu vào tầm mắt mình sự hùng vĩ của núi rừng, thấp thoáng xa xa giữa núi rừng trùng điệp là những mái nhà của bà con. Lòng cảm thấy sảng khoái, những trăn trở lo toan của cuộc sống nơi thị thành, tạm thời nhường chỗ cho cảm giác thảnh thơi, an bình.
#16
https://lh6.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TafvQeP14pI/AAAAAAAADA4/I7NKBsOYix4/s640/IMG_1950.jpg

Vốn là đường nội tỉnh, nên được trải nhựa hoàn toàn. Rõ ràng với những người ưa phiêu lưu mạo hiểm thì chả có gì gọi là thử thách ngoài những khúc đường đèo quanh co uốn lượn. Tuy nhiên hãy chiêm nghiệm một cảm xúc khác khi thả lỏng tinh thần theo những vòng bánh xe chậm chậm, xuyên qua những hàng thông vi vu khúc nhạc rừng trong cái không khí lành lạnh của miền cao nguyên này. Ấy cũng là một điều tuyệt vời cho những bước chân lãng tử.

nino
19-04-2011, 09:23 AM
@ANDA,nino : cám ơn các bác đã ghé thăm, cùng nhau chia sẽ nhé!


hì hì, bác đang đi lang thang mà... chờ chỗ nào bác đi qua mà em có đi em sẽ nhảy vô ké :)

bom-cuoi
19-04-2011, 02:18 PM
Thác Voi, địa danh nghe nhắc đến là con thác con hoang sơ chưa bị bàn tay con người can thiệp thô bạo vào, vì thế trong chuyến độc hành này, nhất định phải ghé qua. Đường xuống thác chông chênh qua những mỏm đá. Mặc dù những chỗ khó đi người ta cũng tạo ra những điểm đặt chân cho du khách, tuy nhiên vẫn tạo cảm giác cho người leo xuống : chông chênh, trơn trượt.
#17
https://lh5.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TafvTDDl5bI/AAAAAAAADBM/dKvS-3FaeGc/s640/IMG_1991.jpg

Tôi là người đầu tiên của ngày bước chân xuống thác, những tảng đán nằm in dưới những tán cây mát rượi. Gỡ bỏ balo, thưởng thức cảm giác một mình giữa không gian vắng lặng với tiếng thét gào của dòng thác. Mùa khô nên thác ít nước, tuy nhiên vẫn không mất đi vẻ hùng vĩ của dòng nước thiên nhiên. Chỉ tiếc một điều, ngọn thác bị những tảng đá phía trước che khuất mất tầm nhìn của chân thác, nên vẻ đẹp không được trọn vẹn. Nhưng chính điều đó lại làm cho tiếng gầm vọng của dòng nước xuống vực sâu thêm âm hưởng, mà nếu bạn có chút tưởng tượng đến tên thác có thể ví von như tiếng thét của đàn voi giữa núi rừng bạc ngàn.
#18
http://a6.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/215716_215173418492665_100000000241389_884856_7915 353_n.jpg

Nằm thả hồn bồng bềnh trên tảng đá, nghe tiếng vọng vủa thác, tiếng róc rách cảu nhưng khe nước dưới chân thác, tiếng xào xạc của lá cây, tiếng ríu rít của một vài loài chim rừng. Lâu lâu có cơn gió thổi qua, đưa bụi nước quét lên da mặt, mát rượi.Thi vị. Mênh mang. Nếu như không có những đoàn du khách đi sau đến, tôi có thể nằm như thế mà đánh một giấc no say.
#19
https://lh6.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TafvTlrELRI/AAAAAAAADBQ/-3xqVNhou6M/s640/IMG_2003.jpg

Tôi chỉ được tận hưởng không gian ấy cho riêng mình khoảng hơn 10’; rồi khách du lịch lần lượt kéo đến; đầu tiên là nhóm bốn bạn trẻ theo sau tôi (không biết sao giờ mới xuống???), tiếp đến là những vị khách Tây, Úc… xì xồ tiếng Ăng-lê với những tour guide Việt, mà tôi đoan chắc là nghiệp dư! Không khí thanh bình bị phá vỡ bởi những tiếng động của con người (Đó chính là lý do tôi ghét đi tới những nơi đông người). Cảm giác mình được hòa với thiên nhiên, bay bổng với núi rừng bổng chốc tan biến. Tôi lôi hai ổ bánh mì ra giải quyết nhanh gọn bữa trưa rồi ale hấp rút!

