PDA

View Full Version : Tranh chấp dân sự khi làm mất máy ảnh và cách giải quyết



banhmitrung
29-01-2016, 12:47 AM
Chào các bác. Chuyện này mình hóng được trên FB thôi có điều nó cũng liên quan tới máy ảnh và ship hàng này nọ nên mình muốn đưa ra trao đổi với các bác.

Một bạn, tạm gọi là A, có nhờ 1 công ty ship hàng, tạm gọi là B, vận chuyển 1 máy ảnh. Kiện hàng bao gồm 1 máy 60D và 1 lens Sigma 17-50/2.8 và 1 thẻ nhớ. Tổng trị giá theo hóa đơn là 22.000.000 (máy mua mới). Có điều bộ máy ảnh này mua cách đây 1 năm (tháng 4/2014).

Công ty B làm mất hàng. Trên hợp đồng vận chuyển thì có ghi sẽ đền tối đa 3.000.000 nếu hàng bị mất. Ngoài ra có gói bảo hiểm tự nguyện đền 100% và bạn A đã không mua gói này.

Tạm thời bỏ qua những cái gọi là nắn gân và vận động hành lang của cả 2 bên thì bên B đã đưa cho bạn A mức bồi thường như sau:

1. 11.500.000 + 200 lần ship hàng miễn phí

2. 3.000.000 theo như hợp đồng.

Bạn A không chấp nhận và yêu cầu đền bù 80% giá máy mới tức là khoảng 17.500.000 hoặc mua 1 bộ 60D+17-50 mới 100%. Bên công ty B không chịu và hai bên bắt đầu lôi nhau ra FB để dùng sức ép dư luận. Về phần này thì mình thấy cách xử lý sự cố của công ty B rất kém (đôi co với k/h, đe dọa,...) tuy nhiên mình không đề cập vấn đề này mà chỉ nhận xét thuần về pháp luật.

Dĩ nhiên công ty B bị mất uy tín thương hiệu khá nặng và nhiều khả năng họ "quê" cho nên đã hủy luôn thỏa thuận đền 11tr5 + 200 đơn hàng và chỉ chấp nhận làm theo hợp đồng: tức là chỉ đền tối đa 3.000.000.

Ý kiến cá nhân của mình là ở lần đầu đưa yêu cầu bồi thường, công ty B đã đưa mức giá khá hợp lý vì bộ 60D + 17-50 hàng xài 1 năm rồi chỉ khoảng 16 tr thôi. Kể cả khi ra tòa thì mức khấu hao trong 1 năm cũng sẽ ngang ngửa như vậy nên việc bạn A đòi 1 bộ máy 100% hay 80% tiền máy mới là khá vô lý.

Các bác thấy sao về case này và cái quy định 3.000.000 kia có đúng pháp luật không nhỉ?

kevinle4230
29-01-2016, 01:36 AM
Đúng rồi, đền $3M là đúng, vì đó là thoả thuận khi khách hàng đã dùng dịch vụ.

Khách hàng có thể mua thêm bảo hiểm 100% để yên tâm, nếu không mua thì đó là khách hàng tự chuốc lấy rủi ro. Mà rủi ro này rất lớn khi ship ở VN.

Ngay cả ở Mỹ, mình cũng mua bảo hiểm khi ship lens và máy theo giá trị. Tối ngủ yên tâm hơn.

Mình thấy công ty ship hàng làm đúng.

Văn Khoa
29-01-2016, 02:54 AM
Em cũng nghĩ như bác kevinle, không có oong đơ gì cả, bồi thường theo hợp đồng 3 triệu là đúng. Nhiều khi anh B không đọc kỹ hợp đồng nên tưởng là họ sẽ bồi thường nguyên con. Vì thế nên đọc hợp đồng cho kỹ, dù là những hàng chữ rất nhỏ in ở trang chót.

