Quan_quatmo
08-05-2013, 01:16 AM
Ngôn ngữ
•Là ngôn ngữ, nghĩa là có vần điệu, có cú pháp, có ngôn ngữ bình dân, có ngôn ngữ bác học…
•Cần tìm hiểu những mẹo luật, cấu trúc, để có thể hiểu được tác giả muốn nói gì.
•Ngay trong văn chương, đâu phải khi nào cũng dễ hiểu cả đâu. Văn càng ngắn, càng ẩn tàng. Hình ảnh cũng thế.
•Không hy vọng có thể hiểu được một “ngôn ngữ”, khi mà không thông hiểu cấu trúc của ngôn ngữ đó.
•Văn càng cao, càng ít có người thưởng thức. Đó là một thực tế nghiệt ngã đối với mọi loại hình nghệ thuật.
•Tính đa diện của một tác phẩm. Như người ta có thể nhìn thấy nhiều hướng của một viên kim cương. Nghĩa là không nên “ép” người khác phải đọc, phải hiểu giống như mình đã hiểu.
http://farm8.staticflickr.com/7428/8724352856_cd22f50a5c_b.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8724352856/)
old age (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8724352856/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Tuổi già, cô đơn, lạnh giá, chỉ còn niềm vui tâm linh. Nhưng sao thượng đế như lạnh lùng, vắng lặng, và như ẩn tàng ở chốn xa xăm…
http://farm8.staticflickr.com/7374/8724353546_1534163911_b.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8724353546/)
May (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8724353546/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Ông lão, đáng lẽ là tuổi được con nuôi cháu đỡ, thì lại phải lận đận long đong.
May
•Bối cảnh tối đen, cho thấy cảm giác cô đơn lạnh lẽo, hoặc môi trường sống hết sức tối tăm, khắc nghiệt.
•Đứt chỉ, thế mà ông vẫn ráng rị mọ tìm cách xâu, dù biết rằng chẳng dễ dàng (ông không mang kính, vì mắt vẫn đủ sáng, hay vì không có tiền mua).
•Chiếc máy may cũ, ông lão già nua, những trang phục cần vá, đều như hòa trộn vào với nhau, giúp ông lão tồn tại. Ông vẫn có niềm tự hào mà (chiếc mũ đội thật đẹp).
Về đường nét
•Đường nét là sự liên kết các thành tố, các chi tiết trong ảnh, nhằm tạo đường dẫn cho bố cục ảnh. Nó có thể là liên kết hữu hình, hoặc vô hình.
•Người ta sẽ đặt chủ thể nơi cuối đường dẫn.
•Không nên quên tìm một chủ điểm hấp dẫn.
•Những đường thẳng đứng tạo ấn tượng về sức mạnh, bền vững, chắc chắn, tôn nghiêm, trang trọng, tuyệt đối…
•Những đường thẳng ngang giúp liên tưởng đến sự bình yên, tĩnh lặng, vĩnh cửu…
•Những đường chéo đem đến cảm giác về sự chuyển động, đổi thay, nghiêng ngả, nguy hiểm, kém bền vững, phối cảnh…
•Những đường cong mềm mại, mượt mà, uyển chuyển, vận động…
•Những đường gãy khúc trắc trở, gian nan, nguy hiểm, gập ghềnh…
http://farm8.staticflickr.com/7325/8723235261_e84835111a_b.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723235261/)
Con duong (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723235261/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Con đường uốn lượn là đường nét chính của bố cục
Lặng
•Con đường màu sáng, giữa hai bên là cỏ, tuy vẫn đi tiếp, nhưng sau khi vượt qua nhà lớn liền nhạt nhòa, như thế có thể hiểu là đã vào “rẫy”, “trang trại”…
•Có rào chắn ngang, vậy đây là một chốn riêng.
•Có vẻ như hai ngôi nhà phía sau đều “bỏ hoang”, có thể chỉ tạm thời, hoặc đang không vào mùa vụ.
•Sức sống hình như chỉ còn tồn tại từ đầu con đường vào đến căn nhà hai tầng mà thôi. Nhưng ở đây cỏ chắn lối đi, có lẽ cũng đã lâu không người ở.
http://farm8.staticflickr.com/7433/8724352104_23b9f8043d_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8724352104/)
Tinh (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8724352104/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Đường nét ở đây là vô hình, nó là đường nối tưởng tượng, liên kết giữa bức ảnh trên tường, máy phát thanh và bà lão (gồm hai bàn tay nắm với nhau, và khuôn mặt).
Tĩnh
•Bức ảnh quá cao, để thấy giờ đây bà đã quá già, quá xa cách với tuổi xuân ngày nào. Cái gần gũi bà nhất giờ đây là chiếc radio cũ kỹ, nó đã là bạn của bà trong quá khứ, giờ vẫn đang kề cận bên bà.
•Vòng tay bà đã khép lại, cửa lòng đã chỉ còn ôm trọn cái quá khứ không tươi sáng, như chút gì còn sót lại của hoài niệm, hồi ức. Chút tia sáng từ cửa rọi vào có sưởi ấm được chút nào đó cho cái vắng lặng của ngày hôm nay của bà.