Trên đường quay lên đỉnh thác, tôi bị những bước chân cũ dẫn sai đường đến khe đá hẹp. Ngắm nghía một hồi, thấy mình có thể lèn vô phía sau được. Máu nỗi lên, tôi lách mình qua khe đá. Con đường dẫn tôi đến một hang tối dưới chân thác.
#20
https://lh4.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TavneUHrx_I/AAAAAAAADCI/fQFJynQCXrg/s640/IMG_2031.jpg

Nếu ai có đi thác Voi, thì điểm đến này là nơi tôi thành thực đề nghị các bác một lần leo xuống. Cảm giá đứng giữa những vách đá, ngước nhìn lên bầu trời trong vắt qua những khe đá nhỏ là một cảm nhận đặt biệt. Tất nhiên không thể so sánh với những dãy núi đá thật sự, nhưng một mình lang thang dưới chân thác, hơi nước bay vào lành lạnh, cộng với bốn bề là vách đã, ác hẳn không cần phải miêu tả cũng đủ cảm nhận được khoảnh khắc ấy đáng nhớ đến chừng nào.
#21
http://a3.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash4/215574_215173451825995_100000000241389_884858_1364 090_n.jpg

Ngước nhìn lên bầu trời, xuyên qua những rễ cây nỗi trên vách đá, tôi cảm thấy mình như anh chàng trong bộ phim 127 hours – một bộ phim mà tôi rất thích. Thích cái vẻ ngông cuồng, ương ngạnh. Thích những đoạn độc hành phiêu lưu mạo hiểm. Thích những giây phút đối diện với sinh tử. Thích nỗ lực không ngừng của một con người mang trong mình một dòng máu phiêu lưu. Giờ đây, đứng nơi này, từng khoảnh khắc, cảnh quay của bộ phim ấy ùa về, càng làm cho tôi thêm vững bước trên những chặn đường độc bước tiếp theo.
#22
http://a5.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash4/217274_215173485159325_100000000241389_884859_3645 656_n.jpg

Dòng nước đổ xuống tung bọt trắng xóa, phả những hơi nước mát lạnh vào trong động. Chỉ cần đứng gần nơi khe động là tôi đã ước mèm vì bụi nước. Bởi thế tôi không thể ghi lại được khung cảnh bên ngoài ngay dưới chân thác. Tôi đứng trong động, nhìn bầu trời qua khe sáng bé nhỏ ấy. Chỉ trong khoảng thời gian nhỏ, bầu trời chuyển màu từ xanh trong sang phủ một lớp mây trắng bồng bềnh, rồi mây lại trôi đi để lại bầu trời trong vắt. Chợt nghĩ đến cuộc sống, vạn vật đổi thay, con người không thể lường trước được. Hạnh phúc hôm nay rồi lại khổ đau một khi nào đó. Bởi vậy, trên mỗi cung đường tôi đặt chân qua, là sự cảm nhận trãi nghiệm từng giây, từng phút.
#23
http://a4.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/205722_215173508492656_100000000241389_884860_2577 169_n.jpg

Tôi đưa máy ghi lại vẻ đẹp của vách đá trong lòng động; những mảng rêu xanh rời rạc chấm lên cho vách đá kia những điểm sống kì diệu. Tôi rời khỏi động lên trên đỉnh thác với một tâm trạng thảnh thơi, nhẹ nhàng. Đây chính chính những giây phút tôi tìm kiếm cho những chuyến độc hành của mình. Bỏ lại sau lưng những ưu phiền, mệt mỏi; những bước chân phiêu lãng cho tôi những khoảnh khắc thật sự quý giá. Không biết tự bào giờ, độc hành đã trở thành một phần trong con người tôi.
#24
http://farm6.static.flickr.com/5029/5615997279_775f4b2075_z.jpg


to be continued...

Ms.Green
19-04-2011, 03:49 PM
đà lạt đẹp
thơ mộng
ước mơ của mình là sẽ cùng cả gia đình được sống thanh thản ở đây

bambambi01
21-04-2011, 12:08 PM
Hình bác chủ mang tính tham khảo nhiều hơn là thể hiện vẻ đẹp của ĐL

anhku
21-04-2011, 12:34 PM
bác này thật chịu khó

been
21-04-2011, 01:25 PM
Cảm giác rất thích thú khi hòa vào dòng tâm sự của bác bằng những hình ảnh DL quen thuộc, mình cũng rất thích DL và có nhiều kỷ niệm ở đó, cho dù ko phải là dân của TP này.

bom-cuoi
21-04-2011, 08:08 PM
@ Ms.Green, been : Thanks các bác đã ghé qua. Và vui vì đã mang lại cho các bác những cảm xúc về Đà Lạt.
@bambambi01: Thanks bác. Em nhìn Đà Lạt ở góc độ trên những bước đường em đi bác ạ. Còn bác có ý kiến gì về vẻ đẹp của Đà Lạt, bác chia sẻ với. Biết đâu em lại đi Đà Lạt và ý tưởng bác giúp em có một bộ ảnh đẹp :).
@anhku: Thank bác đã ghé. Nhưng thú thật em ko hiểu ý bác ạ!

MOIDADO
22-04-2011, 09:51 AM
Xem ảnh của các bác chụp về Đà Lạt sướng con mắt quá..chắc 30-4 này E phải làm 1 chuyến về đó săn ảnh :11:

bom-cuoi
27-04-2011, 04:01 PM
Tôi đến Thiền Viện Trúc Lâm khi trời đã ngã bóng chiều. Gởi xe miễn phí. Anh chàng giữ xe luôn miệng nhắc nhở, “5h ra lấy xe nhé”. Nhìn đồng hồ mới 4h thiếu, còn những hơn một tiếng đồng hồ nữa để vào đây. Chừng đó cũng đã đủ rồi. Tôi thích địa danh này vì địa thế của nó, đứng trên tiền sãnh của thiền viện, đưa mắt nhìn xuống thung lũng bên dưới, với hồ Tuyền Lâm lách mình theo những khe núi. Thật tuyệt. Tôi còn nhớ cảm giác như in lần đầu tiên ghé đến nơi đây với đoàn du lịch của ông anh. Ngày ấy, khoảng đất phía trước Thiền Viện vẫn còn trống trải, view nhìn xuống hồ rất đẹp. Tuy nhiên, lần trở lại này tôi hơi thất vọng vì đã mất cái view đấy. Trước sân bây giờ là những vườn hoa, hàng cây, lối đi nhân tạo. Và áp đảo khuôn viên được thiết kế đẹp đẽ này là hàng trăm ngàn khách du lịch nối đuôi, chen chúc nhau. Tôi vốn không thích chốn đông người, lại càng không thích hơn. Bỏ lại cảnh chùa với hàng trăm ngàn khách thập phương quần áo sặc sỡ, tôi bước theo từng bậc tam cấp xuống mặt hồ Tuyền Lâm phía dưới.
Vì đã vào chiều tối, khách lần lượt đi lên nên tôi cũng có thể tìm cho mình một góc view của hồ mà không vướn chân du khách. Mặt hồ phẳng lặng trãi dài đến tận chân những dãy núi phía xa xa, nhưng chiếc xuồng máy nằm im ắng ngay ngắn bên bờ, tạo cho người lữ khách một cảm giác bình yên chi lạ.
#25
https://lh3.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TbfMNGpvO-I/AAAAAAAADFs/2f5BFMccvcw/s640/IMG_2087.jpg

Tôi thích ở đây một điều, mọi người vẫn tôn trọng chốn thiên liêng nơi cửa phật. Bên ngoài khuôn viên Thiền Viện, bạn có thể bắt gặp những dãy hàng lưu niệm. Tuy nhiên, khi bước qua cánh cổng có ghi chú “ nơi không tụ tập buôn bán”, thì tuyệt nhiên là một khoảng đất sạch sẽ, không vướn bụi trần gian. Khá khen cho những người làm dịch vụ du lịch ở đây. Chính vì thế mà tôi vẫn có thể tìm cho mình những khoảnh lặng giữa dòng người viếng cảnh chùa. Không biết mọi người thế nào, nhưng với tôi, đi dọc con đường dưới tán những cây thông như thế này thì thật dễ chịu.
#26
https://lh6.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TbfMNUnBoKI/AAAAAAAADF0/Z0sZFklPXM8/s640/IMG_2089.jpg

Không náo nức xô bồ, không đua chen danh lợi, chỉ còn ta với thiên nhiên, với hàng thông non rì rào trong gió chiều se lạnh. Chậm rãi bưới đi dưới những lá thông kim mềm mại, để nhìn thấy hồ Tuyền Lâm ẩn nấp sau những thân thông chưa đủ tuổi trưởng thành, bỏ ngoài tai những thanh âm chật chội của một địa danh du lịch nỗi tiếng đang chứa cả hàng trăm ngàn thập khách tứ phương. Chỉ những khoảnh khắc ngắn ấy thôi cũng khiến tôi không phải hối tiếc khi chọn nơi đây là một điểm đến trong hành trình của mình.
#27
https://lh5.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TbfMNVT0MvI/AAAAAAAADFw/x5b9ePcbal0/s640/IMG_2090.jpg

Nỗi tiếng nơi đây, không chỉ là Hồ Tuyền Lâm mà phải nói đó chính là Thiền Viện Trúc Lâm. Đã đến đây thì không thể không viếng chùa. Tuy nhiên với dòng người tấp nập, tôi chỉ lặng lẽ thắp nén nhang cho đức Phật, rồi nhanh chóng đi ra mà không ghi lại một bức hình nào về ngôi chùa nỗi tiếng này. Bởi với tôi, nếu đưa máy lên chụp tôi không thể lấy được cái hồn thiêng liêng của Thiền Viện lúc này với quá đông người vào ra không ngớt.
Tôi lấy xe, rời khỏi điểm cuối của cuộc hành trình trong ngày theo dự kiến với 03 điều tâm đắt nơi đây ngoài cảnh vật thiên nhiên vốn có của nó, đó là một khu du lịch không vé vào cửa, không phí gởi xe, và không bán hàng rong như những nơi khác. Âu đó cũng là lý do tạo cho nơi đây, giữa hàng ngàn du khách, vẫn giữ được cho mình nét thanh tịnh của phật đồ.


to be continued...

bom-cuoi
05-05-2011, 08:30 PM
Rời Thiền Viện Trúc Lâm, tôi quyết định không theo đường cũ ra đèo Prenn, mà tiếp tục thẳng tiến theo con đường khác (tôi cũng chả rõ đi đâu, mãi sau khi hoàn tất đi vê, tôi mới biết đoạn đường này dẫn đến dinh I, ra thác Camly…). Đang nhởn nhơ trên đường thì bắt gặp một ngã rẽ; theo cảm nhận về địa lý của tôi cho biết thì có khả năng ngã rẽ này sẽ dẫn đến phía sau hồ Tuyền Lâm. Với cái máu khám phá, tôi bẻ tay lái xe đi vào đoạn đường ấy. Và quả là không hối tiếc, tôi đã có một khoảng thời gian chạng vạng men theo cung đường nếu có thể nói là cung đường đẹp nhất ở Đà Lạt mà tôi đã đi qua. Những khúc cua uốn lượn, đưa tay lái người khách độc hành tiến vào vùng nước non hữu tình dưới cái sắc lạnh ban chiều đang dần buông xuống. Con đường xẻ núi, để lộ nhưng mảng đất đỏ bazan đặt trưng của vùng đất tây nguyên này. Cái thứ đất mà cả một tuổi thơ tôi đã quá đỗi thân quen. Mùa mưa, đât quyện vào dép hay bất cứ vật gì tiếp xúc với nói, chỉ dăm phút đi bộ thì đôi dép đã được đất bệnh thành đôi dày với đế cao ngất ngưỡng.

https://lh4.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/Tbk6zUUdrsI/AAAAAAAADGY/rmJHgtea9Jk/s640/IMG_2135.jpg

Thế rồi cảnh vật hút hồn hiện ra trước mắt, khiến cho người lữ khách phải chồn chân đứng lại để chiêm ngưỡng một cảnh quan mê đắm lòng người. Mặt hồ phẳng lặng giữa sương chiều uốn mình theo những khe núi lẫn sâu hút hút. Những ngọn đồi, nhành thông, ôm dòng nước biên biết vào lòng như những đôi tình nhân quấn lấy nhau đắm say, mê muội.

https://lh6.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TbLgAKSfVZI/AAAAAAAADD0/9VeP6qET6Nw/s640/IMG_2118.jpg

Cảnh vật khiến cho người khách phương xa chạnh lòng, những bước chân độc hành càng thêm lẻ loi cô độc. Giữa trời nưới, thiên nhiên bao la hùng vĩ, chợt thấy mình nhỏ bé lẻ loi. Một cảm giác cô đơn, lạnh lẽo xâm chiếm lấy tâm hồn người lữ khách. Thế nhưng, đã chọn cho mình những bước chân độc hành phiêu lãng, thì đã chuẩn bị cho mình những cảm xúc đơn côi. Bởi thế, những cảm giác ấy vẫn không thể làm chùng bước chân kể phiêu lãng trên những cung đường khám phá. Bánh xe vẫ lăn đều tiếp tục cung đường mới. Bóng chiều dần trôi đi, đường thăm thẳm, nhìn phía trước chỉ thấy đường đưa mình vào núi sâu, càng đi, càng dấn thân vào những cánh rừng già.