Theo như bên Mỹ, hãng bán bao thầu luôn shipping. Món hàng đắt giá như máy ảnh, ống kính thì free shipping và người nhận phải ký tên. Món hàng nào không đáng giá thì họ vứt ngoài cổng và bị ăn cắp cũng có. Nhưng người mua sẽ nhận được một món hàng khác. Sẽ có tranh chấp giữa merchant và shipper, nhưng đó là chuyện của họ. Merchant và shipper nào cũng có hợp đồng với nhau và bảo hiểm thương mại. Chưa bao giờ thấy người mua tự lựa shipper.

Nhưng khi tự chọn shipper thì phải cân nhắc cái rủi ro mất để mua thêm bảo hiểm. Không có BH thì mình phải theo điều lệ đền bù của shipper. Mình phải biết trước điều này và khi nào giá trị đồ mình gửi cao hơn tiền đền thì mua BH cho an toàn.

Nikonian2006
29-01-2016, 06:43 AM
1. Mình đồng ý với hai ý kiến hai anh ở trên.

2. Khi bạn chọn shipper bạn phải mua bảo hiểm mất hoặc hỏng tự chọn kèm theo. Tiền mà bạn trả đó chỉ là chi phí nhân viên và phương tiện họ vận chuyển cho bạn. Đây là thông lệ shipper cho dù ở bất cứ nước nào. Khi bạn chọn ai, phải đọc/hỏi xem trách nhiệm dân sự của nó ghi trong hợp đồng chung (cho tất cả người dùng) là bao nhiêu. Khi nhờ ship hàng đắt tiền, phải mua bảo hiểm mất/hỏng trên đường đi phụ thêm. Nếu chọn không mua, hỏng/mất không bao giờ được đền bù số tiền món hàng ở giá thị trường hiện tại vào lúc mất.

3. Mình để ý thấy người phục vụ ở VN khi nói chung (ghi trong bài đầu) hay tranh cãi tay đôi với khách hàng. Tranh chấp trong giao dịch dân sự là phải có và xã hội càng đông tranh chấp phải nhiều, mấy vụ tranh chấp dân sự này sau này mình làm rất nhiều nên mình hiểu. Là người phục vụ, chỉ cần giải thích cho khách hiểu trách nhiệm tối đa shipper phải cho ra là bao nhiêu và không bao giờ nên cãi tay đôi với khách hàng, khoan nói đến những chuyện đe dọa hay lớn tiếng. Một người phục vụ là phải chấp nhận tiếp xúc đủ mọi loại khách hàng khác nhau và luôn luôn phải lịch sự, cho dù khách hàng có không lịch sự. Khi gặp phải khách hàng khó, bạn chỉ cần nói đúng trách nhiệm bạn đã có và tranh cãi trở lại chỉ cần im lặng, lần sau bạn không phục vụ nữa là OK thôi, thay vì bực mình tranh cãi trở lại cho vấn đề càng lớn hơn, thực chất là nó sẽ không có lợi cho bạn khi kinh doanh. Đây là nỗi khổ của người làm phục vụ và phải đối diện và chấp nhận nó thì mới phục vụ tốt ví dụ như bạn thấy nguyên tắc phục vụ của Amazon chẳng hạn.

4. Vì VN hệ thống tòa án quá yếu kém cho nên mọi người ai có tranh chấp gia đình / cá nhân gì đều phải sử dụng phương tiện thông tin đại chúng. Cái hại của việc đó là những người mà xem và tham gia phán xét kia không đủ trình độ luật pháp cũng như thông tin hai chiều để biết rõ ràng thực hư mọi chuyện ra sao. Qua đó, nó gián tiếp làm cho ai mà có quan hệ / lợi thế quen biết sẽ làm lệch tính công bằng tương đối của xã hội. Ở bên mình chẳng hạn, khi khách hàng trong vụ tranh chấp dân sự như thên (tranh chấp về phục vụ services không phải hàng hóa) thì mình chỉ làm đơn nộp lên cơ quan tòa án cấp thấp. Chi phí nộp tòa rất rẻ vài chục đồng, không cần luật sư đại diện khi ra tòa (chi phí này rất đắt), tự ra tòa hai bên cãi nhau bằng thực tế và bằng chứng. Ở đó, sẽ có người đủ trình độ luật pháp của nhà nước quyết định ai đúng / sai trong tranh chấp dân sự. Rất dễ dàng. Chỉ có cái bất lợi là vì vụ nhận vào nhiều quá cho nên mỗi vụ sẽ phải chờ 1-2 tháng mới ra phiên xử, chỉ tốn chút thời gian. Không cần phải đem chuyện cá nhân lên bao chí và dùng sức mạnh cộng đồng để phân xử.

banhmitrung
29-01-2016, 09:11 AM
Cảm ơn các bác đã trao đổi. Mình cũng có comment với anh A trên FB và nói rằng bên B đề nghị đền 11t5 là khá hợp lý rồi. Xui rủi thì ai cũng phải chịu nếu ko mua bảo hiểm. Có điều anh A cho rằng đây là món quà kỷ niệm nên giá trị rất lớn? Cộng thêm bạn bè anh A kích động và đốc vào theo kiểu bắt đền 100℅ nếu không thì đưa ra fb quậy banh công ty đi?

Kết quả là công ty B giờ chỉ chấp nhận làm đúng hợp đồng. Anh A bị thiệt hại ko ít mà bên công ty cũng mệt mỏi. Công ty starup nên đối diện vụ này có vẻ ko đủ kinh nghiệm xử lý. Có điều mình cũng nói nếu thật sự đưa ra tòa thì họ cũng làm theo hđ đã ký thôi, bất kể công ty đã dùng thủ thuật trong trình bày hđ khiến người dùng ko để ý.

Dạo này sức lan tỏa FB lớn nên nhiều người hay dùng nó để gây sức ép trong tranh chấp, có điều chưa chờ được vạ thì má đã sưng. Giống như vụ sân bay Nội Bài mới đây bị bôi nhọ về cung cách phục vụ trên fb và họ đã đưa video chứng minh. Nghe nói đang sắp xếp kiện bạn tung tin.

Văn Khoa
29-01-2016, 10:14 AM
... Có điều anh A cho rằng đây là món quà kỷ niệm nên giá trị rất lớn? Cộng thêm bạn bè anh A kích động và đốc vào theo kiểu bắt đền 100℅ nếu không thì đưa ra fb quậy banh công ty đi?...

Đây là những vấn đề tiêu biểu gây ra tranh chấp: khía cạnh tình cảm và bầy đàn. Tại sao lại dựa vào tình cảm để đòi nợ xuýt? Có phải là lỗi người bán hàng đâu? Lịch sự thì người bán hàng sẽ nói "Chúng tôi rất tiếc rằng đó là món quà tình cảm, nhưng chúng tôi không thể làm gì hơn ngoài hợp đồng". Cũng trong tình cảm, tính bầy đàn bênh nhau là một hành động thiếu trưởng thành. Không thể mù quáng cầm gậy đi đánh người khác khi bạn mình hô to "Ê tụi bay, tao bị đánh, hãy đi đánh trả thù cho tao!" Bầy đàn như vậy thì quả thật là thấp kém như cầm thú hoang dã! Ít ra phải biết hư thực ra sao trước khi có một hành động chứ!

Trong một xã hội không trật tự, luật pháp, không có những phương tiện về luật pháp, thương mại để bảo vệ người mua và người bán và không có những tòa án có tổ chức, quan tòa công minh thì còn nhiều những vấn đề không ai tin tưởng ai và không ai có thể buôn bán dài lâu. Nhiều khi người mua đòi hỏi quá đáng dù lỗi của mình rành rành ra đó, cứ đổ vấy cho người khác, còn mình thì chẳng có lỗi gì hết!

Nikonian2006
29-01-2016, 12:07 PM
1. Chuyện trả lời chính xác vào câu hỏi đầu tiên cũng đã xong, cho nên mình muốn nhân chuyện này nói thêm một số việc liên quan, chỉ dành cho ai chưa hiểu. Bạn nào sống lâu đã hiểu rồi, thì bỏ qua không đọc tiếp.

Tại sao mọi người lại dựa vào thông tin đại chúng giải quyết tranh chấp?

2. Nếu như ngày xưa ở VN rất nổi tiếng dùng Yahoo (nhất là chat) thì bây giờ là Facebook. Chuyện này không có gì lạ vì nếu không có cả hai cái này thì cũng sẽ có cái khác để phổ biến ở VN. Với mình, mình cảm thấy mừng là ở VN rất phổ biến FB (bạn hay gọi tắt là face) và ít hơn là twitter. Mừng là vì nó rất phổ biến cho nên các bạn ở VN sẽ tiếp cận đến những thông tin nhanh chóng ở ngoài VN mà đa số các bạn không xem được. Khi nào có chuyện gì cần lan truyền thì thông tin sẽ đến với các bạn ngay. Và thật sự đó là điều mà những người muốn cấm các bạn đọc những thông tin đó họ rất đau đầu nhưng không thể nào làm gì hơn với sự phát triển hiện tại.

3. Như đã nói, xã hội càng đông và càng phát triển, thì tranh chấp dân sự và thương mại phải càng nhiều. Đó là quy luật. Một người trong tranh chấp nói chung luôn cho là họ đúng và luôn tìm bất cứ phương tiện cứu cánh nào để giúp chứng minh họ đúng. Ở mặt này bên A trong vụ kiện không có gì sai cả. Ai ở VN nói chung cũng sẽ muốn làm vậy. Tìm đến sự công bằng là quyền cơ bản của con người, bất kể ở đâu.

4. Khi họ không có hoặc không tin cơ quan tài phán, họ buộc lòng hoặc là phải lạm dụng vào quyền đe dọa (gây sợ hãi) của công an hoặc phương tiện thông tin đại chúng để lôi kéo số người nghe về phía họ và tạo áp lực nhượng bộ từ phía bên kia (cho dù thực tế không biết ai đúng sai). Đã rất nhiều lần mình xem báo VN mình thấy những tranh chấp con cái / hôn nhân của những người công chúng ở VN tất cả thông tin đều xì ra cho báo chí mang lên công khai.

5. Khi chuyện đó xảy ra, nó làm cho con người ta phải sống bằng "dựa hơi" phải dựa hơi vào những người có quyền đe dọa người khác. Nghĩa là những người nào không có thế thì cho dù đúng đi nữa cũng bị xử sai. Họ sẽ mất niềm tin vào nhà nước. Ở mặt báo chí, đem lên như vậy là bạn đang đưa cho người khác xem đúng sai qua lăng kính của bạn. Đó chưa chắc là sự thật hoặc có hợp lý lẽ không vì sự thật đã bị người đem lên bóp méo nó có lợi cho họ, hoặc có thể họ thật sự không biết đâu là đúng sai.

6. Cho nên vai trò của tòa án phân xử trong xã hội phát triển thật sự là rất quan trọng. Đây là trách nhiệm của những người được bầu lên và phải thay đổi từ trên đi xuống.

7. Khi đã xây ra tòa án công minh cho nhân dân sử dụng, thì nghĩa là sẽ có một số quyền của người nắm quyền bị tước đi, họ không còn tự do muốn bỏ tù bất cứ ai sẽ làm ảnh hưởng đến quyền lợi của họ. Cho nên vấn đề là người có thể thay đổi họ có muốn bị mất quyền đó hay không. Chứ chuyện mà bạn BMT hỏi đầu tiên, nếu ở xã hội mình đem case đến cho mình xem, mình sẽ hướng dẫn mang ra tòa trọng tài kinh tế rẻ tiền xử lý rất dễ dàng, không cần phải tốn bao nhiêu thời gian mang lên FB chém nhau kéo theo bao nhiêu người khác.

8. Tình cảm rất dễ dàng chi phối vào luật pháp, khi bạn xem xét vấn để phải phán cho người thân của bạn, rất dễ dàng bạn bị cảm tính cám dỗ bạn và bạn nhìn sai vấn đề. Cho nên dùng media lôi kéo bạn bè thân thiết là rất dễ dàng làm lệch cán cân công lý. Vấn đề không phải thắng thua, vấn đề là mọi người nói chung có tin vào cơ quan phán xét hay không. Nếu họ tin họ sẽ không dùng FB làm đòn bẫy.

banhmitrung
29-01-2016, 12:31 PM
Nếu các bác là công ty B, bỏ qua coi như chưa có việc dùng FB để gây sức ép thì các bác sẽ đền bù cho khách hàng như thế nào khi sự việc bùng nổ ạ.

Làm sao để vừa giữa được uy tín với khách hàng, vừa đàm bảo thiệt hại ít nhất và dư luận hài lòng trong môi trường kinh doanh ở VN.

Son Of Anarchy
29-01-2016, 12:57 PM
Nếu các Bác ở VN là Anh A..các Bác có khai báo giá trị thật của món hàng mình gửi và đóng bảo hiểm cho nó kg? Hay khai gian để có được chi phí gửi thấp nhất ?

banhmitrung
29-01-2016, 02:07 PM
Mình nghĩ là nên mua bảo hiểm nếu món hàng vượt quá 3.000.000 (ở đây là tiền bồi thường theo quy định của shipper). Chi phí gửi không mắc lắm chỉ có bảo hiểm mới mắc, mà so với món hàng thì bảo hiểm lại thành ra ít.

Văn Khoa
30-01-2016, 03:38 AM
Nếu các bác là công ty B, bỏ qua coi như chưa có việc dùng FB để gây sức ép thì các bác sẽ đền bù cho khách hàng như thế nào khi sự việc bùng nổ ạ.

Làm sao để vừa giữa được uy tín với khách hàng, vừa đàm bảo thiệt hại ít nhất và dư luận hài lòng trong môi trường kinh doanh ở VN.

Vì đã sống ở ngoại quốc lâu năm nên câu trả lời của em sẽ đượm những tính cách "thuần" và quy củ của xã hội bên ngoài. Em không có FB nhưng cũng không sợ sức mạnh hay hậu quả của FB. Theo em thì FB chỉ là một thứ rất phí thì giờ. Để vắn tắt trả lời câu hỏi của bác, nếu là công ty B thì em sẽ chỉ đền 3 triệu như HĐ quy định và không hứa bồi thường thêm. Hứa hẹn ngoài quy định của hãng là một điều nguy hiểm ngoài sự gây tiền lệ cho các tranh chấp sau này. Chỉ nên theo guidelines của hãng đặt ra.

Để tránh tranh chấp, những cơ sở thương mại ở VN nên thay đổi phương pháp gửi hàng cho khách. Một là khách phải dùng shipper của tiệm, hai là tự đến lấy. Khi có một 3rd party shipper nhảy vô thì phương trình trở nên rất phức tạp vì ai có thể bảo đảm sự lương thiện của cửa tiệm, 3rd party shipper và khách hàng? Ai gian dối trong này và ai là người có trách nhiệm khi hàng bị mất?

Công nhận sống ở VN khó thật, chẳng biết đường nào mà mò, chẳng biết chỗ nào mà kêu với kiện. Hèn chi kéo nhau lên FB! Thê thảm quá!

Văn Khoa
30-01-2016, 04:02 AM
Nếu các Bác ở VN là Anh A..các Bác có khai báo giá trị thật của món hàng mình gửi và đóng bảo hiểm cho nó kg? Hay khai gian để có được chi phí gửi thấp nhất ?

Em hoàn toàn không hiểu tính tình con người ở VN! Nói thật!

Như khi lên đồn công an làm việc, câu trả lời của em là sẵn sàng khai báo giá trị thật. Nhưng đó là câu trả lời của một người sau khi đã sống ở ngoại quốc. Nếu em chưa từng bao giờ sống ở ngoại quốc và cái xã hội VN nó làm con người em hư hỏng thì câu trả lời của sẽ có thể khác.

Em không biết vì không sống ở VN, nhưng "Khai gian để có được chi phí gửi thấp nhất" hé mở cho thấy giá trị đạo đức của con người. Em có anh em, con cái ở xa và gửi máy móc, ngay cả Iphone 6 qua bưu điện hay hai hãng UPS hoặc FedEX cũng nhiều lần. Lần nào cũng phải khai đúng và mua BH khi món đồ mình có giá trị cao hơn 100 đô la tiền đền tối đa khi món hàng mình mất. Em vẩn chưa hiểu tại sao phải khai man! Chênh lệch cước phí đâu có bao nhiêu! Vì vài đồng mà mình phải nói dối?

kevinle4230
30-01-2016, 04:13 AM
Nếu các Bác ở VN là Anh A..các Bác có khai báo giá trị thật của món hàng mình gửi và đóng bảo hiểm cho nó kg? Hay khai gian để có được chi phí gửi thấp nhất ?

Mua bảo hiểm cho giá trị món đồ là tự nguyện. Không có thể gọi là khai gian được. Vì lỡ khi mất thì người gửi chỉ được nhận đúng số tiền đã khai.

Lúc đó người thiệt thòi lại chính là người gửi như câu chuyện này.

:)

Văn Khoa
30-01-2016, 09:50 AM
Em dùng chữ không chính xác trong hai posts của em và xin các bác thay thế chữ shipper bằng chữ carrier. Shipper là người gửi và carrier là hãng chuyển vận.

Và em cũng cho biết thêm là hai hãng UPS và FedEx tư nhân ở Mỹ không bán BH, người gửi muốn mua thì phải qua hãng BH. Bưu điện Mỹ (US Postal Service) có bán BH. Nhưng có ai dám lường gạt không? Dạ thưa không vì Mỹ có luật trừng trị lường gạt bằng đường bưu điện (mail frauds) nếu bắt được. Em hay dùng USPS vì tiện mua BH ngay đó.

kevinle4230
30-01-2016, 10:12 AM
Em dùng chữ không chính xác trong hai posts của em và xin các bác thay thế chữ shipper bằng chữ carrier. Shipper là người gửi và carrier là hãng chuyển vận.

Và em cũng cho biết thêm là hai hãng UPS và FedEx tư nhân ở Mỹ không bán BH, người gửi muốn mua thì phải qua hãng BH. Bưu điện Mỹ (US Postal Service) có bán BH. Nhưng có ai dám lường gạt không? Dạ thưa không vì Mỹ có luật trừng trị lường gạt bằng đường bưu điện (mail frauds) nếu bắt được. Em hay dùng USPS vì tiện mua BH ngay đó.

FedEx và UPS có bán BH chứ bác. Gọi là declared value. Hình như $1-$2 đồng cho mỗi $100.

Accord 2000
30-01-2016, 10:57 AM
Vấn đề ở đây là khi làm thủ tục mua bán, bên ship hàng có nói rõ là cần phải mua bảo hiểm ko?

Bởi vì nhiều cty họ ko nói rõ, người giao dịch lại nhầm là giá cước đã gồm BH rồi.
Nhiều cty thì ko đền 100% dù đã mua BH, họ giới hạn ở mức vài trăm đô, bất kể giá trị món hàng ra sao.

Cho nên nếu đã tính làm ăn uy tín, em nghĩ nên bôi đậm cái khoản mất hàng. Vì làm dịch vụ giao nhận, nó là điều quan trọng số 1. Ko nên lập lờ bằng việc in chữ nhỏ xíu,li ti làm người khác ko chú ý.

Văn Khoa
30-01-2016, 11:23 AM
FedEx và UPS có bán BH chứ bác. Gọi là declared value. Hình như $1-$2 đồng cho mỗi $100.

Haha, mánh khóe Tây Phương! FedEx và UPS chơi chữ với chủ ý tránh né chữ insurance. Họ dùng "declared value" chứ không như USPS, họ dùng hẳn chữ "insurance". Insurance bao quát và dễ khai lấy lại tiền khi hư hại và mất mát hơn là declared value.

Đơn cử là trong Terms and Conditions of Service của UPS họ có đề hẳn hoi ở trang 30:

When a Shipper declares a value in excess of $100, it does not receive any form of insurance. Shippers desiring cargo insurance, all risk insurance, or another form of insurance should purchase such insurance from a third party

nguoi ko co may
30-01-2016, 12:20 PM
FedEx và UPS có bán BH chứ bác. Gọi là declared value. Hình như $1-$2 đồng cho mỗi $100.

Mắc lắm Kevin Kì rồi anh có gửi cái lens 600mm qua Cali cho Anh Tú gửi overnight + bảo hiém chỉ tri giá bồi thường của UPS lá $2000 thôi
Nều Full price Thì còn mắc nửa Tổng công cót anh hết $220 Néu gửi UPS ground bình thường thì tốn hết $ 75 usd thôi

kevinle4230
30-01-2016, 10:05 PM
Mắc lắm Kevin Kì rồi anh có gửi cái lens 600mm qua Cali cho Anh Tú gửi overnight + bảo hiém chỉ tri giá bồi thường của UPS lá $2000 thôi
Nều Full price Thì còn mắc nửa Tổng công cót anh hết $220 Néu gửi UPS ground bình thường thì tốn hết $ 75 usd thôi

Overnight với UPS mà anh không có Account với discount của họ mắc là phải rồi. Em negotiate với FedEx vì ship nhiều nên discount cũng khá. Và mấy lần khi ship đồ giá trị cao em đều mua BH (declared value) trong phần mềm shipping. Em ghi $6000, $10000 rồi mà vẫn được.

Nói chung, khi gửi hàng giá trị cao, nên mua bảo hiểm cho an toàn.

dungnm
31-01-2016, 09:50 AM
Quy định 3 triệu có đúng không? Có 2 cách để các thánh 'phán':
- Theo luật: Nếu tụi nó (khách hàng và công ty vận chuyển) có thỏa thuận về pháp luật giải quyết tranh chấp, thì phải theo pháp luật của nước đó để ‘phán’. Về nguyên tắc, đã dân sự thì là thỏa thuận - ngoại trừ trái pháp luật (mà bản chất là xâm hai lợi ích của bên thứ ba), còn lại do 2 bên tự xử hết.
- Không theo luật: người Việt hầu hết là không theo luật, chí ít là không thích luật, và tìm mọi cách lảng tránh áp dụng điều bất lợi của luật cho bản thân (nhưng lại có lợi cho cộng đồng, trong đó có bản thân cái đứa đang tìm cách lảng tránh luật đó). Công ty đã offer một món ‘hời’ đền bù (khác với hợp đồng, đúng ra là trên mức của hợ đồng), cũng cho thấy tinh thần pháp luật đó của người Việt. Mục đích là để ông đó ‘làm êm’ cho, nhưng lão không chịu, lại còn lùm xùm lên, công ty cáu thì trẻ con rõ rồi. Nhưng hành xử theo tình cảm nó thế: Mình nghĩ tốt cho nó, nó còn lùm xùm lên, không cáu mới lạ. Đã là cảm tính, quyết thế nào chả được.