•Ánh mắt nhìn mông lung vô định để dòng suy tưởng tràn về chốn cũ, chiếc khăn quàng cổ như để giảm cái giá lạnh trời đông, hay chiếc bóng đêm trường…
http://farm8.staticflickr.com/7369/8723234587_031c60a6b6_b.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723234587/)
Doi cat (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723234587/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Do ánh sáng chiếu ở góc thấp, phối với nhấp nhô của đồi cát, tạo ra đường nét chính cho bố cục. Đoàn người và lạc đà là điểm nhấn của bố cục, đem lại sức sống cho vùng đất chết.
Về màu
•Màu vàng: nóng, rực rỡ, mùa thu, xưa cũ, tàn tạ, cuối đời,
•Màu xanh: lạnh lẽo, tươi mới, hưng thịnh, vững bền, cứng chắc, khởi điểm
•Màu đỏ: rực lửa, nhiệt tình, bùng phát, ấm áp, mãnh liệt, hạnh phúc, sung mãn, vận động, sát phạt,
•Màu trắng: tinh khiết, lạnh lùng, trong trẻo, ánh sáng, tự do, tương lai, ước mơ, viên mãn, tang tóc,
•Màu đen: tang tóc, đau thương, u buồn, đè nặng, bóng tối, tàn ác, thê lương, lạnh lùng, ngục tù, trói buộc,
•Trong màu còn có yếu tố vẻ sáng: là bóng bẩy sáng lạn hay u tối nặng trầm, hoặc nhạt nhòa mờ ảo…
http://farm8.staticflickr.com/7397/8723235043_21df339ce6_b.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723235043/)
Cuu (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723235043/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Sắc đỏ tạo ấn tượng nóng, rực lửa, sốc nổi.
Những vòng xoáy quanh chủ thể tăng tốc cho chuyển động.
Những cánh tay ngả sắc đen tạo cảm giác ma quái, tội lỗi, úp xuống như sẵn sàng chộp bắt.
Sắc nóng, đỏ bên trên, tượng trưng cho sức sống, sự phát triển.
http://farm8.staticflickr.com/7319/8723232227_dc6ca131fe_b.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723232227/)
Vuon len (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723232227/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Mặt nước bên dưới màu ngả lạnh, là môi trường không tốt cho trẻ, và hai cánh tay nâng đỡ, là điểm tựa giúp bé vượt lên.
(Còn nữa) :book:
•Là ngôn ngữ, nghĩa là có vần điệu, có cú pháp, có ngôn ngữ bình dân, có ngôn ngữ bác học…
•Cần tìm hiểu những mẹo luật, cấu trúc, để có thể hiểu được tác giả muốn nói gì.
•Ngay trong văn chương, đâu phải khi nào cũng dễ hiểu cả đâu. Văn càng ngắn, càng ẩn tàng. Hình ảnh cũng thế.
•Không hy vọng có thể hiểu được một “ngôn ngữ”, khi mà không thông hiểu cấu trúc của ngôn ngữ đó.
•Văn càng cao, càng ít có người thưởng thức. Đó là một thực tế nghiệt ngã đối với mọi loại hình nghệ thuật.
•Tính đa diện của một tác phẩm. Như người ta có thể nhìn thấy nhiều hướng của một viên kim cương. Nghĩa là không nên “ép” người khác phải đọc, phải hiểu giống như mình đã hiểu.
http://farm8.staticflickr.com/7428/8724352856_cd22f50a5c_b.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8724352856/)
old age (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8724352856/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Tuổi già, cô đơn, lạnh giá, chỉ còn niềm vui tâm linh. Nhưng sao thượng đế như lạnh lùng, vắng lặng, và như ẩn tàng ở chốn xa xăm…
http://farm8.staticflickr.com/7374/8724353546_1534163911_b.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8724353546/)
May (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8724353546/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Ông lão, đáng lẽ là tuổi được con nuôi cháu đỡ, thì lại phải lận đận long đong.
May
•Bối cảnh tối đen, cho thấy cảm giác cô đơn lạnh lẽo, hoặc môi trường sống hết sức tối tăm, khắc nghiệt.
•Đứt chỉ, thế mà ông vẫn ráng rị mọ tìm cách xâu, dù biết rằng chẳng dễ dàng (ông không mang kính, vì mắt vẫn đủ sáng, hay vì không có tiền mua).
•Chiếc máy may cũ, ông lão già nua, những trang phục cần vá, đều như hòa trộn vào với nhau, giúp ông lão tồn tại. Ông vẫn có niềm tự hào mà (chiếc mũ đội thật đẹp).
Về đường nét
•Đường nét là sự liên kết các thành tố, các chi tiết trong ảnh, nhằm tạo đường dẫn cho bố cục ảnh. Nó có thể là liên kết hữu hình, hoặc vô hình.
•Người ta sẽ đặt chủ thể nơi cuối đường dẫn.
•Không nên quên tìm một chủ điểm hấp dẫn.