https://lh3.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/Tbk6zRQEU1I/AAAAAAAADGc/_EwDo9sKdno/s640/IMG_2141.jpg

Vừa đi, tôi vừa tự hỏi “ Đoạn đường này đi về đâu? Sao được xây dựng khá đẹp thế này”. Chiều vẫn tiếp tục trôi nhanh, phía trước vẫn là rừng cây, chốc chốc lại thấy những tiếng xe máy đi ngược chiều hối hả. Hình như họ tranh thủ về trước khi mà đêm buông xuống. Một cảm giác lo sợ mơ hồ len vào trong tim. Chỉ sợ rằng mãi đắm say với núi non hung vĩ, mà người lữ khách có thể quên đi thời gian và không gian, quên luông cả tình huống thực tại là bình xăng của chú xế đã trãi qua một ngày đường trường phiêu bạc.
Dừng xe lại, hỏi thăm một cậu bé trên đường “ Đường này dẫn về đâu em?” “Dạ đây là đường cụt anh, chạy vô nữa là hết đường rồi”. Nhìn lại báo xăng, rồi nhìn con đường trước mặt. Một quyết định nhanh chóng đưa ra: Tiếp tục. Cảm ơn cậu bé, rồi nhấn ga tiến về phía trước bỏ ánh mắt ngơ ngác của cậu bé ở lại thắc mắc: Đã biết đường cụt rồi, sao vẫn cứ đi. Cậu bé có biết đâu, máu dân phượt nó thế, bỏ lỡ một khoảnh khắc trên đường đi ư? Không đâu nhé. Lớn lên, cậu có phiêu bạc rồi sẽ hiểu thôi mà.
Cảm xúc phiêu, phiêu và phiêu những khi đứng lại, nhìn mặt hồ phẳng lặng như tấm gương pha lê qua những ngọn thông xanh vi vút; hay những ngọn đồi nhấp nhô dưới chân mình. Ấy chẳng phải là cái sướng nhất của nhưng kẻ lang bạt đi tìm nhưng điều vô định như tôi sao?

https://lh5.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/TbLgB6kHm9I/AAAAAAAADEE/IcVEjiltvDE/s640/IMG_2132.jpg


https://lh6.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/Tbk6zBloImI/AAAAAAAADGU/8gLmH366jSg/s640/IMG_2130.jpg

Câu hỏi mang theo về cung đường này, được tôi tìm hiểu. Thì ra đây là cung đường dẫn vào khu resort cao cấp của Đà Lạt đang trong quá trình xây dựng. Vậy cho nên… Tôi bỏ lỡ cảm xúc của mình, khi chạm vào nỗi đau của rừng khi bị cắt xét từng vết một. Những đoạn đường đất đỏ tươi hiện ra như một vết cắt đang rỉ máu của rừng xanh.

https://lh4.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/Tbk6ykPMk3I/AAAAAAAADGI/WDPehnVfaPE/s640/IMG_2126.jpg

Mang trong lòng những cảm xúc đối lập, chen chúc nhau. Vừa khoan khoái trước vẻ đẹp của thiên nhiên, vừa xót thương cho những cánh rừng đang dần bị xâm lấn. Trong gió ánh sáng chập choạng tối, trong tiếng rì rào của những cơn gió thổi qua từng khúc ngoặc, trong tiếng sáo vi vu khúc nhạc chiều của những ngọn thông xanh, trong mớ cảm xúc đan xen hỗn độn; lữ khách quay đầu xe, tiến về thành phố, tạm biệt cung đường vừa mới khám phá với những khoảnh khắc phiêu bồng, lãng đãng khó quên của một buổi chiều cao nguyên lành lạnh.

https://lh6.googleusercontent.com/_BcOVKGg5kYI/Tbk6y9H9C0I/AAAAAAAADGQ/1u1mAKYY2Ko/s640/IMG_2128.jpg


to be continued…

muahoanang
21-05-2011, 02:05 PM
Em cũng định làm 1 chuyến lên Đà Lạt sắp tới, đọc chủ đề này chi tỉết quá. Thanks bác