•Những đường thẳng đứng tạo ấn tượng về sức mạnh, bền vững, chắc chắn, tôn nghiêm, trang trọng, tuyệt đối…
•Những đường thẳng ngang giúp liên tưởng đến sự bình yên, tĩnh lặng, vĩnh cửu…
•Những đường chéo đem đến cảm giác về sự chuyển động, đổi thay, nghiêng ngả, nguy hiểm, kém bền vững, phối cảnh…
•Những đường cong mềm mại, mượt mà, uyển chuyển, vận động…
•Những đường gãy khúc trắc trở, gian nan, nguy hiểm, gập ghềnh…
http://farm8.staticflickr.com/7325/8723235261_e84835111a_b.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723235261/)
Con duong (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723235261/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Con đường uốn lượn là đường nét chính của bố cục
Lặng
•Con đường màu sáng, giữa hai bên là cỏ, tuy vẫn đi tiếp, nhưng sau khi vượt qua nhà lớn liền nhạt nhòa, như thế có thể hiểu là đã vào “rẫy”, “trang trại”…
•Có rào chắn ngang, vậy đây là một chốn riêng.
•Có vẻ như hai ngôi nhà phía sau đều “bỏ hoang”, có thể chỉ tạm thời, hoặc đang không vào mùa vụ.
•Sức sống hình như chỉ còn tồn tại từ đầu con đường vào đến căn nhà hai tầng mà thôi. Nhưng ở đây cỏ chắn lối đi, có lẽ cũng đã lâu không người ở.
http://farm8.staticflickr.com/7433/8724352104_23b9f8043d_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8724352104/)
Tinh (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8724352104/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Đường nét ở đây là vô hình, nó là đường nối tưởng tượng, liên kết giữa bức ảnh trên tường, máy phát thanh và bà lão (gồm hai bàn tay nắm với nhau, và khuôn mặt).
Tĩnh
•Bức ảnh quá cao, để thấy giờ đây bà đã quá già, quá xa cách với tuổi xuân ngày nào. Cái gần gũi bà nhất giờ đây là chiếc radio cũ kỹ, nó đã là bạn của bà trong quá khứ, giờ vẫn đang kề cận bên bà.
•Vòng tay bà đã khép lại, cửa lòng đã chỉ còn ôm trọn cái quá khứ không tươi sáng, như chút gì còn sót lại của hoài niệm, hồi ức. Chút tia sáng từ cửa rọi vào có sưởi ấm được chút nào đó cho cái vắng lặng của ngày hôm nay của bà.
•Ánh mắt nhìn mông lung vô định để dòng suy tưởng tràn về chốn cũ, chiếc khăn quàng cổ như để giảm cái giá lạnh trời đông, hay chiếc bóng đêm trường…
http://farm8.staticflickr.com/7369/8723234587_031c60a6b6_b.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723234587/)
Doi cat (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723234587/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Do ánh sáng chiếu ở góc thấp, phối với nhấp nhô của đồi cát, tạo ra đường nét chính cho bố cục. Đoàn người và lạc đà là điểm nhấn của bố cục, đem lại sức sống cho vùng đất chết.
Về màu
•Màu vàng: nóng, rực rỡ, mùa thu, xưa cũ, tàn tạ, cuối đời,
•Màu xanh: lạnh lẽo, tươi mới, hưng thịnh, vững bền, cứng chắc, khởi điểm
•Màu đỏ: rực lửa, nhiệt tình, bùng phát, ấm áp, mãnh liệt, hạnh phúc, sung mãn, vận động, sát phạt,
•Màu trắng: tinh khiết, lạnh lùng, trong trẻo, ánh sáng, tự do, tương lai, ước mơ, viên mãn, tang tóc,
•Màu đen: tang tóc, đau thương, u buồn, đè nặng, bóng tối, tàn ác, thê lương, lạnh lùng, ngục tù, trói buộc,
•Trong màu còn có yếu tố vẻ sáng: là bóng bẩy sáng lạn hay u tối nặng trầm, hoặc nhạt nhòa mờ ảo…
http://farm8.staticflickr.com/7397/8723235043_21df339ce6_b.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723235043/)
Cuu (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723235043/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Sắc đỏ tạo ấn tượng nóng, rực lửa, sốc nổi.
Những vòng xoáy quanh chủ thể tăng tốc cho chuyển động.
Những cánh tay ngả sắc đen tạo cảm giác ma quái, tội lỗi, úp xuống như sẵn sàng chộp bắt.
Sắc nóng, đỏ bên trên, tượng trưng cho sức sống, sự phát triển.
http://farm8.staticflickr.com/7319/8723232227_dc6ca131fe_b.jpg (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723232227/)
Vuon len (http://www.flickr.com/photos/94806847@N06/8723232227/) by Quan_quatmo (http://www.flickr.com/people/94806847@N06/), on Flickr
Mặt nước bên dưới màu ngả lạnh, là môi trường không tốt cho trẻ, và hai cánh tay nâng đỡ, là điểm tựa giúp bé vượt lên.
(Còn nữa) :book: